Giang Dĩ Hằng giật áo cô ra, thành thạo dùng một tay cởi áo ngực, giải thoát cặp vú trắng nõn đầy đặn, đang run rẩy lắc lư giữa làn không khí mỏng manh lành lạnh của điều hoà.
“Mới có mấy ngày thôi mà vú đã lớn vậy rồi, bàn tay chồng còn không nắm trọn nổi.”
Người đàn ông nói rồi cúi đầu mút mát như trẻ con ăn sữa, chậc chậc từng tiếng, đầu lưỡi đảo quanh đỉnh nhọn hồng hồng, khiến Cam Điềm phải ngửa đầu ra sau, miệng thì lẩm bẩm kêu to.
“A a, đừng cắn, sẽ hỏng mất.”
“Không hỏng được, vú lớn thế này chính là để chồng chà đạp đó.” Giang Dĩ Hằng vừa bú xong bên này lại đổi qua mút bên kia, cứ như ăn mãi mà không thấy no.
Cá voi nhỏ chôn trong người cô thì ra sức vùng vẫy, Cam Điềm cảm giác trên dưới đều bị hành hạ, cô thảm quá.
“Ừm…a á…Không được rồi.”
Giang Dĩ Hằng cảm giác phía dưới cô càng ngày càng chảy ra nhiều dâm thuỷ, không nhịn được phải lấy cá voi nhỏ ra khỏi hoa huyệt.
Cam Điềm quen cửa quen nẻo gác chân lên bả vai anh, hai chân mở rộng, mật động nhầy nhụa nước lồ lộ trước mặt anh.
“Mèo nhỏ dâm đãng, nư ng đến thế cơ à, cứ như không chờ nổi vậy?” Anh mặc dù nói vậy nhưng tay phải đã kéo khoá quần tây xuống, đỡ lấy côn thịt nóng bỏng cọ sát vào cửa huyệt non mềm.
Quy đầu giật giật chặn ở đó, Cam Điềm khó chịu nâng cao mông hẩy về phía trước, chỉ muốn ngay lập tức để nó chui vào hoa huyệt của mình.
Giang Dĩ Hằng hơi ưỡn eo, côn thịt cứ lề mề ngoài cửa, không chịu đi vào, “Nhiều nước thế nhỉ, làm ướt đệm xe của chồng rồi, em ngửi xem, khắp nơi đều là mùi dâm thuỷ của đồ đần nào đó.”
“ô ôi, đừng nói nữa, mau vào đi..”
Đầu ngón tay của cô run run bấu chặt vào mặt đệm, khuôn mặt ngập màu tình dục, ngay cả da thịt cũng đã ửng hồng như màu tôm luộc.
Cô cảm thấy giữa chân mình như có hàng vạn cón kiến gặm cắn, chỉ muốn có thứ gì đó đâm sâu vào trong.
“Phốc—“
Giang Dĩ Hằng không nỡ để cô chịu tội như vậy, cúi đầu hôn nhẹ lên bờ mi cong dài, eo cứng đẩy mạnh, cả cây côn thịt ngập trong huyệt mềm.
“Ô ô, sâu quá đi…” Chỉ mới cắm mấy lần, Cam Điềm liền ỏn ẻn kêu lên.
Giang Dĩ Hằng hung hăng làm cạn khô hoa huyệt ngập nước, nói những câu hạ lưu, chỉ có hơn chứ không có kém trước, ” Cam Điềm, em không dâm đãng thì ai dâm đãng, trong xe cũng để cho chồng chịch. Còn kêu lẳng lơ như vậy, mọi người bên ngoài đều nghe được đó.”
Cam Điềm lập tức hét thảm, hai tay che kín khuôn mặt nhỏ.
“Che cũng vô dụng, mọi người đều biết Cam Điềm là đồ dâm đãng.”
“Không phải, em không thế, đừng nói điêu.”
Cam Điềm lập tức phủ nhận ba lần, nhưng đuôi mắt sớm đã bị chơi sướng mà lấp lánh ánh nước, đáy lòng cũng lặng đi trước khoái cảm mãnh liệt.
Quy đầu tròn lớn kích thích bức tường thịt đỏ bừng, hoa huyết hút chặt khiến nó phải nặn ra vài giọt hoa dịch mằn mặn dinh dính, thái dương Giang Dĩ Hằng cũng giật giật liên hồi.
“Đồ lẳng lơ, thèm chịch này!”
Giang Dĩ Hằng kéo đôi chân đang gác ở vai mình xuống eo, trầm giọng nói, “Kẹp chặt vào, chồng muốn chịch chết em.”
Côn thịt nhanh chóng chọc vào nhổ ra liên hồi trong mật huyệt, hai cánh tay anh chi chít những vết cào đỏ thẫm.
“ô a, nhanh, bụng đau quá, không được đâm, sắp bị cắm hỏng…”
Cam Điềm lắc lắc cái đầu, mắt nai mê ly, những sợi tóc đen nhánh dính vào khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi.
“Yếu ớt!”
Anh nắm lấy hai bầu vú ton tròn rồi ra sức xoa nắn, lưng vẫn thẳng thắp mạnh mẽ di chuyển.
Phút chốc, lỗ sáo ở quy đầu đột nhiên mở ra, một dòng tinh dịch trắng đục bắn thẳng vào hoa huyệt của Cam Điềm.
Toàn thân cô run lên, hoa huyệt chật hẹp cực kỳ chua xót, tay nhỏ nện bôm bốp vào cửa kính xe, thế nhưng chỉ đập được hai lần thì lập tức bị Giang Dĩ Hằng đau lòng bắt lấy thổi thổi.
Trên đường về nhà, giữa dòng xe cộ như biển, Cam Điềm cao trào xong như con mèo nhỏ cong mình bên ghế lái phụ.
Giang Dĩ Hằng một tay giữ vô lăng, một tay khác vuốt ve khuôn mặt mệt mỏi nằm bên cạnh, khẽ mỉm cười.