Bia Đỡ Đạn Muốn Phản Công

Quyển 1 - Chương 8: Tiếp tục (Hơi H)




Editor: Nha Đam

Lúc này, thần chí của Minh Diễn đã không rõ ràng, chỉ bàng hoàng biết người con gái mà hắn đang đè dưới thân chính là người mà hắn luôn cưng chiều, là Thư Nương của hắn.

Trong người giống như có lửa đốt, nóng nực khó chịu, hạ thể trướng đau, chỉ có thể xoa nắn cơ thể Ôn Ngọc Thư mới đỡ hơn.

Cô gái bên dưới da trắng như tuyết, mặc dù chưa trưởng thành nhưng thân thể vẫn lả lướt quyến rũ. Cô lấy hai tay che ngực, đầu ở một bên không dám nhìn hắn, nhưng cũng không phản kháng, mặc cho hắn dày vò cô.

Hắn thở hổn hển, đưa tay kéo hai tay của cô ra, nắm lấy và ấn lên đỉnh đầu cô.

Minh Diễn nhìn thấy phần phập phồng trắng nõn quyến rũ đó thì ngây người, chợt đưa tay chạm vào. Chạm một cái liền cảm thấy mềm mại, cảm thấy rất tốt, hắn không thể không xoa bóp nó mạnh hơn một chút, nhìn bộ ngực của cô đang thay đổi hình dạng trong tay hắn, khiến hắn càng thêm hưng phấn, lại luyến tiếc không buông tay.

Lòng bàn tay rộng và khô ráp, ngón tay mảnh khảnh và mạnh mẽ phủ đầy vết chai mỏng, khi hắn vuốt ve bầu ngực nhạy cảm của cô, toàn thân cô run lên, cảm xúc hơi ngứa từ nơi hắn chạm vào sau đó lan ra khắp cơ thể. Cô không khỏi thở hổn hển: "A..."

Đột nhiên cảm thấy ngực mình ẩm ướt còn có hơi thở ấm áp phun vào đó, cô không thể không cúi đầu xuống và nhìn thấy một cái đầu nằm ở đó. Nhìn thấy điều này, cơ thể cô căng lên, lông tớ sắp dựng đứng.

Ngay sau đó, Minh Diễn liền ngậm lấy đầu ngực mẫn cảm của cô, nhẹ nhàng liếm mút nó cho đến khi nó sưng lên và cứng lại.

Ôn Ngọc Thư bị hắn làm cho hơi đau, nhưng lại có một cảm giác tê dại ngứa ngáy khó tả, trong cơ thể dường như có lửa đốt, thân thể mềm mại tinh xảo không khỏi vặn vẹo, miệng phát ra tiếng ưm hừ.

Môi Minh Diễn hôn dọc bộ ngực của cô, cho đến khi chúng chạm đến nơi đáng xấu hổ ở bên dưới của cô.

Ôn Ngọc Thư thấy hắn dừng lại ở chỗ mà lúc tắm rửa cũng ngượng ngùng mà chạm vào nó kia, nhìn vẻ mặt của hắn còn muốn liếm láp, cô xấu hổ không kìm chế được, da thịt nổi đầy ửng hồng. "Đừng... đừng ở đó..." Không biết có phải vì động tình không, giọng nói của cô cực kỳ ngọt ngào và quyến rũ.

Minh Diễn nghe xong, khí huyết lại dâng trào, hắn nâng hai chân thon dài của cô lên xếp thành hình chữ M, tư thế này có thể nhìn rõ nơi riêng tư của cô.

Không biết vì lý do gì mà kiếp trước nơi đó của Ôn Ngọc Thư không có lấy một sợi lông, kiếp này cũng vậy. Toàn bộ hoa huy*t của cô rất đẹp, trắng nõn xinh đẹp đến khó tin, trắng trẻo, đầy đặn và tinh tế, hạt châu nhỏ ở giữa được đóng chặt.

Thực ra, Minh Diễn cũng không nhịn được, hắn luôn cảm thấy thứ ở bên dưới mình giây tiếp theo có thể nổ tung, nhưng trong đầu hắn vẫn còn lưu lại chút ý chí, hắn không muốn làm tổn thương người con gái mình yêu.

Thực ra hắn đã xem qua xuân cung đồ, cũng biết phải làm như thế nào, nhưng đồng thời, hắn cũng từng nghe từ bạn cùng lớp của mình nói rằng khi một nữ nhân phá thân, cô ấy rất đau đớn, tốt nhất nên giúp cô làm quen rồi mới có thể làm mạnh hơn được. Bản thân hắn không có kinh nghiệm, nên đương nhiên hắn phải lắng nghe những gì một người có kinh nghiệm nói.

Lúc này, hắn sờ soạng hoa huy*t nhạy cảm của cô, đối với chuyện này, dường như nam nhân đều có bản năng, cho dù chưa từng làm chuyện này bao giờ, hắn cũng nhanh chóng trở nên thành thạo. Xoa nắn nhẹ nhàng và chậm rãi, một lúc sau hắn gạt hai cánh hoa của cô sang một bên, đồng thời duỗi một ngón tay ra định đâm vào hoa huy*t chặt chẽ đó.

Vùng đất nguyên sơ này trước đây chưa được ai khai phá. Nó vô cùng nhỏ và khó có thể chứa được một ngón tay của hắn. Làm sao nó có thể chứa được cự vật lớn gấp 10 lần ngón tay hắn đây? Minh Diễn không khỏi nghi ngờ, nhưng vẫn cẩn thận dùng ngón tay cắm vào rút ra.

Hô hấp của Ôn Ngọc Thư cũng bắt đầu gấp gáp, hoa huy*t cảm thấy ngứa ngáy lạ thường, lúc này cô chỉ hy vọng hắn tiến vào càng lúc càng nhanh, cô duỗi tay ra nắm lấy cánh tay của Minh Diễn, eo và bụng cũng nâng lên, có chút ý hùa theo.

Minh Diễn tăng sức mạnh và tốc độ ra vào theo ý cô, đồng thời dùng tay véo hoa đế của cô khiến cô phun trào, đệm lót dưới mông cô đã thấm một vũng nước.

Ôn Ngọc Thư vô cùng thẹn thùng, thở hổn hển.

Cô chưa kịp an tâm thì lối vào của hoa huy*t đã bị chặn lại bởi một thứ vừa cứng vừa nóng. Cúi người nhìn qua, liền thấy một cây gậy th*t dày và dài, có màu hơi hồng, thân gậy nổi đầy gân xanh gớm ghiếc, phía trên to lớn tràn ra chất lỏng màu trắng đục, cảnh tượng này mang theo hơi thở mĩ loạn.

Minh Diễn đem côn th*t nhắm ngay cửa huyệt nhẹ nhàng đâm vào, cho đến khi cảm giác được thứ nước chảy ra từ cửa huyệt, mới dùng sức đẩy vào trong.