“Ngọc Nhi, trẫm cũng không muốn gạt các ngươi, cuộc đời này trẫm đều trôi qua trong son phấn nữ nhân (đắm chìm trong tửu sắc ấy), nhưng thật sự yêu, cũng chỉ có một mình hoàng hậu bạc mệnh của ta mà thôi. Về phần nữ nhan được sủng hạnh, nhiều đến nỗi ngay cả trẫm cũng nhớ không được.” Hoàng đế ho mấy cái, rồi tự đè nén xuống, lão đã uống thuốc ngủ nhưng giấc ngủ lại chậm chạp chưa tới, “Muội muội Đào Tiểu Vi của ngươi, lớn lên cùng hoàng hậu của trẫm giống nhau như đúc, nhưng nàng lại gả cho nhi tử của trẫm, ha ha, như vậy cũng tốt, nữ nhân đi theo trẫm, ai cũng không may mắn chỉ là bất hạnh. Ngọc Nhi a, trẫm đã sớm cho người ta viết xong thánh chỉ, muốn lập một trong ngươi cùng Tuyết Nhi làm hoàng hậu, trẫm nghĩ, không chiếm được muội muội của các ngươi, được các ngươi cũng giống như nhau thôi, bây giờ đã là tình hình này, trẫm cũng không suy nghĩ nhiều nữa.”
Hoàng hậu? Ngọc quý phi cùng Tuyết quý phi nhìn nhau một cái, cơ hồ không thể tin được Hoàng thượng có loại toan tính này.
“Hoàng thượng, nô tì cùng tỷ tỷ thật không biết nên như thế nào cảm tạ ngài.” Ngọc quý phi thật sự cao hứng, vốn cho là Tam muội vào cung không được, việc lập hoàng hậu cũng theo đó mà qua, không ngờ tới hoàng đế lại còn nhớ mãi không quên, bây giờ lại thẳng thắn thừa nhận, muốn một trong hai nàng, lựa chọn một người đứng đầu hậu cung.
Xưa nay Tuyết quý phi trầm tĩnh ít nói, đối nhân xử thế có chút tĩnh lặng, Ngọc quý phi trong lòng khẩn trương, nàng nghĩ, hoàng đế tám chín phần mười là muốn đem tỷ tỷ nàng vào vị trí này, nếu như không có muội muội nàng, hoàng đế mới sẽ không nhớ đến đại tỷ đầu gỗ này đâu.
“Hôm nay, trẫm cho tỷ muội các ngươi tự chọn, nếu được làm hoàng hậu phải theo phụng bồi trẫm, mà người được lưu lại, sẽ đồng chung số phận như các phi tần chịu tang, ở nơi hoàng cung lạnh như băng này, dựa vào đó sống hết một đời, có lẽ sẽ cô đơn tịch mịch, nhưng như vậy tất cả các ngươi mới nhớ đến trẫm, thủy chung với trẫm.”
Theo phụng bồi hoàng đế? Đi nơi nào? Chẳng lẽ là…
Ngọc quý phi may mắn là còn chưa nói ra khỏi miệng, lời nói muốn đoạt ngôi vị hoàng hậu, cũng biết thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, vì một cái hư danh, lão hoàng đế này lại muốn lôi kéo tỷ muội nàng chôn cùng.
Không, nàng không muốn chết, nàng mới vừa hai mươi tuổi, tuổi đời đang thanh xuân nhất, đã bị hoean ố ở hoàng cung Yến quốc mấy năm, cuộc sống mới vừa có một chút thay đổi, nàng không muốn cứ như vậy mà chết, đi phụng bồi tên hoàng đế háo sắc này dưới lòng đất lạnh lẽo.