Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 135: Ngoại Truyện 1




Vài tháng sau, Evan lâm bồn sinh ra một đứa nhóc xinh xắn đáng yêu thừa hưởng gần hết gen của ba nhỏ.

Là bác sĩ nhưng lại phải ngồi chờ ở ngoài phòng phẫu thuật, Tạ Dư Quang kêu gào trong vô vọng. (2)

Tới tết năm sau hoàng tử đầu tiên của đế quốc ra đời trong niềm vui hân hoàn của toàn bộ người dân.

Lúc này ba đứa nhóc nhà thượng tướng đã biết bò rồi quậy phá khắp nơi không yên lúc nào.

Lông đầu của Adios sắp bị chúng vặt trụi rồi.

Adios nằm bán khỏa thân trên giường ngủ trưa, Lâm Triết dẫn giặc vào nhà, đưa cho mỗi đứa một cây bút màu bắt đầu trổ tài làm họa sĩ trên người ba nó.

Khi Adios mở mắt ra, đập ngay vào mặt là cái mông bọc bỉm của Doris đang ngồi trên cổ anh gây họa.

Sandra cầm bút vẽ lên tay mình nghịch ngợm còn Jocasta thì cho cả bút vào mồm gặm cắn, hắn mới mọc được hai cái răng cửa, một trên một dưới trông rất buồn cười.

Thấy bị cáo đã tỉnh, Lâm Triết dẫn thi nghi phạm rời khỏi hiện trường nhưng vẫn bị anh túm lại xử phạt.

Vú nuôi được gọi tới đem ba đứa nhỏ đi để lại căn phòng ngập tràn mùi Pheromone mờ ám cho hai người.

Lâm Triết bị bế lên như một đứa trẻ nhưng hai người lại đang làm cái chuyện mà trẻ con không được nhìn.Cha già tha cho con đi mà, cha ơi ~".

Adios nóng máu cắn môi Lâm Triết để cậu im lặng lại " Em nói ai già?". ( 2

" Nếu ngài kết hôn sớm sinh con sớm thì còn đẻ được em luôn ý chứ, lúc đó ngài còn giả làm cha già để lừa em nữa mà".Adios bị lời nói của Lâm Triết kích thích hưng phấn vô cùng " Nếu em thích thì cứ việc gọi cha, nhưng hậu quả phải tự gánh chịu đó".

Anh nói là làm, suốt ba ngày sau Lâm Triết cũng không xuống nổi giường.



Blackburn và đế quốc lập tình hữu nghị bền vững không còn tranh chấp giặc trong giặc ngoài, đám tinh tặc Kiến Đen cũng không còn lộng hành như trước nữa, vũ trụ bình yên, Adios cũng trở nên rảnh rỗi hơn, không cần như xưa không ở quân doanh thì cũng đang ở chiến trường.Hàng ngày anh vẫn cần tới quân bộ để xử lý một số chuyện, có khi bận thì tư liệu sẽ được gửi tới tận nhà.

Nhưng không vì thái bình mà để binh lính buông lỏng cảnh giác.

Sau năm năm giam lỏng cải tạo, Elena rốt cuộc cũng được phê chuẩn xá tội trả về Blackburn, bắt đầu chuỗi ngày làm từ thiện để giả giá cho những việc mình gây ra trong quá khứ.

Một trong những việc đầu tiên cô ta làm đó là tới BN39 giải cứu Cresrose thừa sống thiếu chết vì mỗi ngày đều bị cha và anh trai mắng chửi đánh đập hắt hủi.

Mọi sự tự tin, kiêu ngạo năm xưa của cô ta đã biến mất sạch, giờ chỉ còn là một cô gái khờ dại điên điên khùng khùng.

Elena chỉ đón đúng Cresrose, còn người nhà của cô ta thì mặc kệ, dù sao cô ta chỉ hại Cresrose, còn những người đó là tự mình chuốc lấy họa, không liên quan tới cô ta.

Cho dù có thất thế thì Elena vẫn là một hoàng tử của Blackburn, tài sản dưới tên có không ít, cô ta để lại một căn nhà nhỏ ở ngoại ô cho Cresrose rồi thuê người chăm sóc cô ta, có thể vô lo vô nghĩ sống tới khi nào thì sống.

Ở một nơi thật xa trong vũ trụ, một hành tinh hoang như thời tiền sử có những còn tàu lớn đậu ở ngọn đồi rậm rạp giữa rừng cây gần một con sông.

Kai'Sa dắt tay một đứa nhóc giống hệt Kai đứng trên mỏm đá nhìn mặt trời lặn, một tay thì xoa lên cái bụng bầu của mình, đó là đứa con thứ hai sắp ra đời của cậu ta cùng với Kai.

Những ngày tháng qua trải nghiệm cảm giác sống một cách yên bình khiến tâm tình Kai'Sa thả lỏng ra những thật khó chấp nhận việc bản thân đã yêu phải Kai.Giữa hai người tuy trông thì hòa hợp nhưng vẫn có một khoảng cách nào đó ngăn cách giữa hai người.

Bởi vì Kai bị tâm thần phân liệt, có lúc hắn ta sẽ gọi cậu ta là chủ nhân và đối đãi vô cùng cẩn thận như một người hầu trung thành, lúc thì trở nên lạnh lùng đầy nguy hiểm khiến Kai'Sa như sống trên chảo dầu nóng.

Thế nhưng đó là kết cục mà cậu ta đã chọn, Kai biến thành như vậy là do cậu ta mà thành, cậu ta chấp nhận chịu đựng nó.

Cũng may thời gian dần qua đi, Kai'Sa đã quen với việc này, triệu chứng nổi điên của Kai cũng có tiến triển tốt hơn kể từ khi hai người có con.

Tính ra cuộc sống rong ruổi khắp nơi trong vũ trụ như vậy cũng rất thú vị, cậu ta như tìm được mục đích sống mới của cuộc đời mình, làm chủ cuộc đời mình, không còn phải sống vì mục đích của người khác nữa.