Bí Mật Thầm Kín: Liệu Anh Có Hay?

Chương 25: Sao Hôm Nay Anh Lại Không Nằm Chỗ Cậu?




Xuống dưới lầu giờ đây cậu đang nhìn chăm chăm anh, trong khi anh thì mỉm cười với cậu, giờ đây cậu cảm thấy vui và hạnh phúc, sau đó cũng bước ra ngoài, để đi mua đồ ăn, mà trong đầu không ngừng nghĩ rằng, mình có nên mua vào cho anh ăn hay không, nhưng rồi sợ anh không ăn, nên cậu quyết định ăn một mình…

Sau khi vào trong làm việc, cậu nhìn thấy anh đi lung tung, mà định đi theo nhưng lý trí của cậu lại lên tiếng rằng: “Này Ông đang làm gì vậy chứ? Tại sao lại đi theo nó như vậy? Sao ông không ở một chỗ đi, sau đó lụm những tờ giấy chứ mắc mớ gì phải đi theo nó làm gì?”

Cậu giờ tỏ vẻ khó chịu mà nói với lý trí rằng: “Chồng anh đừng quá gắt gõng với em như vậy, và hiện tại ảnh đã cho em làm điều đó rồi, vậy có Khi Nào ngày mai ảnh bỏ bạn gái hay không, sau đó chuyển hướng và yêu em?”

Lý trí của cậu nghe đến đây, liền phản bác một cách dữ dội: “Này đừng mơ mộng ảo tưởng nữa, bởi vì điều đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu…”

Cậu cũng kệ lý trí đang nói với chính mình, sau đó tiếp tục làm những công việc của mình, và lại đi theo anh Vũ. Sau một hồi người quản lý đã nhìn thấy cậu, cứ không ngừng lẻo đi theo anh Vũ, mà cũng lên tiếng nói: “Này Long Long sao em không làm việc đi chứ? Mà cứ đi theo anh vũ mãi thế?”

Cậu chỉ bật cười, sau đó đứng đó một lúc, anh quản lý lại lên tiếng: “Này đứng cười mỉm chi điều gì đó? Nào mau đến phụ mấy chị bưng giấy đi! Chứ đi theo anh Vũ miết vậy?”

Cậu chẳng muốn rời xa anh Vũ một chút nào, mà chỉ muốn lẽo đẽo theo ảnh như nhình với bóng thôi, nhưng mà cậu có thể làm được gì chứ, trước những lời của người quản lý kia, thậm chí là sợ anh ta sẽ đuổi mình, nên cậu đành rời xa anh Vũ…

Chốc lát cậu đã đến chỗ của chị Đào, chị ta đã nhờ cậu bưng giấy phụ, cậu bưng giấy cùng với chị ta, mà ánh mắt không ngừng nhìn xung quanh, trong khi chị ta lên tiến bảo rằng: “Này đang tìm gì vậy hả? Tìm thằng Vũ à? Nó không có ở đây đâu mà tìm, mau tập trung khinh giấy đi nào…”. T𝘳ờ‎ 𝗎m‎ 𝙩𝘳𝗎m‎ h𝗎yền‎ 𝙩𝘳ùm‎ --‎ 𝙩𝘳ùm𝙩𝘳𝗎y‎ ện﹒VN‎ --

Cậu đã đồng ý theo yêu cầu của chị ta, sau khi khinh giấy xông, cậu lại bắt đầu đi tìm kiếm anh Vũ. Chốc lát đã nhìn thấy ảnh, được xe nâng, nâng lên gác, thế là cậu nhìn chăm chăm ảnh, đột nhiên anh nháy mắt với cậu, điều này khiến cậu cảm thấy rất vui, rồi bỗng nhiên chợt dâng lên suy nghĩ rằng: “Ảnh nháy mắt với mình, không lẽ nào là ảnh thích mình chăng?”

Thoát khỏi những suy nghĩ của bản thân, thì cậu đã nhìn anh bắt đầu bưng những cái thùng, khi xe nâng nâng lên, sau đó cậu quyết định sẽ đi lên lầu, để có thể giúp anh một tay…

Anh giờ đây đưa mắt nhìn cậu, mà tự nhiên mỉm cười, điều này khiến cậu cảm thấy rất vui, sau đó cậu tiến đến chỗ của anh, cậu bưng những cái thùng kia xuống, thậm chí bưng những cái thùng anh đưa cho mình, bỏ sát vào bên trong, giờ đây cậu định tiến đến, để lấy những cái thùng đó thì, anh đã ngăn cậu lại và nói: “Này em đừng nên đến đây, ở đây nguy hiểm lắm, bởi ở chỗ này, có chỗ họ lót gỗ vào, có chỗ thì không, thế nên em sơ ý thì, sẽ bị ngã xuống đó…”

Cậu giờ đây cũng đã hiểu ý của anh, mà chỉ đứng gần đó để khinh những cái thùng kia mà thôi, sau một lúc bọn họ cũng đã khinh xông những cái thùng, lúc này anh đã được xe nâng đưa xuống, còn cậu thì đi xuống dưới lầu, rồi bám theo anh như một cái bóng vậy, trong niềm vui và sự hạnh phúc của bản thân…

Thời gian cứ như vậy dần trôi qua, như mọi ngày mà thôi, cậu vẫn luôn là bám theo anh, và anh làm việc gì thì cậu làm việc đó, cho tới bây giờ cũng là 12 giờ trưa rồi, anh cùng với cậu, cũng đã đi ra bên ngoài để rửa tay…

Sau đó hai người đi ăn cơm cùng với nhau, vào bên trong quán cơm kia, anh đã bới cơm trước, sau đó đưa cơm vào máy quạt, để cho nó nguội, rồi cậu cũng bới cơm, mà múc đồ ăn anh cũng làm như vậy sau cậu.

Và rồi tiến ra một cái ghế, mà ngồi xuống anh cũng như vậy, nhưng bọn họ lại không thể ngồi cạnh nhau, thậm chí bên cạnh của anh, còn có cả người mà anh yêu, cậu nhìn bọn họ, đang bắt đầu nói chuyện rất thân mật với nhau, mà cảm thấy thật khó chịu trong lòng…

Nhưng rồi cũng mặc kệ, bởi Cậu có thể làm được gì cơ chứ, thế là cậu đã bắt đầu ăn cơm, trong khi ánh mắt không ngừng nhìn anh, đang vừa ăn vừa nói chuyện với con nhỏ đó, thậm chí là đưa điện thoại cho nó, sau một hồi thì cậu cũng đã ăn xông, mà bắt đầu trở về phòng, cậu liền nằm xuống chỗ, mà anh hay nằm, và chờ anh đến nằm ngủ với mình như mọi khi…

Nhưng rồi đột nhiên anh không nằm chỗ đó nữa, mà đi chỗ khác nằm, điều này khiến cậu trở nên vô cùng bối rối…