Âm điệu mềm nhũn, dung nhan ngây thơ, chỉ đơn giản như thế, đã làm tan rã tức giận của Nhan Hi, ánh mắt hắn lóe lên một tia hứng thú như có như không.
“Nhị ca?”
Ngây ngô đang xem náo nhiệt, Nhan Dung không phòng bị ứng một tiếng.
“Nữ nhân này giao cho ngươi.”
“Được.” Thuận miệng đáp lời, thế nhưng, lập tức nghĩ không đúng lắm, cái gì giao cho hắn, nhìn bóng lưng Nhan Hi ôm thê tử bay đi xa, Nhan Dung rống giận, “Lão Thất, ngươi cái này không có nghĩa khí, thối đệ đệ, rõ ràng là ngươi trêu chọc tới, làm nữ nhân mê mẩn, dựa vào cái gì muốn ta giúp ngươi thu thập cục diện rối rắm này.”
Cửu Đĩnh chịu đựng cười, bình thường loại sự tình này đều là nhị điện hạ gây ra, sau đó giá họa cho thất điện hạ là xong, ngày hôm nay thật ra cũng tốt, cư nhiên bị Vương gia gậy ông đập lưng ông, hung hăng đâm lại một đạo.
“Cửu Đĩnh, ngươi nhịn cười cái gì, chủ tử ngươi trốn, ngươi đừng hòng muốn chạy, lưu lại bồi Gia, thu thập cục diện này a.” Nhan Dung hò hét rút ra bảo kiếm, quyết định tốc chiến tốc thắng, sau đó lại đuổi theo, đi tìm cái tên đệ đệ không lương tâm tính sổ.
Tô Bối Nhi hiện tại đã phẫn nộ thật rồi, Nhan Hi xoay người rời đi, nàng vốn là người đầu tiên phát hiện, vừa muốn ngăn cản lối đi, lại bị Nhan Dung ngăn trở, miệng hắn lời nói không sạch sẽ, “nữ nhân mê mẩn” loại từ ngữ chói tai này, rõ ràng truyền tới trong tai Tô Bối Nhi, bất luận một nữ nhân nào, cũng đều không thể nhẫn nại loại vũ nhục này, huống chi nàng đường đường là Thánh cô của Hỏa thần giáo, quốc sư của Lỗ quốc, phía sau còn một đội bạch y hộ vệ, mỗi người đều nghe vào trong tai, nếu nàng còn phóng Nhan Dung bình an rời đi, từ nay về sau, vô luận là Hỏa thần giáo hay Lỗ quốc, nàng Tô Bối Nhi nhất định biến thành chuyện cười, cho những người trà dư tửu hậu đàm luận.
“Ngươi muốn chết!” Cầm trong tay kiếm trúc, nàng lắc mình đi qua, chiêu thức đánh ra đều muốn sát nhân, Tô Bối Nhi hoàn toàn không để lối thoát cho Nhan Dung.
“Cho ngươi giết!” Nhan Dung cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, ngoài miệng còn khoe mã, nhưng chút nào cũng không dám khinh thường mỹ nhân này, đều nói cây hoa hồng có gai, Tô Bối Nhi là đóa hoa khuynh thành yêu kiều, nhưng trên người đều là kịch độc a.
Một người không cẩn thận, là sẽ bị thương tích đầy mình.
Đã lâu không có cực lực chiến đấu, Nhan Dung xuất thủ đã hơn trăm chiêu, hắn tựa như càng hưng phấn đứng lên, đường kiếm từ tập trung trở thành đùa giỡn, làm kẻ khác phiền muộn nhất chính là, loại chiêu thức này không đâu vào đâu, Tô Bối Nhi không tìm được cách khắc chế, dường như là trời sinh vì áp chế võ công của nàng, mà tồn tại.