(Bài khá dài, những người nào ngại đọc có thể lướt qua.
Tôi nói vài lời, có thể sẽ gây mích lòng một số người. Nhưng nếu không nói, tôi sẽ cảm thấy khó chịu không thôi.
Hắn mọi người cũng biết gần đây đang xảy ra chuyện gì. Trong phần phát sóng trực tiếp của chương trình thực tế
"Chúng Ta Thân Nhau", chỉ vì một cuộc tranh cãi không đâu vào đâu, diễn viên mới Bạch Tuyết Mai cố tình đẩy ngã tuyển thủ Esport Joey ngã gãy tay. Điều đáng nói ở đây, chính là cụm "cái giá phải trả" mà Bạch Tuyết Mai nói tới. Thậm chí ngay sau đó, cô ta còn đe dọa sẽ làm gãy cả hai tay của Joey. Thế này thật không khác gì việc cô ta công khai sẽ phá hủy toàn bộ sự nghiệp, đam mê và mộng tưởng của một tuyển thủ chuyên nghiệp có tiếng, mà lý do cho hành động đó lại là vì đã chọc tức cô ta!
Tôi có theo dõi Bạch Tuyết Mai ngay từ tác phẩm đầu tiên của cô ta. Tôi không phải người đam mê phim ảnh, lấy góc nhìn của một người bình thường, lâu lâu xem phim giải trí mà nói, khả năng diễn xuất của Bạch Tuyết Mai tốt, khả năng chọn kịch bản cũng tốt, cùng với ô dù siêu lớn đằng sau, Bạch Tuyết Mai không hot lên mới là lạ. Thế nhưng, trong phim là một chuyện, ngoài đời là một chuyện khác. Tôi đã xem vài đoạn phỏng vấn, vài chương trình gameshow của Bạch Tuyết Mai, tôi bắt đầu cảm thấy cô ta rất... giả, giống kiểu cô ta diễn ngay cả trong cuộc đời mình vậy ấy. Mà vai diễn của cô ta là gì, chắc mọi người tự hiểu.
Được rồi, bên trên mới chỉ là cảm nghĩ của tôi về Bạch Tuyết Mai thôi. Còn nhân vật chính còn lại trong drama lần này, có khi tôi sẽ không nói nhiều nữa, bởi những bạn theo dõi tôi cũng biết tôi có chun chút hâm mộ đội WWW và đội trưởng Joey rồi mà. Tôi sẽ chỉ tóm tắt nhận xét về Joey như thế này: Wonder Woman.
Quay lại vấn đề chính của bài viết: phân tích drama và cảm nhận của tôi. Nguyên nhân bắt đầu cũng không phải cái gì quá quá đáng, người bình thường dù khó chịu thì cũng không dám nói gì. Vả lại, sau đó Joey có nhận lỗi rồi, chẳng qua Bạch Tuyết Mai bị làm sao đó, đổ tội cho Joey bằng mọi cách, rồi giả bộ làm hòa, nhân lúc Joey không để ý mà đẩy ngã chị ấy. Hậu quả, Joey ngã gãy tay, Bạch Tuyết Mai thong thả quay về địa điểm tập hợp các khách mời, vô tri quay chương trình cùng những người khác.
Thú thực, nhìn một bên là một nhóm người tụ tập với nhau, nói chuyện vui cười, một bên là Joey khóc nấc lên, ôm chặt bên tay bị gãy của mình, tôi xem mà nhói lòng.
Mọi người đừng quên, tháng sau sẽ diễn ra giải Vô địch Mùa thu INAC, là giải đấu cuối cùng trong sự nghiệp của Joey.
Có thể có những người không để ý, năm nay Joey hai mươi tư tuổi. Với người bình thường, đây là độ tuổi để bước những bước đầu tiên vào trường đời, trong lòng ôm thật nhiều hoài bão cùng một hy vọng vào tương lai tươi sáng. Nhưng với Joey nói riêng và các tuyển thủ Esport nói chung, hai mươi tư, đây là độ tuổi quá đủ để xếp vào hàng lão tướng rồi. Những tháng này, Joey đã cố tình để lộ một vài manh mối, chỉ dẫn tới kết luận cuối cùng: chị ấy sẽ giải nghệ ngay sau INAC năm nay.
Những ai theo bước chân Joey từ những ngày đầu đều biết, Joey bước chân vào Esport, nổi lên từ giải INAC vào năm chị ấy mới mười tám. Nói cách khác, INAC là giải đấu có ý nghĩa không kém cạnh gì huy chương vàng
Olympic trong sự nghiệp của chị ấy cả. Có lẽ, Joey muốn nhân cơ hội quay chương trình đề nghỉ ngơi một tuần, lên dây cót tinh thần, chinh chiến thật mãn nhãn tại INAC cuối cùng, kết thúc sự nghiệp chuyên nghiệp của mình trong huy hoàng.
Nhưng Bạch Tuyết Mai đã cản trở điều đó :)
Mọi người thử tưởng tượng xem, ở những giây phút cuối cùng của sự nghiệp, Joey không thể đắm mình trong vinh quang, thay vào đó, chị ấy phải ôm cánh tay bị bó bột, tuyên bố vì một sự cố bất ngờ mà phải giải nghệ. Ta nói nó có tức không cơ chứ, có ê chề không cơ chứ!
Vậy nên những ai nghĩ Bạch Tuyết Mai muốn triệt đường sự nghiệp của Joey để trả thù thì cũng không sai. Nhưng tôi cho rằng, Joey đã đến tuổi, trên người có không ít chấn thương, không sớm thì muộn cũng phải giải nghệ thôi.
Lý do khiến chị ấy đau lòng đến vậy, tôi dám khẳng định là vì chị ấy bị bắt buộc phải giải nghệ ngay bây giờ, giải nghệ bằng một cách thật thảm khốc!
Không những thế, qua sự việc lần này, ít nhiều gì tâm trạng của Joey cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ. Không biết đến bao giờ chị ấy sẽ xuất hiện trở lại trước mặt chúng ta nữa...
Có lẽ tôi lằng nhằng đến đây thôi, bài viết cũng khá dài rồi. Ở những lời cuối cùng, tôi chúc Joey chóng khỏe, không từ bỏ đam mê, đạt được những mục tiêu mình đã đề ra. Cũng chúc công chúa Bạch Tuyết nào đó sớm ngày ăn táo, hoàng tử chơi với con khác, mặc xác chị trong tủ kính nhé.]
Bài viết của blogger vừa đăng, lượt tương tác và bình luận tăng nhanh đến chóng mặt, gây nên một làn sóng thảo luận mới. Hơn thế nữa, là một cuộc khủng hoảng truyền thông từ trên trời ập xuống đầu hai Tập đoàn lớn đứng sau Bạch Tuyết Mai.
Bạch Cửu Chương hết hứng chơi gái, liên tiếp gọi mấy cuộc cho cấp dưới mà vẫn chưa tìm được biện pháp giải quyết. Ông ta không thèm để ý cô nàng sexy còn đang trần truồng nằm trên giường, vội vã xỏ quần áo rời đi, miệng còn không quên chửi bới Bạch Tuyết Mai thậm tệ.
"Thật đúng là con đàn bà vô dụng, chẳng kém gì con chị hám c* kia. Mẹ nào con nấy có khác, được việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều!"
"Mẹ nó, thật rách việc!"
"Sao mãi nó chưa chịu nằm im ở trên giường, hệt như mẹ nó nhỉ!"
Cửa đóng "rầm" một tiếng, cô kia uể oải ngồi dậy, thỏa mãn nhìn giao diện ghi âm trên điện thoại của mình. Ả bấm bấm điện thoại, gửi đến hòm thư của ai đó, đôi môi đỏ cứng đờ nhếch lên, lầm bẩm: "Tuyết Mai à Tuyết Mai, cuối cùng mày cũng có ngày này."
"Bạn thân ơi, hãy vui lên nào, từ giờ trở đi, chúng tôi sẽ khiến bạn thảm hại hơn chúng tôi năm đó thôi."
Ánh sáng xanh hắt lên gương mặt cứng đơ vì bị thẩm mỹ nhiều lần của Liễu Nhu Nhu, trông thật không khác nào ma nữ hiện hình lúc nửa đêm.
Lạc Minh Tịch đã có một giấc mơ rất dài.
Cô mơ thấy những sự việc sau khi "mình" chết, hay nói cách khác, là phần cuối cùng của "cốt truyện". Cô thấy
Trương Tiểu Ngọc thất tha thất thểu chạy đến giữa đường băng sân bay, bị cuốn vào cánh quạt, tan xương nát thịt; thấy Bạch Ngân Hạnh bị tra tấn đến không còn hình người, tìm mọi cách bí mật làm ra axit, độc toàn bộ kẻ làm nhục mình, rồi cũng tự vẫn trong đau đớn.
Và cả cô ả nhu nhược hệt như cái tên của mình, Liễu Nhu Nhu.
Mà có khi ở tương lai, ả không còn nhu nhược như thuở thiếu thời. Sau quãng thời gian dài bị dồn đến đường cùng, ả bị buộc biến thành một con điên, một con sói điên đội lốt cừu non.
Trong đám phản diện bọn họ, boss cuối phải là Liếu Nhu Nhu mới đúng.
Một cô gái, mới đầu xuất hiện với tư cách là bạn thân của nữ chính, sau đó phản bội, hãm hại nữ chính. Những tưởng bị vùi dập đến chết đã là kết cục cuối cùng rồi, nhưng không, Liễu Nhu Nhu bạo hơn những gì Lạc Minh Tịch tưởng. Ả vận dụng hết vốn tự có, thay hình đổi dạng, xoay lưng tiến vào xã hội đen.
Có vẻ như ả không còn gì để mất. Với ả, ngay đến tấm thân ngọc ngà của người con gái cũng chẳng đáng một đồng, có thể tận dụng thì là có ích, nên cái gì có ích phải để nó phát huy được tác dụng thật sự của mình. Bước đầu, ả đi bán thân, còn bán một cách vẻ vang là khác.
Ả bị Bạch Tuyết Mai hại, mất sự trong trắng từ lâu, cộng thêm gương mặt ma chê quỷ hờn, nên Liễu Nhu Nhu bấy giờ không được giá, chẳng khách làng chơi nào chịu chọn ả. Được cái ả liều lắm, trèo được lên giường của một đại ca xã hội đen nức tiếng để đàm đạo, vậy mà được hắn nhận làm em gái kết nghĩa, khởi đầu hành trình làm mưa làm gió ở thể giới ngầm của mình.
Giang hồ gọi ả là Cô Nhì, người đứng thứ hai của một băng đảng khét tiếng.
Trong giấc mơ của Lạc Minh Tịch, Liễu Nhu Nhu luôn ngậm một điếu thuốc, mái đầu bù xù, móng tay sơn đỏ chóe, người còi dí, chân phải đi cao gót mười phân, nom rõ là kệch cỡm. Cơ mà đằng sau ả luôn có mấy tay xăm trồ cao to, tên nào tên nấy vừa nhìn mặt đã biết không phải hạng dễ chơi rồi.
Phòng riêng của ả treo đầy những bức ảnh của Bạch Tuyết Mai, bức nào ít thì mới chỉ xuất hiện mười vết rạch, nhiều thì đã nát bươm từ lâu. Ả hận, hận đến tột cùng, ngày nào thấy buôn chất cấm chán quá, ả sẽ lại quay sang bày kế vặn ngã Bạch Tuyết Mai, dìm cô ta xuống mười tám tầng địa ngục, để cô ta không được siêu sinh.
Lạc Minh Tịch đau đáu nhìn từng vết sẹo chằng chịt trên người Liều Nhu Nhu. Vết mới chồng chất vết cũ, từ thần thể nõn nà của con gái đôi mươi, nay đến cả ác quỷ cũng phải tự ti vì không bằng.
Lạc Minh Tịch chợt nghĩ, nếu thể giới này đã cắt đứt mọi con đường của mình, thì cô, Trương Tiều Ngọc và Bạch Ngân Hạnh đều lựa chọn chấm dứt tất cả, còn Liễu Nhu Nhu lại lựa chọn trở thành kẻ ác thật sự.
Các cô không chịu được sự uất ức đó, tự ôm đau đớn rồi kết liễu mình.
Liễu Nhu Nhu thì khác. Ả cũng có những đau đớn đó, uất ức đó. Ả không lãng quên gì cả, chỉ là ả không cam lòng từ bỏ cuộc đời, cho phép người hại ả ra nông nỗi này được sống happy ever after như truyện cổ tích, do đó ả vực mình dậy, bất chấp hết thảy, ném đi toàn bộ sự lương thiện trong lòng, tự trở thành một con quái vật.
Mấy khung cảnh lướt đi thật nhanh, Lạc Minh Tịch tưởng mình vừa đọc được giới thiệu đã bị ép phải đọc chương cuối luôn rồi. Cô còn chưa kịp hiểu phần ở giữa như thế nào, đã thấy Bạch Tuyết Mai đang nhếch nhác quỳ trong một căn hầm tối tăm, chỉ le lói mỗi một ánh nến duy nhất.
Hiển nhiên, cái kết của câu chuyện cổ tích này, phần thắng thuộc về Liễu Nhu Nhu. Ả đạp đứt giày cao gót, hí hửng đi chân trần, huênh hoang đứng trước mặt một Bạch Tuyết Mai tàn tạ.
"Tuyết Mai, nhớ tớ không?"
Ở giây phút gặp lại, Liễu Nhu Nhu cố tình dùng một giọng nói dịu dàng gọi Bạch Tuyết Mai. Có điều ả phẫu thuật thẩm mỹ ghê quá, trong nhất thời, Bạch Tuyết Mai vẫn chưa nhận ra được ả là ai.
Liễu Nhu Nhu không cần cô ta phải nhận ra mình. Ả vui sướng chiêm ngưỡng gương mặt trắng bệch, cắt không còn một giọt máu vì sợ hãi của Bạch Tuyết Mai. Ả nói từng câu, từng câu một, kể lại toàn bộ những chuyện đã xảy ra giữa mấy người bọn họ.
Bạch Tuyết Mai giãy giụa muốn hét lên kêu cứu, nào ngờ những âm thanh cô ta phát ra chỉ là những tiếng rên ư ử đầy đau khổ. Ả bị cắt lưỡi rồi.
Liễu Nhu Nhu cười khoái chí, cầm con dao dính đầy máu nâng cằm Bạch Tuyết Mai lên, dịu giọng tuyền bố tội trạng của cô ta và hình phạt cô ta buộc phải nhận lấy.
Lạc Minh Tịch không đành lòng nhìn tiếp, nhưng cô không cách nào nhắm mắt bịt tai mình lại được, chỉ đành trơ mắt nhìn Bạch Tuyết Mai chịu thống khổ.
Liểu Nhu Nhu... chơi ác thật....