Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 59




Tới phần thi của Lâm Triết thì khán đài đã gần như hết người, số ít còn ở lại đều vì hóng chuyện. C

Phần thi nấu ăn là phần thi cuối cùng, các thí sinh khác đều đã hoàn thành chỉ còn lại mỗi Lâm Triết và Evan còn chưa thi.

Lâm Triết đứng trên đài thi đấu vẫy tay với Adios, bài thi chỉ có đạt hay không đạt, không có thắng hay thua.

Hôm nay cậu làm món ăn không quá cầu kì, cơm rang trứng đơn giản.

Phần cơm được đảo vàng đều cùng với một ít tỏi bốc lên mùi thơm nức mũi, ban giám khảo trải qua một ngày dài chấm thi nên bụng sớm đã réo vang, ngửi thấy mùi này dạ dày không nhịn được mà kêu lên ọc ọc, bọn họ ngày thường đều ăn những món cầu kì trang nhã, món mà Lâm Triết làm hôm nay quả thật quá tầm thường không hợp quy củ cho lắm. ()

Cơm được đảo cùng với trứng, lòng đỏ trứng bám quang hạt cơm vàng rượu đẹp mắt, tiếp theo nêm thêm gia vị, thịt được xay nhuyễn xào cùng với một số loại rau củ thường thấy như cà rốt, đậu cô ve, hạt ngô ngọt bùi tạo nên hương vị khiến người ta thèm chảy nước miếng.

Đảo chung những thứ vừa rồi vào với cơm rang, tưởng chừng như kết thúc nhưng Lâm Triết vẫn bận rộn một lúc.

Thì ra ngay từ đầu Lâm Triết đã để vài quả trứng vào trong ngăn lạnh, bây giờ mới lấy ra dùng, cậu đảo trứng thành những cục nhỏ rồi trộn vào với phần cơm đã xong.

" Đã xong" Lâm Triết nhìn thành quả mà vui mừng.

Cresrose theo dõi từ khán đài không khỏi cười thầm, chỉ là một món ăn bình dân, cho dù có ngon đến mấy thì cũng là thất bại.

Nhìn sang người anh trai hờ của cô ta kia kìa, ít nhất cũng là làm bánh ngọt, mấy cái bánh ra lò nhìn trông cũng rất đẹp mắt và ngon miệng.

Đồ ăn được bày biện trước mặt mỗi vị ban giám khảo, Lâm Triết lên tiếng "Món này phải ăn lúc còn nóng, còn nóng mới ngon, các vị đừng bỏ lỡ nhé".

Nhìn vẻ mặt hơi ghét bỏ của mấy giám khảo mà Adios đen mặt, đến anh còn chưa được ăn đồ Lâm Triết tự mình làm đâu. (1

Quy trình thì không thể bỏ qua, dù cho món ăn chả Lâm Triết bình dân nhưng ban giám khảo vẫn phải nếm thử để chấm điểm, ai cũng mang vẻ miễn cưỡng xúc một thìa ăn thử.

Vừa bỏ vào miệng thì mắt ai cũng trừng lớn kinh ngạc vẻ mặt khó hiểu lại xúc thêm một thìa nữa, bất giác một hồi đã ăn hơn nửa đĩa.

Lâm Triết tò mò nhìn họ " Không biết các vị đã có thể đưa ra quyết định được chưa?".



Ban giám khảo nhìn nhau qua lại, có người còn mặc kệ mà cố ăn nốt chỗ cơm còn lại trên đĩa.

"Cái này... món ăn này trông thì bình dân nhưng lại rất lạ kỳ".

Một giám khảo khác tiếp lời " Cảm giác như vừa vào miệng liền tan ra".

" Đúng vậy, không biết cậu đã làm cách nào, món này hoàn toàn không giống với món cơm rang bình thường".

Lâm Triết vô cùng tự hào mỉm cười đáp " Nếu chỉ đảo một cách bình thường thì sẽ không có hiệu quả này, bí mật nằm ở chỗ trứng đông lạnh kia".

"Trứng đông lạnh sẽ trở nên dẻo hơn, khi đảo lên sẽ tụ lại thành từng cục nhỏ, khi vào miệng sẽ tan ra làm cho mùi vị được hòa quyện vô cùng tinh tế".

Cách này Lâm Triết vô tình phát hiện ra khi để nhầm trứng vào ngăn động lạnh, sợ phí không dám vứt đi nên dùng để làm thử, ai ngờ sáng tạo ra cách làm này.

Cresrose nhíu mày không tin được, Lâm Triết sao lại có thể làm được chuyện này.

Vì Lâm Triết cải biến một món ăn bình thường trở nên độc đáo và tinh tế như vậy nên ban giám khảo rất ấn tượng cho một số điểm khá cao.

Lâm Triết xuống sân khấu trong lòng thầm mừng vì may mắn ban giám khảo ngay từ đầu đã trông như không có hy vọng hay mong đợi gì ở món ăn của cậu nên mới có thể tạo ra sự bất ngờ đó, lần này coi như đại thắng luôn, không cô phụ những ngày cậu vì quà thèm cơm mẹ làm nên bận rộn nghiên cứu cách làm.

Món bánh của Evan làm được điểm cao hơn cả cậu, so về cách làm thì khó hơn, trang trí cũng tinh tế hơn, cũng hợp với quy tắc hơn nên Lâm Triết cũng không có gì mà khó hiểu cả

Kết quả kỳ kiểm tra sẽ có vào ngày hôm sau, các thí sinh cùng người nhà cùng nhau trở về.

Lâm Triết chỉ mong được khoe với Adios thật nhanh, thấy anh đã chờ cậu ở ngay sau sân khấu thì liên lao tới ôm chầm lấy anh.

"Em làm được rồi này".

Adios nhéo má cậu " Ừm, em rất giỏi, sau này xem ai còn dám dị nghị nữa".



Kai'Sa trầm tĩnh đi tìm Elena thấy cô ta vẫn ngồi im trên khán đài nhìn theo hướng Lâm Triết rời đi.

"Đi thôi, tôi có chuyện cần bàn".

Elena đứng dậy đi theo, khi lên tới phi cơ Kai'Sa mới nói " Chị không có cửa với Lâm Triết đâu".

Sớm đã bàn xong kế hoạch nhưng lúc này cậu ta lại nói như vậy, Elena nghiêng đầu hỏi " Ý cậu là sao?".

Kai'Sa nhướn một bên mày, vẻ mặt tức giận " Lâm Triết không phải Omega bình thường, cậu ta là Omega định mệnh của thượng tướng".

Vậy nên...

Bảo sao Lâm Triết có thể ở bên cạnh Adios mà không bị tinh thần lực ảnh hưởng, đã vậy còn có thể khiến Adios yêu chiều điên cuồng.

Bệnh của thượng tướng cần tìm một Omega có độ phù hợp cao phối hợp điều trị, nếu đã tìm được Omega định mệnh ở bên thì bệnh này hẳn đang được chữa trị rồi, chỉ là không biết đã trị tới mức nào rồi.

Kế hoạch ban đầu dùng điểm yếu này để uy hiếp xem ra bất thành rồi nhưng nữ vương chỉ cần kết quả, nếu trở về tay không thì chắc chắn sẽ bị trừng phạt, bọn họ phải nghĩ cách khác phá giải thế cờ này.

Rõ ràng bệ hạ và thượng tướng biết bệnh đã có cách chữa nhưng vẫn không tiết lộ ra ngoài, vẫn cố tình để bọn họ cho rằng bọn họ vẫn cần phụ thuộc vào loại tinh thạch kia để chữa bệnh.

Đây rõ ràng là một âm mưu.

Elena ngồi dựa lên ghế nhắm mắt lại không quan tâm " Vậy cậu muốn làm sao?".

Kai'Sa cằm chặt ly trà trên tay như muốn bóp nát " Lâm Triết có thể ở bên thượng tướng là vì cậu ta là Omega định mệnh của ngài ấy, nhưng... nếu không còn phải nữa thì sao?".

Elena mở mắt ra " Cậu định làm gì em ấy?".

Kai'Sa chỉ cười nhạt không nói gì đáp lại nhưng rõ ràng trong đầu có vô số ý định xấu xa.

Elena nhìn cậu ta mà trong ánh mắt không khỏi hiện lên tia chán ghét, kẻ này mưu mô xảo quyệt y hệt như nữ vương khiến cô ta chán ghét tận xương tủy.