Đào Tiểu Vi vừa học xong kỵ mã nên hứng thú càng cao, Nhan Hi lại sợ nàng vì thời gian lâu ngồi trên ngựa, mà phá hủy làn da mềm mại, Vì vậy đi một hồi liền mạnh mẽ bắt nàng vào mã xa, thuận tiện đem mặt nạ xấu xí trên mặt tháo xuống, như Trúc Diệp Đồng vậy, đeo khăn che mặt so ra còn đẹp hơn.
Đào Tiểu Vi chu môi phồng má tỏ ra mất hứng, Trúc Diệp Đồng không thể làm gì khác hơn là dụ hống nàng cùng đi lên mã xa ngồi, miễn cho nàng sẽ cảm giác cô đơn.
Chỉ còn lại có hai huynh đệ, Nhan Dung mới nói, "Thất đệ, ngươi vì sao phải để thái tử đến giám thị lương thảo, đây là đại sự, qua loa không được, giả như có một điểm sai lầm, trong quá trình đại quân đang đối kháng mạnh mẽ đó sẽ là yếu tố quyết định sinh tử tồn vong."
Nhan Hi không nói, chỉ nắm dây cương trầm mặc tiến về phía trước, ánh tà dương chiếu xuống, làm cái bóng càng phát dài hơn.
"Ngươi còn đang lo lắng, phụ hoàng sẽ không từ bỏ ý định đối với đệ muội sao." Nhan Dung còn nhớ rõ, ngày ấy hoàng đế cùng thái tử đến Duệ vương phủ, muốn thuyết phục Nhan Hi lĩnh binh xuất chinh, tại lúc nhìn thấy Đào Tiểu Vi một khắc, phụ hoàng bọn họ lại lộ ra thần sắc si mê, ai, đây là bản tính háo sắc đã thâm nhập đến xương cốt, căn bản là trị không hết. Hắn còn tưởng rằng Nhan Hi quyết định sẽ không đáp ứng đi, không nghĩ tới hắn đã khinh địch như vậy, Nhan Hi vẫn là thuận theo tâm ý hoàng đế.
"Nhị ca, chiến trường không ở tiền phương." Nhan Hi trên khuôn mặt lạnh lùng là một vẻ chán ghét nồng đậm, "Ngũ quốc chi loạn đã ở ngoài sáng, tổng sẽ có biện pháp giải quyết, tuy vô pháp nhất lao vĩnh dật (một bước giải quyết triệt để), đánh bại từng nước, lấy nhu chế cương, phân ra mà phá, ước chừng hai năm thời gian có thể đánh tan. Thế nhưng, chiến trường ở phía sau ta cũng không thể đánh được dễ dàng."
Nhan Dung đại khái đoán được hàm nghĩa Nhan hi nói, đơn giản là phụ tử trong kinh thành kia làm Nhan Hi phiền não không ngừng, thái tử cùng hoàng đế thường ngày hay tiếp xúc, tuy rằng hắn cũng có ý kiến của mình, người người xưng tụng, nhưng giấu ở trong là một bản tính cùng hoàng đế không sai biệt mấy.
Hết lần này tới lần khác bọn họ đều có chung một mục đích, đó là nữ nhân mà Nhan Hi quan tâm nhất, hôm nay đã trở thành Vương phi của hắn—— Đào Tiểu Vi.
Một người là phụ thân, một người là ca ca, ai cũng đều không nghĩ tới, loại cấm luyến cực độ không hợp với lẽ thường này, chỉ thích đứng ở lập trường của mình mà nghĩ, vọng tưởng đoạt đi rồi ban nhiều thứ khác cho Nhan Hi để bồi thường. Biết rõ tính cách kiên quyết của Nhan Hi, nhưng vẫn làm, thật sự nghĩ không ra, trong đầu bọn họ đến tột cùng là nghĩ như thế nào, chẳng lẽ làm như vậy nhưng tự tin rằng Nhan Hi sẽ vĩnh viễn dễ dàng tha thứ bọn họ, nhìn vào chính mặt mũi người thân mình mà không cảm thấy hổ thẹn sao?
Ngu xuẩn.