Tay bấm nút công tắc ngay lập tức đèn phòng sáng lên, một căn phòng ngập tràn hoa và bóng bay màu hồng, Sam đứng giữa nhà vô cùng bất ngờ choáng ngợp, đứng yên lặng ngơ ngác một chút cô mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật mình. Ngày quan trọng của cô mà đến chính cô còn quên mất, những ngày gần đây quả thực quá bận rộn. Vậy bằng cách nào đó mà anh ấy lại biết được, quay ngoắt lại phía sau đã thấy hắn đang đứng nhún vai, Sam lại khẽ lườm hắn tinh nghịch rồi chạy lại nhảy lên người hắn mà khoác vai ôm cổ thật chặt. Minh Hạo bế theo Sam hai chân đang quặp chặt vào mình đi vào phòng đặt cô ngã xuống ghế sô pha. Nhanh chóng chỉnh chu lại dáng ngồi ngay ngắn đợi anh thắp nến đem bánh kem đến trước mặt, vẫn vẻ mặt lùng đó ra lệnh:
- Ước đi!
Nhìn căn phòng được chuẩn bị kĩ lưỡng, còn cả khuôn mặt đang nghiêm túc lúc này khiến Sam có phần xúc động, ngước lên nhìn anh hai mắt long lanh như sắp muốn khóc. Cô nghĩ lại có lẽ đã gần ba năm nay từ lúc đi học xa nhà cô gần như đã quên đi mất ngày này. Sam chắp tay trước ngực nhắm mắt bắt đầu ước:
- Một ngày nào đó có thể cùng anh đi dạo giữa phố đông người, cùng đến lễ hội đèn trời Chiang Mai Thái Lan.
Sam thổi phù những ngọn nến trên bánh, ngước lên nhìn anh tinh nghịch.
- Làm sao mà anh biết được hay thế? Đến chính em còn quên mất.
- Anh là sếp của em đó.
- Mà khoan!
Sực nghĩ ra điều quan trọng, Sam nhìn quanh căn phòng thay đổi trạng thái từ vui vẻ hạnh phúc sang lo lắng nghiêm trọng, mặt nghệt ra đứng bật dậy trên sô pha:
- Làm thế nào anh chuẩn bị được những thứ này? Nhỡ bị ai đó phát hiện..
Minh Hạo nhanh chóng đỡ lấy vai trấn an cô:
- Bình tĩnh nào Sam, em nghĩ còn ai có thể làm được?
Cô bình tĩnh lại trước khuôn mặt đầy gợi ý của Minh Hạo khi nghĩ về buổi sáng nay anh đã gọi điện nhờ cô em thân thiết của mình đến tận nơi chuẩn bị. Ban đầu Tiểu Mai còn tỏ vẻ cao giá rất bận rộn nhưng đến biết được là chuẩn bị cho sinh nhật cô bạn thân thì lại thay đổi một trăm tám mươi độ nhiệt tình xúc tiến hơn bao giờ hết.
Mười hai giờ đêm, cả hai ngồi vừa ăn bánh vừa nói chuyện, Minh Hạo xúc bánh kem cho Sam ăn, cô hỏi anh về tình hình công ty hiện nay, anh thở dài kể về cuộc họp với chị Trần:
- Công ty sẽ ký hợp đồng và sẽ cố gắng lấy vai chính phim mới lần này cho Lưu Ly Hạ, khả năng diễn xuất của cô ấy thì không phải bàn cãi. Cô bé đó sẽ chắc xuất trở thành công chúa mới của Tượng Tinh, được ưu tiên cho những dự án chất lượng mới nhất, cũng sẽ được tập chung tuyên truyền marketing, thời gian đầu cũng có thể sẽ dính chặt với anh. Các em cũng nhanh chóng được họp để phân công nhiệm vụ mới.
- Em tưởng dự án mới này sẽ do Bối Vy đảm nhận chính? - Sam hỏi lại.
- Đúng là đã chốt Bối Vy cho vai chính, là phía nhà đầu tư và đạo diễn, còn bên tác giả thì chưa ổn, cô ấy thấy Bối Vy không phù hợp lắm nên có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Ra là vậy..
Minh Hạo tò mò khi thấy gương mặt Sam vui tươi hẳn lên:
- Sao em có vẻ quan tâm cô ấy vậy? Hay là?
Sam vội vàng thanh minh:
- Ai thèm ghen với cô ta, em mà thèm á?
- Ơ kìa anh đã nói gì đâu.
Anh nhìn thẳng vào mắt cô một cách kiên định:
- Dù là Bối Vy hay bất kì ai đi nữa, thì cũng chỉ là công việc, sẽ không có gì sảy ra hết, em chỉ cần tin tưởng anh là được.
Khoảnh khắc này lại khiến Sam nghĩ lại, trước nay hóa ra anh ấy luôn biết, có lẽ anh ấy đã luôn cảm nhận được rằng cô không cảm thấy an tâm lắm, nhất là với Bối Vy, bởi vậy mà anh ấy mới trấn an cô như vậy.
- Anh cứ làm việc đi, em biết tất cả mọi diễn viên đều sẽ trải qua việc này mà.. Không sao cả.
Một tay anh đưa ra nắm lấy tay cô thật chặt, nhớ lại lúc chiều nói chuyện với chị Trần:
- Lưu Ly Hạ tuy là diễn viên mới nhưng chưa thể tự gánh phim được, chắc chắn em sẽ phải cho cô bé theo, đây cũng là điều kiện của Lưu Ly Hạ khi bước vào công ty chúng ta.. Chị! Với tư cách là cổ đông thứ hai của công ty đề nghị em, bắt buộc chúng ta phải có được Lưu Ly Hạ, việc này em tuyệt đối không thể từ chối được.. dù em có muốn hay không!
Nửa đêm tỉnh giấc thấy Sam nằm cách xa. Minh Hạo lập tức nhích lại gần ôm cô ấy vào lòng. Sam mơ hồ tỉnh dậy mà rúc vào người anh ngủ thật ấm áp.
Sáng hôm sau trước cửa tòa nhà, nhân viên bưu cục đưa đến một văn kiện. Chị Trần đang ngồi trong văn phòng làm việc bỗng hành chính đến đưa một hộp giấy đến đặt lên mặt bàn:
- Là gửi cho chị ạ, nhưng không thấy đề tên người gửi.
Ngạc nhiên chị nhìn lên nhân viên rồi nhìn hộp quà giấy trên mặt bàn:
- Được rồi em đi ra đi.
Trên điện thoại bỗng tinh lên một tin nhắn, hiển thị phía ngoài màn hình tên của quản lý Bối Vy:
- Minh Phương? Nhắn gì cho mình đây? - Mở tin lên dòng chữ hiện lên:
- Trần Mỹ, tôi mới lấy được bên blogger được vài thứ, gửi cho cô xem. Yên tâm, tôi đã mua lại hết giúp cô rồi! – Kèm biểu tượng một cái nháy mắt.
Đặt điện thoại xuống mở hộp giấy ra xem bên trong, cơn bực tức mau chóng đến. Chị Trần đập tập ảnh xuống mặt bàn, định bấm số nhưng không kiên nhẫn được thêm gào lên, tiếng kêu vọng lớn ra bên ngoài:
- Sam! Sam đâu, vào đây ngay cho chị!
Dứt lời một nhân viên Marketing gần đó ló mặt vào:
- Trợ lý nay có lịch đi với anh Minh Hạo thử đồ bên nhãn hàng, chắc muộn mới về chị ạ.