Mấy ngày sau, tại hội đồng sở nghiên cứu để quốc.
" Tôi không đồng ý".
" Tôi cũng không đồng ý".
" Việc cấy ghép máy móc vào bộ phận cơ thể là việc rất điên rồ".
Tạ Dư Quang đứng lên trước hàng dãy nhà khoa học uyên bác "Ở hành tinh BN39, có rất nhiều người nhờ việc được cấy ghép bộ phận máy móc vào cơ thể mà có thể giữ được tính mạng và thậm chí là có thể hoạt động như người bình thường chứ không phải là cả đời ngồi trên xe lăn".
Các nhà khoa học khác tuy rằng biết là vậy nhưng lại không thể chấp nhận được vì điều này ảnh hưởng đến nhân quyền của con người và có thể gây ra một cuộc cách mạng thay đổi lớn về khoa học và con người.
Nhậm Bác đứng trước sự đánh giá của hàng trăm con mắt nhưng không hề nao núng " Tôi biết các vị ngồi đây có rất nhiều điều khó nói nhưng đối với tôi, là một bác sĩ, thì việc cứu người là ưu tiên hàng đầu, các vị có từng trải qua cuộc sống mà bị mất đi tay chân hay là cơ thể bị tàn phá tới mức chờ chết hay không? Đối với một người như vậy mà nói thì việc có cơ hội thứ hai có lại các bộ phận trên cơ thể đã là một điều vô cùng hạnh phúc, ít nhất là cả đời của họ sẽ không phải dựa dẫm vào một người khác người có thể duy trì được cuộc sống".
Một vị tiến sĩ đứng lên phát biểu " Tuy rằng ông nói đã cứu rất nhiều người ở hành tinh BN39 nhưng những thứ
đó chúng tôi không thể thấy được, ông muốn chứng minh như thế nào? Liệu có ai dám đứng ra để ông làm phẩu thuật hay không? Đừng quên năm xưa chính vì ông nghiên cứu về thứ này nên mới khiến cho một người bị tử vong rồi bị lưu đày".
Tất cả mọi người ở đây đều im lặng một lúc.
Ở bên góc phải có một màn hình lớn, trên đó là hình ảnh của bệ hạ, người cũng đang tham gia vào buổi hội nghị này.
Bệ hạ suy ngẫm mấy phút rồi quyết định " Trong vòng một tuần nếu ông có thể tìm được người nguyện ý tham gia phẫu thuật và phẫu thuật thành công thì ta sẽ xem xét thông qua dự án này". ®
Nhậm Bác vui mừng vô cùng cúi đầu cảm ơn bệ hạ, trong khi ở đối diện có không ít người tỏ ra không vui nhưng bọn họ không thể phản bác lại ý kiến của bệ hạ.
Một hội nghị kéo dài vài tiếng cuối cùng cũng kết thúc, Tạ Dư Quang và Nhậm Bác khoác vai nhau ra về trong vui vẻ và hy vọng.
"Sư phụ, người tính tìm người nguyên ý tham gia phẫu thuật ở đâu? Nơi này là đế quốc, không phải là BN39".
" Ta tự có cách của ta".
Ngày đầu tiên, Nhậm Bác tìm tới các hội nhóm người khuyết tật nhưng họ không tin tưởng vào danh tiếng của ông nên đều thẳng thừng từ chối. một vài người có vẻ hơi rung động nhưng không dám đánh cược mạng sống của mình nên đều im lặng cho qua.
Ba ngày sau ông liên tiếp tìm tới các hội nhóm khác nhưng vẫn cùng một kết quả. •
Nhậm Bác không hề từ bỏ hy vọng này, ông chỉ cần một người chịu nguyện ý là được rồi.
Thời hạn chỉ còn lại ba ngày, nếu không tìm được người thì dự án mở đầu cho sự trở lại huy hoàng của ông sẽ bị gạt bỏ.
Nhậm Bác không cam lòng một chút nào.
Ông thủi lủi đi dạo quanh sở nghiên cứu để suy nghĩ, đi tới trước cổng biệt phủ thì bắt gặp gia đình của Lâm Triết đang lên phi cơ trở về nhà thì liền vội tới chào hỏi.
Mặc dù mấy ngày này ở chung rất vui nhưng ai cũng hiểu là mỗi nhà đều cần có không gian riêng, gia đình họ
Lâm ở trong biệt phủ thấy không quen, Lâm Triết cùng Adios cũng cần có khoảnh riêng của mình, nên dù luyến tiếc thế nào thì họ vẫn phải ra về, thỉnh thoảng tới thăm vài bữa là được, không tiện ở lại lâu.
"Mọi người nhớ tới thăm con thường xuyên nhé" Lâm Triết hô to vẫy tay với phi cơ đang bay dần lên cao.
Người bên trong có mấp máy môi nhưng cậu không thể nghe thấy gì cả.
Adios nhìn ra vẻ buồn rầu của Nhậm Bác nên mời ông vào nhà nói chuyện.
Hai người ở trong thư phòng bàn chuyện, Lâm Triết thì đang tập nhảy dưỡng thai ở bên ngoài. @
Nhậm Bác kể cho Adios nghe về buổi hội nghị mấy hôm trước cũng như tình hình hiện tại khiến ông đau đầu như thế nào.
Adios nghe xong liền có ý tưởng " Người bị tổn thương bộ phận cơ thể mà lại có mong muốn mãnh liệt hồi phục và trở nên mạnh mẽ hơn nữa không phải những thương binh trong quân đội sao?".
Nếu được phục hồi bộ phận cơ thể, chưa kể thay thế bằng máy móc giúp bọn họ mạnh hơn giống như Evan thì chẳng phải quân đội đế quốc đã mạnh sẽ lại càng mạnh hơn à.
Nhậm Bác như được khai sáng, ông vội vã quay trở về sở nghiên cứu nhưng lại bắt gặp một người không nên xuất hiện ở đây.
Elena ngồi xe lăn chờ ở cổng sở nghiên cứu.
" Cô tới đây làm gì?".
Elena, cô ta dùng mọi cách để có được cơ hội đi tới sở nghiên cứu này vì có một hy vọng nhỏ nhoi rằng sẽ được nhìn thấy Lâm Triết nhưng có vẻ như là phải thất vọng rồi.
" Tôi nghe nói ông đang tìm người nguyện ý làm phẫu thuật, tôi là vì điều đó mà tới".
Nhậm Bác dò hỏi " Bệ hạ cho phép sao? Cô là tù nhân chính trị mà?".
" Tôi đã hỏi ý ngài ấy, ngài ấy đã cho phép" Đương nhiên là cô ta đã dùng điều kiện tiết lộ rất nhiều bí mật chính trị, quân sự Blackburn cho bệ hạ để đổi lấy cơ hội này.
Hiện giờ ở Blackburn đang rất loạn, vẫn chưa tìm ra được nữ vương mới, trong lúc các gia tộc còn đang tranh tới sứt đầu mẻ trán thì tin tức Lâm Triết là Sigma bằng cách nào đó đã truyền tới khiến toàn dân Blackburn đều sôi sục, bọn họ yêu cầu biểu tình đòi đế quốc trả lại Lâm Triết làm nữ vương của bọn họ nhưng bệ hạ tất nhiên là không đồng ý.
(1
Người dân Blackburn có vẻ như rất tôn sùng Sigma nên bọn họ rõ ràng còn đang lục đục nội bộ lại biến thành đoàn kết toàn dân muốn chiến tranh trực diện với đế quốc để đòi người.
Vậy nên nhưng tình báo mà Elena đưa ra hoàn toàn là xứng đáng để có cơ hội có lại chân và tay từ cuộc phấu thuật này, cô ta tin tưởng tay nghề của vị bác sĩ Nhậm này vì chính ông là người đã cứu sống cô ta lúc ở trên phi thuyền, lần này cũng coi như là trả ơn giúp ông ấy hoàn thành nghiên cứu của mình.
Nếu bệ hạ đã cho phép thì Nhậm Bác cũng không từ chối nữa, đương nhiên là với tình trạng cơ thể của Elena thì cô ta chính là người vô cùng phù hợp với dự án này, không phải chỉ mất bàn tay mà là cả cánh tay, không phải chỉ mất bàn chân mà là cả một cái chần.
Độ khó càng cao thì sức thuyết phục về nghiên cứu của ông cũng càng cao.
Elena hơi thất vọng nhìn về phía biệt phủ trên đỉnh đồi kia, Lâm Triết không xuất hiện nhưng có một tin tốt, vì để phục vụ cho cuộc phấu thuật thì cô ta sẽ được ở lại sở nghiên cứu trong những ngày này, vậy thì cơ hội gặp được
Lâm Triết sẽ càng cao.
Elena không trông mong Lâm Triết sẽ để ý tới mình, chỉ cần đứng từ xa nhìn cậu hạnh phúc là tốt rồi, cô ta cũng không tiết lộ thêm với bất kỳ ai về thân phận thật sự của Lâm Triết vì không muốn cậu hổ thẹn vì có một người chị gái như cô ta.
Tốt nhất là cứ để mọi thứ như vậy đi, cậu đã có một gia đình rất hoàn hảo rồi, không cần dính dáng gì tới hoàng gia Blackburn mới tốt.