Một người bình tĩnh như y cũng không thể không cảm thấy tuyệt vọng trước cuộc sống như vậy. Chẳng mong sẽ có người cứu y thoát khỏi những tên quái vật này, chỉ riêng việc đám Iliac này học thêm được nhiều kĩ năng hơn đã đủ khiến y khó thở rồi.
Tạ Ninh An cũng không biết trong bụng mình chứa cái gì, thế nhưng y cảm nhận được đôi lúc chúng nó lại nảy lên trong bụng mình, như thể vật sống vậy.
Y cũng không rõ đám Iliac này có phải cũng có khả năng bắn tinh hay không. Nhưng thứ bọn hắn để lại trong người y thực sự làm y thấy bất an
Không những thế bọn chúng còn cử động, giống như trong tử cung y đang có một đống trứng đang chen chúc, làm Tạ Ninh An nhũn chân không thể bước xuống giường.
Liếc mắt nhìn thoáng qua Iliac có vẻ mặt hiền lành đang canh giữ trước cửa, Tạ Ninh An vẫn cố gắng ngồi dậy, chui vào trong ổ chăn, đưa tay muốn đem những thứ trong bụng mình lấy ra.
Nhìn qua cánh tay đầy dấu hôn xanh đỏ, Tạ Ninh An thực sự cảm thấy mình có thể tồn tại được ở đây cũng chẳng dễ dàng gì.
Đừng nói mỗi cánh tay, Tạ Ninh An cảm thấy cho dù là trên lòng bàn chân của y cũng chẳng kém là bao, cũng sẽ chằng chịt đủ loại dấu hôn.
Nằm ở trên giường, sắc mặt Tạ Ninh An có chút khó nói. Thứ trong cơ thể động đậy thập phần khó chịu, làm y hoang mang không biết làm sao để lấy chúng ra.
Y cố gắng đưa ngón tay vào lấy ra nhưng đám dịch nhầy này lại ở quá sâu. Không còn cách nào khác, y đành thử rặn chúng ra.
Từng là nhân viên nghiên cứu bình thường rồi phấn đấu lên nhà nghiên cứu đại tài, Tạ Ninh An từ trước đến nay luôn mang theo bộ dạng cấm dục, căn bản chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày y sẽ phải đối diện với sự tình đáng sợ như này.
Trứng trong bụng thỉnh thoảng nhảy lên khiến bụng y hơi nhúc nhích, Tạ Ninh An thử rặn đám trứng này ra, nhưng dĩ nhiên gì có chuyện dễ dàng thế.
Những quả trứng đã chui sâu vào trong tử cung, trên cơ bản là không thể chui ngược lại ra nữa, chứ đừng nói đến chuyện y có thể tự móc chúng nó ra.
Cuối cùng, ngoài việc làm bản thân toát đầy mồ hôi, y cũng chả lấy được cái gì ra khỏi người mình, lúc ngồi dậy bụng vẫn phình ra như mang thai.
Nhìn tên Iliac vẫn đang canh giữ ở cửa phòng, Tạ Ninh An vẫn đang phân vân có nên gọi hắn giúp mình lấy trứng ra hay không. Nhưng cuối cùng vẫn là không có cách nào khác, y nhẹ nhàng kéo cái đuôi của tên Iliac kia.
Rõ ràng đây chính là cái đuôi có thể đâm chết người ngay tại chỗ, thế nhưng trong tay y lại vô cùng dịu ngoan cùng mềm mại. Nhận thấy tín hiệu xin giúp đỡ của Tạ Ninh An, Iliac vô cùng lo lắng mà dùng ngón tay lạnh lẽo của mình trấn an y.
Đè lại ngón tay của Iliac, Tạ Ninh An mềm mại nói: "Giúp... giúp ta móc chúng ra được không, thật sự rất khó chịu... làm ơn..."
Vành mắt đỏ bừng vô cùng đáng thương nhìn về phía Iliac, Tạ Ninh An biết bọn hắn có thể nghe hiểu y đang nói gì. Thế nhưng y lại không hiểu bọn hắn nói chuyện, cứ i i a a nói làm y đau cả đầu.
Sờ lên cái bụng đang nhúc nhích của Tạ Ninh An, Iliac cuối cùng cũng đành phải đồng ý giúp y mà gật đầu. Hắn dùng cái đuôi của mình quấn lấy eo cố định Tạ Ninh An lại, dùng ngón tay mình từng chút từng chút thăm dò tiến vào.
"A a ưm"
______________________Ta không phải tác gia, ta chỉ edit lại thôi ạaTác gia ta có ghi trên phần giới thiệu truyện