Ngày đội quân anh dũng trở về, khắp nơi đều treo cao lá cờ từ hào chào đón những vị anh hùng mang theo bầu không khí oai phong không gì sánh bằng.
Adios đứng trước cửa phi thuyền nhìn ra, đôi mắt anh nhanh chóng quét một lượt những người ở dưới.
Không có Lâm Triết.
Đám đông reo hò gọi tên anh nhưng trong lòng nah nặng trĩu, chỉ muốn ngay lập tức đi tìm người mình thương nhớ từng ngày từng đêm nhưng là một thượng tướng, anh không thể bỏ mặc mọi thứ ở đây mà chạy đi được.
Trong lúc đó, Lâm Triết ngồi ở phòng khách xem tivi, cậu ấn chuyển kênh lập tức trên màn hình hiện lên hình ảnh Adios hiên ngang bước xuống phi thuyền được truyền hình trực tiếp cả đế quốc đều ngóng chông, chỉ tiếc Adios mặc quân phục đội mũ, lại được quay từ góc xa nên không nhìn rõ mặt mũi cho lăm.
Lâm Triết xì một cái " Nhàm chán, không còn gì hay ho hơn để xem hay sao?".
Cậu ấn chuyển kênh mấy lần mới thấy có một kênh đang chiếu một chương trình hài khá thú vị liền vui vẻ vừa gặm hoa quả vừa xem.
Tại quảng trường lớn, sau khi được bệ hạ tiếp đón như bao lần, Adios cùng Tạ Dư Quang đi tới vẫy chào những người dân đã mất công tới tận đây để ủng hộ.
Tạ Dư Quang mới chỉ rời khỏi khoang điều trị một tuần trước mà thôi, tuy đã phục hồi khá tốt nhưng vẫn còn di chứng để lại.
Từ trên cao nhìn xuống, Tạ Dư Quang vô tình lướt ánh mắt qua Evan, cậu ta đang lẫn ở trong đám người bên dưới nhưng anh ta vừa nhìn liền nhận ra ngay.
Không hiểu sao ba tháng không gặp giờ đây lại có cảm giác bồi hồi khó tả.
Cái thai trong bụng Evan đã được ba tháng, bụng hơi lồi lên phải mặc loại áo rộng mà bình thường cậu ta rất hiếm khi mặc để che giấu, ánh mắt không hiểu sao lại có vẻ đang rất lo lắng và yếu ớt hơn mọi khi.
Dáng vẻ thiếu tự tin này của Evan khiến Tạ Dư Quang cảm thấy trong tim như nhói lên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Anh ta bước xuống bậc thang đi tới, còn chưa kịp gọi tên Evan thì từ xa có tiếng ầm ĩ vọng tới.
Vicky được vệ sĩ bao bọc xung quanh thoát ra khỏi đám đông mà đứng giữa quảng trường.
Rất nhiều người đều đang livestream chào đón thượng tướng lại gặp minh tinh nổi tiếng liền đưa ống kính về phía này hóng hớt.
Vicky nhìn thấy Tạ Dư Quang cách đó không xa, theo hướng ánh mắt anh ta, cậu ta có thể nhìn thấy Evan nổi bật lẫn trong đám đông đang nhìn thẳng về phía mình, bốn mắt chạm nhau.
Cậu ta nói to dõng dạc với toàn thể đám đông ồn ào này " Tôi là Vicky, thời gian qua chắc hẳn mọi người đều biết tới câu chuyện của tôi ở trên mạng, có người nói tôi nói mà không có chứng cứ, không tin tôi là Omega định mệnh của tiến sĩ Tạ, nên hôm nay tôi muốn ở đấy chứng mình cho mọi người thấy".
Bính lính hai bên định tiến lên, Tạ Dư Quang liền giơ tay chặn bọn họ lại, anh ta muốn xem thử người này muốn làm gì.
' Tiến sĩ Tạ, rõ ràng tôi là Omega định mệnh của anh, công tước Evan cũng đã xác nhận với tôi hai người không có bất kỳ quan hệ gì, vậy tại sao anh lại không đồng ý gặp tôi một lần nữa".
Tạ Dư Quang chần chừ không nói gì.
Evan âm thầm quan sát thấy Vicky bắt đầu phát ra Pheromone tiến thẳng tới chỗ Tạ Dư Quang hòng quyến rũ anh ta, khiến anh ta lần nữa phát điên lên vì cậu ta.
Hai tay Evan nắm chặt sau đó thả lỏng ra chạm nhẹ lên phần bụng vì đứa nhỏ bên trong đang đạp vì khó chịu. (1)
Cậu ta hết nhìn Vicky lại nhìn sang Tạ Dư Quang đang cúi đầu gồng mình im lặng kia.
Tiếng bàn tán xì xào vang lên như tiếng ve kêu mùa hạ ing ỏi bên tai, Evan không muốn nghe, cậu ta đang rất căng thẳng chờ một câu trả lời.
Vicky thấy Tạ Dư Quang đã bị Pheromone của mình quyến rũ nên ngẩng cao đầu tự đắc nhìn Evan cúi gằm mặt trong góc nào đó.
Ai ngờ Nhậm Bác từ đâu xuất hiện đi tới gõ lên đầu Tạ Dư Quang một cái khiến anh ta tỉnh ra.
' Thằng nhóc này còn đứng ngây ra đó làm gì? Lại thèm ăn đấm của tiểu đầu
sǎt à?".
" Ơ... À... Dạ?" Tạ Dư Quang xoa đầu ngơ ngác, anh ta đang mải suy nghĩ xem Evan đang giận cái gì, sợ cậu ta lại đấm mình nên nghĩ xem nên bước xuống tiếp hay là chạy lấy người.
Anh ta vẫy tay với binh lính " Kẻ kia bịa đặt hàm ngôn còn chen lấn gây mất trại tụ, mau bắt lại xử phạt đi".
Vicky kinh ngạc tới không nói lên lời, bị binh lính kéo đi trong ô nhục, hình ảnh đó toàn bộ đều đang được phát trực tiếp trên mạng.
Chỉ sợ sau lần này, cái ngôi minh tinh của cậu ta sẽ phải lung lay rồi.
Gây mất trật tự cùng lắm chỉ phạt tiền mà thôi nhưng minh tinh phạm tội chính là ngòi thuốc nổ để anti hoặc fan đối thủ dìm bằng sống bằng chết khó mà ngóc đầu dậy.
Chưa kể Tạ Dư Quang không hề có phản ứng như một Alpha gặp được bạn đời định mệnh của mình, chứng tỏ lời cậu ta là bịa đặt, rất nhiều người sẽ quay lưng với cậu ta.
Không thể nào... Không thể nào, tại sao lại vậy chứ? Rõ ràng hôm đó ở hoàng cung... không phải như vậy mà".
Evan bị câu nói kia của Tạ Dư Quang làm cho không tin nổi ngẩng đầu lên, hai mắt hơi ửng đỏ, mặc dù vui mừng nhưng trong lòng vẫn không khỏi thắc mắc giống y như Vicky.
Tạ Dư Quang bước xuống, đi tới đâu đám đông tản ra tới đấy cho tới khi anh ta đi tới trước mặt Evan.
Tạ Dư Quang ngại ngùng e thẹn hơi quay mặt đi, tay gãi gãi đầu, cả người lúng túng trông rất là ngốc nghếch. (T)
" Tôi... Tôi với Omega kia không còn cái gì định mệnh nữa rồi nhé, cậu đừng có hơi tí lại lấy chuyện đó ra chọc tôi nữa, cũng đừng có giận nữa, lúc giận cậu đáng sợ lắm, cứ như khủng long bạo chúa ấy". (
Nghe lời an ủi này của Tạ Dư Quang mà Evan chỉ muốn đấm anh ta mấy cái.
" Tại sao lại như vậy, là ở chiến trường xảy ra chuyện gì sao?".
Tạ Dư Quang kéo tay Evan rời khỏi quảng trường để tới một chỗ an tĩnh hơn nói chuyện, mọi người lúc này mới để ý tới công tước Evan trong lời đồn cũng xuất hiện ở đây, nhan sắc đẹp hơn trong ảnh vạn lần khiến ai cũng trầm trồ.
Nhất là những người có hóng về vụ drama đó, thấy hai người có vẻ tình tứ mờ ám liền hiểu rốt cuộc ai mới là tiểu tam.
Đến cả người xem trên mạng cũng rầm rộ cả lên, sợ rằng vụ việc này sẽ phải hot thêm cả tháng nữa mới thôi. (1)
Tạ Dư Quang kéo Evan tới bãi đỗ phi cơ gần quảng trường.
" Lúc ở chiến trường, tôi đã bị kẻ địch bắn trúng" Nói rồi anh ta vạch cổ áo ra cho Evan xem.
" Bắn trúng tuyến Pheromone sau cổ tôi, rất nguy kịch, đội bác sĩ đã quyết định cắt bỏ nó để giữ mạng cho tôi, vậy nên tôi...".
" Tôi hiểu rồi" Evan mím môi đáp rồi đưa tay muốn sờ lên vết sẹo sau cổ Tạ
Dư Quang " Vậy nên anh không còn bị Pheromone của cậu ta ảnh hưởng nữa".
11
Đúng vậy" Tạ Dư Quang cười cười tự kiêu.
Evan kéo cổ áo anh ta lại gần " Vậy ngài tiến sĩ, tôi có thể hỏi vì sao ngài lại phải mất công giải thích với tôi như vậy hay không?".
Tạ Dư Quang giật mình giơ hai tay như tư thế đấy hàng " Được rồi, tôi chịu thua, tôi thua là được chứ gì, tôi thích cậu đấy rồi thì làm sao? Lúc ở chiến trường trong đầu tôi cứ toàn là hình bóng của cậu không cách nào gạt bỏ đi được, tôi chấp nhận sự thật rồi, tôi thích cậu, còn cậu thì sao?".
Evan khoanh tay quay người đi cố giấu nụ cười trên môi " Còn phải xem tình hình".
" Đồ cứng đầu" Tạ Dư Quang lẩm bẩm cực nhỏ.
Evan nhíu mày quay lại " Anh nói cái gì cơ?".
Không có gì, tôi chỉ nói là hôm nay cậu rất đẹp".
Hừ! Evan chỉ ngón tay vào mũi anh ta " Tôi còn một chuyện muốn làm rõ với anh, tối hôm đó thuốc anh đưa cho tôi thật sự là thuốc tránh thai sao?".
Tạ Dư Quang sửng sốt nhớ lại việc làm của mình hôm đó, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi sao?
" Tôi... Tôi hôm đó đúng là muốn đánh tráo thuốc nhưng tôi sợ cậu mới là người chịu thiệt nên đã không đổi nữa, nó thật sự là thuốc tránh thai".
Evan kéo tay Tạ Dư Quang sờ lên phần bụng hơi nhô ra của mình " Nếu thật sự là thuốc tránh thai thì anh xem xem thứ này là cái gì?". ( 3 )
Tạ Dư Quang mắt chữ A mồm chữ O há hốc không ngậm lại được, cẩn thận tỉ mỉ sờ qua sờ lại một chút, là một bác sĩ, anh ta đương nhiên hiểu thứ này có nghĩa là gì.