Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 70




Đám người Kai 'Sa dẫn Lâm Triết tới một căn nhà ở cuối đường trông có vẻ khang trang hơn những căn khác một chút, cậu ta đẩy Lâm Triết đi vào bên trong mặc cho cậu cố nhìn ra bên ngoài không muốn vào.

Lâm Triết quay lại nhìn đằng sau, không thấy Adios, cậu rất sợ, bao giờ thì ngài ấy mới tới cứu cậu đây.

Kai'Sa lắc cái chuông ở trên bàn, chẳng bao lâu sau một người đàn ông trung niên hơi mập đi từ sau tấm rèm ra "

Tới nhanh vậy?".

Kai'Sa ghét bỏ nhìn ông ta " Mau chóng làm phẫu thuật đi đừng có nói nhiều".

Cậu ta định đẩy Lâm Triết đi tới sau bức rèm nhưng bị ông ta chặn lại " Loại phẫu thuật này trông rất gớm ghiếc, không nỡ làm bẩn mắt ngài, để một tên lính đi theo là được".

Kai' Sa nhíu mày nhìn ông ta nhưng nghĩ chợ đen cũng có quy tắc ngầm của chợ đen, giao dịch đã bàn xong sẽ không nuốt lời nên cũng tạm tin ông ta.

Cậu ta định để cho người hầu thân cận của mình đi vào nhưng ông ta lại từ chối " Ta đang thiếu người chạy việc đây, có thêm người thì phẫu thuật cũng nhanh hơn, trông cậu nhóc bên kia có vẻ lanh lợi đấy, để cậu ta vào giúp ta là được, tiện trông trừng luôn".

Kai'Sa có vẻ hơi khó chịu nhưng vẫn phất tay kêu Evan đi theo ông ta đi vào sau tấm rèm.

Evan đi theo sau áp giải Lâm Triết đi vào, để tránh bị hiềm nghi, cậu ta hơi đẩy Lâm Triết một cái " Đi nhanh lên!".

Trái tim Lâm Triết đập rất nhanh, cậu đang vô cùng căng thẳng, sau khi đi qua tấm rèm, cậu hơi quay lại nhìn

Evan, ánh mắt như muốn hỏi chuyện gì đang diễn ra.

Evan không đáp lại, sau khi đi qua một dãy hành lang dài rồi bước qua một cánh cửa vào một căn phòng giống phòng phẫu thuật cậu ta mới thở ra.

Lâm Triết hỏi nhỏ " Phải làm sao bây giờ?".



Evan rất tự nhiên ngồi xuống ghế rồi rót một cốc nước để uống " Không ngờ bọn chúng lại chọn đúng nơi này".

Nhậm Bác, người nam nhân trung niên khi nãy khoác lên mình bộ áo bác sĩ đã cũ dính vào vết máu cũ đáp " Khi nãy nhìn thấy con ở cùng với bọn chúng ta thật sự rất kinh ngạc đấy".

Lâm Triết còn kinh ngạc hơn, cậu quay qua quay lại nhìn hai người họ " Sao hai người như thể có quen biết vậy?".

Evan đáp " Còn hơn cả quen biết, ông ấy chính là bố nuôi của tôi".

Năm xưa sau khi mẹ bị tinh tặc hại chết, Evan bị bọn chúng đem tới chợ đêm ở BN39 để bán làm nô lệ nhưng cậu ta đã chạy trốn, còn bị bọn chúng đuổi giết bị thương thoi thóp gần chết, bị vứt ở bãi phế thải, may mắn gặp được

Nhậm Bác là một bác sĩ điên tìm thấy rồi cứu giúp nuôi nấng tới hiện tại.

Sau đó, một lần cậu ta bị Banoth phát hiện nên đã đưa về đế quốc nhận lại gia đình, nhà công tước đương nhiên không thể công bố ra rằng đứa con nhà mình lưu lạc ở hành tinh đen được vì ai cũng biết hành tinh đen là nơi kinh khủng tới mức nào nên chỉ có thể nói dối rằng tìm thấy cậu ta ở một hành tinh hoang nào đó.

Chắc hẳn đám người Kai Sa sẽ không biết có Evan đi cùng, cũng càng không ngờ cậu ta lại là người lớn lên ở

BN39, thậm chí lại là con nuôi của nhà bác sĩ mà bọn chúng thuê làm phẩu thuật.

Cũng phải, số bác sĩ có khả năng thực hiện loại phẫu thuật này rất hiếm, nếu chính quy như Tạ Dư Quang thì muốn phẫu thuật kiểu này cần phải thông qua rất nhiều bước xin cấp phép phức tạp, còn không thì phải tìm tới bác sĩ ở chợ đen, nhưng bác sĩ ở chợ đen rất hiếm người có tay nghề để thực hiện loại phẫu thuật này.

Vừa hay Nhậm Bác lại có đủ hết những thứ này, trước kia ông ta là bác sĩ kì cựu nổi danh ở đế quốc nhưng vì luôn nghiên cứu thứ điên rồ, có lần hậu quả tạo ra quá lớn nên đã bị đế quốc trục xuất, chỉ đành tới chợ đen ở BN39 để hành nghề.

Hầu hết những người gắn bộ phận máy móc trên cơ thể ở đây đều là từ tay ông ta mà ra.

Nhậm Bác đi tới cầm tay Evan rồi vặn ngược lại khiến Lâm Triết sợ chết khiếp " Để ta giúp con bảo dưỡng một chút".



Cánh tay Evan tuột ra lớp da lộ ra bên trong là cánh tay bằng máy móc khá tinh tế, sợ Lâm Triết hiểu lầm nên cậu ta giải thích " Trước kia bị thương tới tay chân nát bét nên ông ấy giúp tôi tạo ra tay chân giả, lớp da cũng làm quá tinh xảo nên rất khó để nhận ra".

Lâm Triết còn chưa hết bàng hoàng thì tiếp đến, Nhậm Bác mò mò tìm thứ gì sau tai Evan rồi sau đó một nửa phần đầu cậu ta mở ra.

Lâm Triết muốn ngất luôn tại chỗ nhưng nghĩ lại điều này thật thú vị, cậu dũng cảm tiến tới quan sát.

Evan trước giờ ghét nhất bị người khác nhìn thấy cảnh một nửa hộp sọ của mình bị mở ra như vậy, bọn họ đều nói cậu ta là quái vật.

Lâm Triết cả gan hỏi " Trước kia tôi còn thắc mắc cậu còn vào học sau cả tôi nhưng không hiểu sao lại tiến bộ cực kỳ nhanh, hóa ra một nửa bộ não của cậu là máy móc".

Không sai, Evan có khả năng ghi nhớ và bắt chước theo nhờ có bộ não như một chiếc máy tính trong đầu, thậm chí một bên mắt của cậu ta cũng là mắt giả, có thể nhìn thấy nhiều thứ mà người khác không thấy, nhưng cũng vì vậy mà cậu ta không thể khóc được nữa.

Bí mật quan trọng nhất đều đã bị Lâm Triết biết hết, Evan không khỏi cảm thấy tự ti cực kỳ.

Lâm Triết không tin nổi há hốc miệng " Ngầu thật đấy... uầy! cậu cứ như siêu nhân ấy, giá mà tôi cũng có bộ não đó thì thông minh hơn nhiều rồi".

Lời này của cậu khiến Evan không ngờ tới, không phải mọi người ở đây khi biết cậu ta là người nửa máy như vậy đều nói cậu ta là quái vật sao?

Nhìn Lâm Triết hâm mộ như vậy khiến Evan cảm thấy thì ra làm người nửa máy cũng không cần phải tự ti như vậy, trước đây vì sợ bị phát hiện nên cậu ta luôn xa lánh người khác.

Nhưng chuyện quan trọng hơn lúc này là phải xử lý làm sao chuyện phẫu thuật kia.

Kiểu gì bọn họ cũng phải giao nộp ra một cái tuyến Pheromone của Omega cho đám người đó.

Evan nghĩ tới việc bản thân vốn muốn làm phẫu thuật cắt bỏ tuyến Pheromone nhưng bị Tạ Dư Quang từ chối trì hoãn mãi.

Cậu ta đi tới bàn phẫu thuật nói với Nhậm Bác " Bố, cắt tuyến Pheromone của con giao nộp cho bọn họ đi".