Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 65




Buổi tối, cả nhà đang cùng nhau vừa xem vừa nói chuyện thì đột nhiên có một vị khách không mời mà tới.

*Cốc cốc cốc*

" Thưa thượng tướng, có một người nam nhân xưng là người quen của phu nhân tới bái phỏng".

Adios quay sang nhìn Lâm Triết thấy trong mắt cậu có sự mịt mờ, rõ ràng là không biết là ai " Tên là gì?".

" Thưa phu nhân, anh ta xưng tên là Phàm Huấn".

Vừa tới cái tên này cả nhà Lâm Triết đều không có sắc mặt tốt, đã vậy tên mặt dày còn tìm tới lúc thượng tướng đang ở đây nữa chứ.

Adios nhìn biểu cảm của bọn họ liền biết có điều uẩn khúc, anh hỏi Lâm Triết " Ai vậy?".

Lâm Triết lảng tránh không nói, chỉ nói với binh lính kia "'Tôi không quen, đuổi anh ta đi".

Cậu còn quên mất sự tồn tại của cái người này rồi, còn tìm tới làm phiền làm gì chứ, thật mất hứng.

Adios ngăn lại " Khoan đã, cho người đó vào".

"Không được!" Lâm Triết vội vành nói, dáng vẻ hơi chột dạ.

Adios bẹo má cậu " Vậy nói xem người đó là ai? Sao lại không thể cho vào?".

Lâm Triết vẻ mặt ghét bỏ phụng phịu khai ra " Anh ta là người yêu cũ của em được chưa? Anh ta ăn vụng sau lưng em, bị em đá lâu rồi, ngài không cần để ý tới anh ta".

Adios nghe vậy thì trong lòng liền nấu một nồi dấm chua to đùng " Nếu vậy thì anh càng phải gặp kẻ đó, cho hắn biết thân biết phận lại".

Lâm Triết hiếm khi thấy ngài thượng tướng lại ấu trĩ như vậy nên bật cười.

Còn cười! Adios nhéo mũi cậu " Em với hắn ta đã làm những gì rồi?".

Lâm Triết giơ ba ngón tay lên thề "Em thể cùng lắm mới chỉ ôm thôi, cái gì cũng chưa làm".

Adios cũng vẫn không vui, ôm cái gì mà ôm, nắm tay cũng không được " Em chờ tới đêm nay, xem anh trị em ra sao?".

" Đâu phải lỗi của em đâu" Lâm Triết chu mỏ lên kháng nghị.

Cả nhà Lâm Triết nhìn hai người chim chuột như vậy không khỏi đỏ mặt thay Lâm Triết.

Phàm Huấn đi theo binh lính đi vào nhà, anh ta bị khí thế của binh lính hoàng gia dọa cho mất hết khí thế.

Từ hôm biết chuyện Lâm Triết mua nhà mới anh ta đã rất khó chịu rồi, hiện giờ thấy cả nhà Lâm Triết đều sum vầy sống thoải mái như vậy, đúng là bám được vào cành cao liền không coi người cũ ra gì nữa.

Vừa vào liền thấy Lâm Triết đang cười nói với một người đàn ông cao lớn khí thể vô cùng mạnh khiến anh ta run cả chân.

Adios quay người lại, thể hình anh lớn, che khuất luôn cả Lâm Triết ở phía sau, nếu không phải có luật cấm dùng tinh thần lực đả thương người khác với cả với cương vị là thượng tướng bảo vệ muôn dân thì anh đã khiến cho

Phàm Huấn phải quỳ xuống trước mặt Lâm Triết.



" Cậu là người yêu cũ đã phản bội em ấy nhỉ?".

Phàm Huấn thừa nhận ngay lập tức, mục đích anh ta tới hôm nay chính là để khiến cho thượng tướng mất đi thiện cảm với Lâm Triết. (3

"Đúng vậy, ngài cũng chỉ là dùng lại đồ cũ tôi bỏ đi mà thôi, trên người Lâm Triết có chỗ nào tôi chưa chạm qua".

"Mày!!" Bà nội Lâm Triết lao tới tát cho cậu ta một cái " Đừng có nói láo, Tiểu Triết nhà ta không phải người tùy tiện như mày".

Thượng tướng và binh lính không tiện ra tay với dân thường vậy thì để bà ra tay, để xem kẻ này dám ngang ngược tới đầu.

Adios âm thầm cho bà nội một cái like.

Lâm Triết cũng lên đạp cho anh ta một cái " Tôi đánh chết anh".

Cả nhà và Adios tim đều muốn nhảy ra ngoài, anh xách nách Lâm Triết lên kéo cậu ra, tổ tông ơi, em đang mang thai ba đứa nhỏ đấy. 2

"Đồ khốn kiếp, tôi đã không thèm tính toán với anh thì thôi, anh còn dám nói xấu về tôi trước mặt ngài ấy, lão tử ngủ với anh khi nào, đậu xanh rau má nó chứ".

" Thôi, ngoan nào, anh tin em mà" Adios ôm Lâm Triết vào lòng nhưng cậu cứ giãy ra " Thả em ra, em phải cho cái đồ chó này một bài học".

Trước khi Phàm Huấn vào cửa, ai cũng lo là Adios sẽ không nhịn được mà đánh hẳn ta nhưng bây giờ lại ngược lại, anh lại phải là người khuyên can.

Phàm Huấn đồ thêm dầu vào lửa " Ngài thấy chưa, loại người điêu ngoa, đanh đá như vậy làm sao có thể làm phu nhân của ngài". 2

Lần này Adios không nhịn nữa, anh tới đáp cho Phàm Huấn một cái khiến anh ta lăn tận mấy vòng va vào chân của binh lính ở cửa.

Lâm Triết cùng Adios nhìn nhau ngầm hiểu ý phải cho tên này một trận.

Ánh mắt hai người bốc lửa, Phàm Huấn ăn đau thì sợ hãi lùi lại ôm lấy chân binh lính, hai kẻ này điên rồi, không phải ngài thượng tướng nghe vậy thì nên chán ghét Lâm Triết à, sao lại biến thành tình huống này.

Lần này cả nhà phải tới kéo Lâm Triết lại, binh lính thì giữ Adios lại.

Binh lính bị Phàm Huấn giữ chân ghét bỏ đá anh ta ra " Còn không mau chạy đi, còn ở lại chờ chết à?".

Phàm Huấn nghe xong liền bỏ chạy ra ngoài, sợ tới nỗi chân đi không vững ngã thêm mấy lần trông vô cùng thảm.

Khi anh ta biến khỏi đây thì Lâm Triết mới hừ một tiếng "Sao ngày trước mình lại quen loại người như vậy được nhỉ? Đúng là đui mất rồi".

Adios xoa bụng cậu " Ừm, được rồi, đừng giận, ảnh hưởng tới đứa nhỏ".

Lâm Triết chẹp chẹp miệng hai cái rồi thở dài " Đã bảo ngài đừng cho anh ta vào rồi mà".

"Anh biết lỗi rồi" Adios đỡ Lâm Triết đi tới cầu thang, anh quay lại nói với người nhà của cậu " Cũng muộn rồi, mọi người nghỉ ngơi đi, ta đưa em ấy lên phòng trước, bác sĩ nói phải ngủ đúng giờ để giữ sức khỏe".

Bà nội phẩy phẩy tay ý bảo bọn họ cứ lên đi "Đi đi, nên ngủ sớm chút, cứ kệ bọn ta".

Adios đỡ Lâm Triết lên phòng, căn nhà này cậu mới mua ngủ lại đúng một hôm nên không quen lắm, lúc mua cũng không nghĩ tới tình cảnh hiện giờ nên phòng không được rộng cho lắm, đồ đạc cũng sơ sài nhưng Adios không hề chê.

Cái giường cũng hơi bé, Adios nằm còn thừa một khúc chân ra ngoài, chuẩn bị không chu đáo khiến anh không thoải mái khiến Lâm Triết không vui cho lắm, chỉ đành lấy thêm ghế kê ở cuối giường đề ngài thượng tướng có thể gác chân lên.



Adios đột nhiên đề lên cậu, Lâm Triết tròn mắt chống tay lên ngực anh "Ngài định làm gì?".

Adios thổi gió bên tai khiến cậu rùng mình " Trừng phạt em, nhanh như vậy đã quên rồi sao?".

Lâm Triết đấm lên ngực anh mấy cái " Ngài điên rồi sao, bố mẹ ở phòng bên cạnh đấy, nhà em không cách âm tốt như ở biệt phủ đâu".

Adios bỏ ngoài tai thò tay vào trong quần áo cậu, anh sờ rất chậm, mơn trớn từng tấc da thịt của cậu " Khi nãy hắn nói không có nơi nào trên người em mà hắn chưa chạm qua".

" Mấy lời đó ngài cũng tin sao?".

Adios cúi xuống hít mùi hương Pheromone trên cổ Lâm Triết " Làm sao tin được, hắn thậm chí không nói ra được em có nốt ruồi ở chỗ nào trên mông, không biết đùi là nơi nhạy cảm nhất trên người em, không biết em thích nhất tư thế nào".

(2

Trên người Lâm Triết từ trong ra ngoài lúc nào cũng toát mùi Pheromone hương rượu, lãnh thổ toàn bộ đều bị anh đánh dấu, kẻ khác đừng họng chạm vào.

Mỗi một câu nói ra là Adios lại mơn trớn trên người Lâm Triết khiến cậu không nhịn được hứng tình lên.

Ánh đèn tắt đi, trong màn đêm khẽ phát ra tiếng thở kìm nén của hai người đang chồng lên nhau trên giường.

"Ngài nhẹ chút... Bố mẹ ở phòng bên đó".

Adios đã cố gắng tận lực giảm tiếng ồn nhất có thể rồi nhưng sợ bị phát hiện khiến kích thích trong lòng càng tăng lên.

Bàn tay ấm áp to lớn của Adios úp lên vùng bụng dưới của Lâm Triết như an ủi mấy đứa nhỏ đừng thức giấc làm phiền hai người, bọn chúng không biết là sợ hay là đã quá quen nên không thấy đụng đậy linh tinh nữa.

Adios vừa vận động vừa cúi xuống hôn Lâm Triết chưa từng nhả ra, hai loại Pheromone cuốn vào như linh hồn hai người đang hòa quyện vậy.

Qua thêm một hồi, Adios ôm chặt Lâm Triết tăng tốc độ chuẩn bị tới cao trào, chiếc giường không phải hàng loại tốt cho lắm không ngừng rung lắc kẽo kẹt nho nhỏ.

Adios rút ra bắn ra bên ngoài lên bụng Lâm Triết, hai người vừa thở ra một hơi thì cái giường bỗng dưng kẽo kẹt to mấy cái rồi vinh dự gãy xuống.

Adios vội ôm lấy Lâm Triết bảo toàn an toàn cho cậu.

Tiếng động lớn chắc chắn mọi người trong nhà đều nghe thấy, Lâm Triết vội mặc quần áo vào sợ sẽ có người tới biết hai người đã làm chuyện gì.

Cậu luống cuống suy nghĩ xem nếu bị hỏi thì nên trả lời xem tại sao cái giường lại gãy đôi ngay trong đêm như

vay.

Nhưng kỳ lạ là không có ai tới cả.

Bà nội và bố mẹ Lâm Triết thật ra chưa có ngủ, một chút tiếng động ở phòng Lâm Triết bọn họ đều nghe thấy, đỏ mặt tía tai nóng bừng không ngủ được, không hổ kà người trẻ tuổi sinh lực dồi dào.

Tới khi tiếng gãy giường vang lên, bọn họ quả nhiên là bị kinh hãi rồi nhưng cố nhịn lại, không đi qua làm phiền hai người.

Bà nội chậc lưỡi lo lắng " Đang mang thai mà vẫn sung sức như thế, thật khiến người khác lo lắng".

Tiểu Triết của bà thật vất vả, ngày mai phải nấu thêm nhiều món bồi bổ mới được, hạn chế bớt mấy thứ tráng dương bổ tinh đi.