Hệ thống phế vật∶ Chúc mừng ký chủ, độ dung hợp ký chủ cùng thế giới gia tăng 1%, trước mắt độ dung hợp đã được 21%.】
Tô Tiêm Tiêm gắt gao nhắm mắt lại, chỉ có thể bản năng ôm, giống như Khương Thác là cọng rơm cứu mạng.
Bất quá cô tính toán về tỉ lệ chiều cao giống như xuất hiện chút sai lầm, không nghĩ tới cô nhẹ điểm mũi chân, nâng cằm lên, liền có thể để ở trên vai Khương Thác.
Hơn nữa một cổ hơi thở mát lạnh xâm nhập khoang mũi, nhàn nhạt, phi thường dễ ngửi, sạch sẽ hương vị bọt xà phòng.
Không thể không nói, chiều cao Khương Thác cùng cô thật đúng là tuyệt phối.
“Có thể đứng lên rồi.”
Khương Thác đè thấp thanh âm, mang theo một tia không kiên nhẫn.
Tô Tiêm Tiêm lập tức phục hồi tinh thần lại, đem tay chính mình vòng lấy thân thể Khương Thác bỏ ra, sau đó lui hai bước về sau.
Lần này cô xác thật làm chuyện trái với lương tâm, Tô Tiêm Tiêm chỉ dám cúi đầu, nhìn mũi chân chính mình, không dám nhìn thẳng hai mắt Khương Thác.
Bất quá khi cô cúi đầu, hệ thống phế vật liền đem giao diện hệ thống triển lãm ở trước mặt cô, tài sản bị đông lại ⅔ đã mở ra.
Chỉ cần có tiền, cô sẽ không sợ chết.
Bởi vì Tô Tiêm Tiêm cúi đầu, liền không có nhìn đến vành tai Khương Thác đã đỏ bừng.
“Khương đồng học nếu đã đáp ứng vì bé con, vậy đi theo tôi.”
Tô Tiêm Tiêm lưu lại một câu, xoay người liền đi về phía trước.
Mà bé con run run rẩy rẩy túm ống quần Khương Thác, ý bảo Khương Thác đi theo Tô Tiêm Tiêm đi.
Khương Thác trên mặt vẫn là biểu tình lạnh nhạt kia, thoạt nhìn dường như sẽ không đáp ứng, nhưng là hai chân đã thành thật đi theo nhóc con rồi.
【Hệ thống phế vật∶ Ký chủ thật là hảo tâm cơ nha, không nghĩ tới còn có một tay như vậy.】
‘ Đừng đừng, đừng nói như vậy, ta nhưng đều là bị các ngươi bức bách, ta chính là thanh thiếu niên chính trực của năm. Chiếm tiện nghi người ta, việc này ta cho tới bây giờ không làm. ’
【Hệ thống phế vật∶ Chúc mừng ký chủ hoàn thành cùng Khương Thác tứ chi tiếp xúc, kích phát nhiệm vụ tùy cơ hằng ngày.】
【Ấm áp nhắc nhở, hôm nay kích phát nhiệm vụ vì đối đánh cuộc nhiệm vụ, nếu ký chủ hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ này, độ dung hợp ký chủ cùng thế giới đạt tới 30%. Ngược lại, nếu nhiệm vụ thất bại, ký chủ cùng bổn thế giới dung hợp độ đem biến thành 0%.】
Tô Tiêm Tiêm: “?”
‘ Cho nên cái này đánh cuộc nhiệm vụ ý tứ chính là, ta có quyền lợi lựa chọn, ta có thể lựa chọn không làm? ’
【Hệ thống phế vật∶ Đương nhiên có thể, ký chủ nếu là lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ này, độ dung hợp hiện tại liền biến thành 0%.】
Này còn không phải là cường mua cường bán, khi dễ người khác?
【Hệ thống phế vật∶ Tốt, hệ thống tự động phán định vì ký chủ cam chịu. Hôm nay đánh cuộc nhiệm vụ vì, thỉnh ký chủ đối với Khương Thác tiến hành thành thật với nhau thẳng thắn thành khẩn thổ lộ, hơn nữa điều kiện đánh cuộc nhiệm vụ hoàn thành là Khương Thác bị ngôn ngữ ký chủ đả động.】
【Ấm áp nhắc nhở, nên đánh cuộc nhiệm vụ không hạn chế nội dung ký chủ nói chuyện, thỉnh ký chủ tự do phát huy.】
Người hầu biệt thự, nhìn thấy chó con đi theo Tô Tiêm Tiêm cùng khương Thác trở về, lập tức có nhãn lực, lấy ra đồ ăn trước kia cho chó con ăn.
Có cẩu lương, sữa dê, bột bổ canxi, còn có một ít đồ ăn vặt thượng vàng hạ cám.
Nhưng mà bé con cũng chỉ là ngoan ngoãn ngồi ở cửa, ve vẩy cái đuôi, dùng ánh mắt nhìn Tô Tiêm Tiêm.
Nhìn đến Tô Tiêm Tiêm cũng không có nhíu mày cùng không kiên nhẫn, lúc này mới vui sướng đi đi nhảy nhảy tới biệt thự.
Mà cho dù là những người hầu đó đem đồ ăn đều đã mở ra, bé con vẫn là chẳng quan tâm, ngồi ở trước mặt những đồ ăn đó, dùng ánh mắt nhỏ thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Khương Thác.
Trong mắt có chờ mong, thẳng đến Khương Thác đi đến đồ ăn trước mặt bé con, ngồi xổm xuống thân mình, đem những thức ăn đổ vào trong bát bé con, sau đó lại chờ Tô Tiêm Tiêm gật gật đầu, có thái độ ngầm đồng ý, bé con lúc này mới ăn uống thỏa thích lên.
Bọn người hầu có nhãn lực thấy lui ra, trong phòng chỉ còn lại có Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác, còn có tiếng 'bốp bốp bốp' ăn không ngừng của bé con.
Tô Tiêm Tiêm đứng ở phía trước Khương Thác, cô có thể cảm giác ánh mắt Khương Thác đang ở xem kỹ cô.
Tô Tiêm Tiêm dùng ngón cái quào quào lòng bàn tay chính mình.
Cũng đúng, sau khi cô đến thế giới này cùng nguyên chủ biểu hiện tương phản rất lớn, Khương Thác chính là nữ đại vai ác tương lai trong sách, lấy chỉ số thông minh của nàng ấy, khẳng định có thể phát hiện cô cùng nguyên chủ bất đồng.
Nếu là lại không nghĩ ra một lý do thích hợp, làm Khương Thác tin phục, xem ra muốn cùng Khương Thác tiếp tục tiếp xúc, vẫn là rất khó.
Càng miễn bàn làm Khương Thác thiệt tình tin tưởng cô, cùng cô trở thành bằng hữu, do đó mỗi ngày đều có thể từ Khương Thác đạt được độ dung hợp.
Tô Tiêm Tiêm đi đến bên sô pha, hướng tới Khương Thác ý bảo “Khương đồng học, ngồi đi, tôi cũng không phải hồng thủy mãnh thú, Khương đồng học không cần tránh tôi như vậy.”
Khương Thác nhìn đến Tô Tiêm Tiêm trong mắt đựng nghiêm túc, cũng liền không có cự tuyệt, ngồi ở trên sô pha đối diện Tô Tiêm Tiêm.
Tô Tiêm Tiêm dẫn đầu mở miệng "Không dối gạt Khương đồng học, tôi trong khoảng thời gian này xác thật so trước kia có thay đổi hơi lớn, đó là bởi vì mấy ngày trước đây tôi bệnh nặng một hồi, khi đang phát sốt, ý thức tôi mờ ảo, nhìn lại chuyện phía trước phát sinh rất nhiều."
"Khương đồng học ngày đó cũng gặp được, cha tôi đã cưới thêm một người, mà mẹ của tôi ở tôi lúc còn rất nhỏ liền qua đời, cha tôi để ý chỉ có thê tử mới cưới cùng con gái tư sinh Tô Liên. Tôi từ nhỏ liền không có tình thương cha mẹ, mà tôi cũng không được như may mắn như Khương đồng học vậy."
Tô Tiêm Tiêm: "Ông bà ngoại tôi ở tôi lúc còn rất nhỏ cũng qua đời, cha tôi vừa không đối với tôi thực hiện trách nhiệm người cha, còn đối với tài sản ông bà ngoại để lại cho tôi như hổ rình mồi, cho nên tôi từ nhỏ liền ai đều không tin."
"Tôi phủ thêm một tầng lớp tính cách, ai lại đây liền trát ai, tôi tự cho là như vậy mới có thể bảo hộ chính mình, chính là sau lúc tôi sinh bệnh mới đột nhiên minh bạch, tôi hiện tại đã trưởng thành, không phải tiểu hài tử mặc người khi dễ, hiện tại tôi có phương thức khác bảo hộ chính mình, không cần dùng loại phương thức thương tổn người này."
Tô Tiêm Tiêm: "Khương đồng học là người mà tôi ở chung nhiều nhất từ khi chuyển tới cao trung tới nay, hơn nữa tôi biết Khương đồng học tuy rằng lạnh như băng, nhưng là tâm địa tốt, mặc dù là tôi đối Khương đồng học làm chuyện nhiều người chán ghét như vậy, Khương đồng học như cũ không có bài xích tôi. Tôi không biết trong ban là thế nào sẽ truyền ra những lời này đó, nhưng là tôi thiệt tình thực lòng muốn cùng Khương đồng học làm bằng hữu."
"Tôi xác thức đã từng có điểm ghen ghét, Khương đồng học có tình thương của ông bà ngoại, mà tôi hai bàn tay trắng, nhưng là hiện tại tôi nghĩ thông suốt. Người khác có chung quy là của người khác, thứ tôi có người khác chưa chắc có được, tôi chỉ cần quý trọng thứ chính mình có được, nắm chắc hạnh phúc chính mình thì tốt rồi. Hảo hảo đối đãi chính mình, cũng không cần thương tổn người khác."
Tô Tiêm Tiêm nói cực kỳ nghiêm túc, cô vuốt ve ngực chính mình, đây cũng là cô kết hợp tâm tình nguyên chủ, cho tới nay áp lực ở trong lòng, vô pháp cùng người khác nói ra.
Nguyên chủ cũng là khát vọng có bằng hữu, nhưng là nguyên chủ đã trải qua quá nhiều lừa gạt cùng tính kế, nguyên chủ không dám lại tin.
Nhưng là Tô Tiêm Tiêm cùng nguyên chủ bất đồng, cô xuyên qua đây, vốn chính là một người trưởng thành, cô có được thành thục tam quan, mà nguyên chủ chỉ là một nữ hài khát vọng tình thương mà thôi.
Tô Tiêm Tiêm sống chung muốn cùng Khương Thác tạo quan hệ tốt, do đó có thể được đến đồ vật chính mình muốn có, mà đối với Khương Thác, cô cũng sẽ không bạc đãi nàng ấy.
Huống chi, Khương Thác vốn là không phải người thường.
Khương Thác ánh mắt nặng nề, nhìn chằm chằm mặt Tô Tiêm Tiêm.
"Ý nghĩ của tôi là như thế này, nhưng là Khương đồng học lựa chọn như thế nào, chính là việc của Khương đồng học. Bất luận cô có hay không tha thứ việc tôi đã từng phạm phải sai lầm, ngày sau tôi đều sẽ đền bù, chỉ cầu chính mình tâm an. Được rồi, bé con ăn xong rồi, tôi đi mang bé con tắm rửa."
Tô Tiêm Tiêm nói xong lúc sau liền đứng dậy, không chê bé con trên người dơ bẩn, ôm bé con hướng tới phòng tắm đi đến.
Tuy rằng Tô Tiêm Tiêm mặt ngoài có vẻ như thế bình tĩnh, nhưng trong lòng còn rất bồn chồn.
Cũng không biết Khương Thác ăn không ăn bộ dáng này.
Khương Thác nhìn chằm chằm bóng dáng Tô Tiêm Tiêm rời đi, cũng không có đi, mà là bước theo đi lên.
Khương Thác nhìn đến Tô Tiêm Tiêm đem tiểu cẩu thả tới trong bồn tắm, cũng không có gọi người tới, mà là chính mình tự tay làm lấy tắm rửa cho bé con.
Tô Tiêm Tiêm: “Bé con sợ người lạ, tôi sợ bọn họ bị thương, cho nên liền không cần người hầu tới giúp.”
Khương Thác nhìn Tô Tiêm Tiêm ôn nhu lại thuần thục chải lông cho bé con, lấy sữa tắm, rồi lấy nước, mà nhóc con tuy rằng có một chút kháng cự, nhưng vẫn là ngoan ngoãn nghe lời.
Chẳng qua thường thường hướng nàng ngao ô ngao ô kêu vài tiếng, dường như ý đồ hướng nàng cầu cứu.
“Tôi đã nói rồi, cô không cần cùng tôi giải thích này đó, tôi cũng không để ý, chúng ta chẳng qua là đồng học mà thôi.”
Khương Thác cao gầy đứng ở chỗ cửa, mắt phượng nhìn chằm chằm tay Tô Tiêm Tiêm, tóc đuôi ngựa quá vai, bóng dáng thẳng tắp thanh lệ.
Tô Tiêm Tiêm trong lòng nhảy dựng, xác thật, cô cùng Khương Thác bất quá là đồng học, cô kỹ càng tỉ mỉ giải thích như vậy hình như là có điểm dư thừa.
“Khương đồng học không hiểu, là một người cô độc, khi nhìn đến một chùm ánh sáng, sẽ có bao nhiêu nỗ lực bắt lấy.”
Tô Tiêm Tiêm một bên chà lông cho bé con, một bên mở miệng trả lời vấn đề Khương Thác nói, khi nói đến nơi này, cô đột nhiên dừng lại, sau đó đứng thẳng thân thể, xoay người lại, mắt tròn tròn hạnh giờ phút này nghiêm túc nhìn Khương Thác mắt phượng, gằn từng chữ một “Mà đối với tôi mà nói, Khương đồng học chính là chùm ánh sáng kia.”
Giờ phút này trong phòng tắm tràn ngập hương vị sữa tắm, trên đầu Samoyed bé con đã biến thành tiểu sư tử. Còn có một dúm bọt sữa tắm, đáng yêu cực kỳ.
Mà Tô Tiêm Tiêm cổ tay áo xắn tới chỗ khuỷu tay, trên tay có bọt sữa tắm, có giọt nước, trên người, trên mặt, trên tóc đều dính bọt nước do bé con ném ra
Khương Thác lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng Tô Tiêm Tiêm không tinh xảo như vậy, lại bình dân như thế.
Mà lại là bình dân này, lại không thể nào làm người tin phục, cố tình biểu tình nghiêm túc như vậy, lại nói lời làm người khiếp sợ.
Khương Thác lông mi run rẩy, đầu ngón tay hơi hơi vuốt ve, một đôi mắt thanh lãnh giờ phút này híp lại, hồng nhạt vừa mới hạ xuống kia lại lần nữa bò lại trên vành tai, làm nàng có vẻ có chút chật vật.
Tâm không biết sao nhảy lên nhanh chút so với bình thường.
“Khương đồng học, tôi không có ý tứ đạo đức bắt cóc cô, chỉ là thẳng thắn nói một chút suy nghĩ trong lòng tôi, cũng là hy vọng Khương đồng học đối với tôi không cần kháng cự, không cần trốn tránh tôi, nếu Khương đồng học cảm thấy bị mạo phạm, coi như tôi không có nói qua.”
Khương Thác nhàn nhạt: “ Ân.”
Tô Tiêm Tiêm: “ Ân?”
Cô quang quác quang quác nói một đống lời, phải nhận đến chỉ cái chữ ' Ân '?
Khương Thác hai cánh tay ôm lại, trong giọng nói hàm chứa nhàn nhạt bất đắc dĩ, lại hàm chứa một tia thỏa hiệp nàng vẫn chưa phát hiện.
“Đã biết, Tô đồng học.”
Tác giả có chuyện nói:
Tô Tiêm Tiêm ∶ Khương đồng học
Khương Thác sai lầm đáp lại∶ Tô Tiêm Tiêm
Khương Thác chính xác đáp lại:〔thanh âm hơi khàn, ngữ khí trầm thấp〕:Tô đồng học.