Quý Hỉ đi tới cung của Chiêu Dương quý phi, khẩn trương đợi mang đến tin tức tốt cho Tô Bối Nhi.
Nhan Hi đã đáp ứng tới thăm nàng, nghe nói nàng bị bệnh, còn tự thân chỉ định tổng quản thái giám hầu hạ nàng, sợ người khác hầu hạ không đủ tỉ mỉ.
Chỉ tiếc gần đây quốc vụ bận rộn, nhất thời không rút ra được, cho nên đem việc thăm bệnh dời lại ba ngày sau đó.
Trải qua sự tô điểm thêm lời nói của Quý Hỉ, Tô Bối Nhi nghe qua thật rất thuận tai, nàng vui vẻ dịu dàng như tắm gió xuân, từ trên giường ngồi dậy một chút.
Bên cạnh cung nga lập tức tiến lên ngăn trở, đem màn giường để xuống, hạ giọng nói, “Nương nương, ngài thân thể không thoải mái, vạn nhất lại ho khan làm sao bây giờ, ngự y không phải là dặn dò qua, muốn ngài nằm trên giường tĩnh dưỡng.” Nói xong rồi hướng về phía Tô Bối Nhi chớp chớp mắt, tay để ở trước ngực không tiếng động chỉ chỉ phía sau còn Quý Hỉ quỳ đó, đây chính là lão hồ ly nổi danh trong cung, Hoàng thượng mới là chủ nhân thật sự, Tô Bối Nhi lúc này đang giả bộ bệnh, nếu như bị hắn nhìn ra đầu mối, tất là truyền tới tai Hoàng thượngngay.
Tô Bối Nhi hiểu được, thầm than hôm nay làm sao lại thiếu kiên nhẫn như thế, giả bộ nặng nề ho khan vài tiếng, thuận thế nằm lại, hữu khí vô lực nói, “Xin Quý Hỉ công công đứng lên đi, bổn cung biết rồi, ba ngày sau sẽ đích thân cung nghênh bệ hạ.”
Quý Hỉ đã hầu hạ qua hai đại hoàng đế, trong cung hắn vẫy vùng như cá gặp nước, khôn khéo tựa như yêu tinh, khẽ cúi mắt mượn cơ hội quay đầu thoáng nhìn, liếc thấy khí sắc Tô Bối Nhi thì trong lòng đã có ý định, aiz, cái gì bệnh nặng quấn thân, cũng chỉ là giả, trên giường vị nương nương kia sắc mặt hồng nhuận, so với hắn lão già này khỏe mạnh hơn nhiều, cho dù là được cung nữ hỗ trợ che dấu, Tô Bối Nhi kia mấy tiếng ho khan cũng đã tiết lộ, người khỏe mạnh phát không ra tiếng ho có đàm trong cổ họng, không thể chỉ là ho vài tiếng làm huyên náo kia.
Hắn vừa tiếp xúc với ngự y, hồi báo của họ cũng làm hắn tâm hoảng ý loạn, chỉ cảm thấy bệ hạ đem cả hậu cung cũng giao cho hắn quản lý, nếu lỡ ra không may, thật sự không có cách nào bẩm báo, không kịp ngẫm nghĩ phải đi báo hoàng đế, giờ này hắn mới hiểu, hắn đã trở thành công cụ cho vị nương nương tuyệt sắc.
Quý Hỉ cảm động và nhớ lại tri ngộ của Nhan Hi, đối với tân hoàng sự trung thành đã trở thành tín niệm duy nhất, lúc này mặc dù không phải là cố ý giúp đỡ Chiêu Dương quý phi lừa gạt bệ hạ, trong lòng vẫn là nhịn không được căm tức.