Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 104




Ba tuần sau, trong thư phòng.

Adios đối diện với màn hình trên bàn cùng bệ hạ và Tạ Dư Quang bàn về chuyện Blackburn nổi loạn đòi trả lại Lâm Triết cho bọn họ.

Chỉ còn một tuần nữa là dự án khởi đầu của Nhậm Bác sẽ hoàn thành, một trăm thương binh sẽ có thể quay trở lại chiến trường giảm bớt gánh nặng cho toán quân tiền tuyến.

Bệ hạ bóp trán nghiêm trọng nói " Cái kẻ tên Uông Khanh kia không biết làm cách nào đã trốn thoát được trên đường đi tới nơi xử tử, tìm khắp mọi nơi cũng không thấy, theo điều tra có vẻ như cậu ta đã lẻn theo một con tàu của tinh tặc tiến tới Blackburn để trốn tội, sau đó còn bày mưu cho đám tinh tặc chặn cướp hoàng tử Kai'Sa trên tàu của chúng ta trên đường trả người cho Blackburn".

" Vậy nên hiện tại hai kẻ đó đã trốn thoát mất rồi, không lâu sau có mật thám truyền tin nói Blackburn đã bắt tay với băng đảng Kiến Đen để đánh bại chúng ta".

Adios biết băng đảng này, đúng với cái tên Kiến Đen của nó, bọn chúng rất đông, rải rác khắp nơi trong vũ trụ rất khó nắm bắt, gây ra vô số những vụ cướp bóc tàu vũ trụ và cả buôn bán người nữa.

Nếu chỉ có quân Blackburn thì cũng không quá khó, nhưng nếu chúng hợp tác với nhau thì vấn đề này không hề nhỏ.

Adios " Uông Khanh kia từng nói với tôi cậu ta là người...".

" Là người trùng sinh sống lại, kiếp trước của cậu ta là trợ lý thân cận của tôi, cùng tôi ra chiến trường chỉ đạo chiến đấu, nắm giữ nhiều thông tin mật của đế quốc".'Chuyện này anh không đùa chứ? Sao trước đây chưa từng thấy anh nói về vấn đề này".

Adios đan hai tay chống cằm suy ngẫm " Không nói vì điều này quá khó tin, đến cả tôi cũng không tin nhưng phòng vẫn còn hơn chữa, cậu ta làm sao lôi kéo được đám tinh tặc, còn có thể khiến bọn chúng liên kết với Blackburn, chuyện này không hề đơn giản, tốt nhất nên đề phòng Uông Khanh này".

Ba người bọn họ bàn chuyện khá lâu.

Cuối cùng Adios vẫn quyết định " Trận chiến này để tôi đích thân chỉ huy đi".

Tạ Dư Quang kinh ngạc " Vậy còn Lâm Triết thì sao? Omega khi mang thai rất cần có Pheromone của bạn đời an ủi thường xuyên, nếu không sẽ ảnh hưởng tới tinh thần của cậu ấy, Lâm Triết mang thai ba đứa, ảnh hưởng sẽ nặng hơn bình thường".

Adios gõ ngón tay lên bàn trầm ngầm một hồi rồi nói " Lâm Triết, tôi giao em ấy lại cho hai người, tôi tin hai người sẽ bảo hộ em ấy chu toàn, cuộc chiến này tôi bắt buộc phải tham gia, vì bình yên của đế quốc, vì sự an toàn của Lâm Triết, chỉ cần diệt được bọn chúng thì không có gì có thể gây hại cho chúng ta nữa, một mẻ bắt luôn cả Blackburn và băng đảng Kiến Đen". (T)

Anh ngẩng đầu lên hỏi Tạ Dư Quang " Lâm Triết... nếu tôi rời đi thì em ấy có thể chịu đựng được trong bao lâu?".

Tạ Dư Quang mím môi khó nói thành lời rồi chậc lưỡi một cái " Tối đa là ba tháng, nhưng trận chiến này không thể nào chỉ kéo dài trong vài tháng như vậy được".

" Sẽ được".

Adios nói " Tôi sẽ cố gắng kết thúc cuộc chiến này trong ba tháng, tôi nhất định sẽ quay trở lại sau ba tháng".

Adios vô cùng không nỡ rời xa Lâm Triết nhưng kẻ địch quá mạnh, nếu anh không xuất chiến lỡ như đế quốc thua trận, vậy thì Lâm Triết sẽ lại càng nguy hiểm hơn.



Rõ ràng kẻ địch biết điều này, bọn chúng cố tình khích tướng để anh không thể không tham gia, nhưng anh lại không thể có lựa chọn nào khác.

" Vậy tôi cùng cậu đi" Tạ Dư Quang gấp gáp đáp " Tôi là bác sĩ của cậu, nếu có chuyện gì xảy ra, có một bác sĩ đi theo vẫn tốt hơn". (7

'Không được, cậu ở lại giúp tôi chăm sóc cho Lâm Triết".

Tạ Dư Quang rất lo lắng chuyến đi này của Adios " Không, tôi sẽ đi, một tuần nữa chúng ta xuất phát cùng đội quân chiến binh mới, sư phụ của tôi cũng hoàn thành chuyển giao công nghệ cho sở nghiên cứu của quân đội rồi trở về đây, ông ấy có thể chăm sóc cho Lâm Triết, tay nghề của ông ấy tốt hơn tôi bao nhiêu lần, chắc hẳn cậu cũng biết".

Adios không nói gì nữa, bệ hạ lên tiếng " Vậy cứ quyết như vậy đi, Adios, anh cứ yên tâm, ta sẽ hỗ trợ hậu phương thật vững chắc cho anh, đảm bảo khi anh trở về Lâm Triết vẫn bình yên không chút vấn đề gì cả".

Adios trầm lặng rất lâu rồi nhẹ giọng đáp " Ừm".

Tin tức Adios đích thân xuất chiến sau một tuần nữa nhanh chóng được công bố cho toàn dân, Lâm Triết khi biết tin là đang cùng Adios xem tin tức thời sự.

Cậu còn tưởng mình nghe lầm rồi " Adios, chuyện này là sao vậy?".

Adios vẻ mặt lo lắng, buồn rầu cùng không nỡ úp mặt lên cổ Lâm Triết hối lỗi " Anh xin lỗi đã không nói với em sớm hơn, vài ngày nữa anh sẽ phải xuất chiến, cuộc chiến này rất quan trọng, anh không thể không đi, nhưng anh rất lo cho em và con".

Lâm Triết quả thật là không vui, nhưng cậu hiểu, Adios là thượng tướng, anh có trách nhiệm với chức vị của mình, có trách nhiệm với người dân đế quốc.

Cậu cắn răng ánh mắt rưng rưng nhìn anh " Ngài sẽ không sao chứ? Ngài sẽ đi trong bao lâu? Em có thể đi cùng ngài không?".

Không được".

Adios hào phóng phát ra Pheromone an ủi quấn quanh Lâm Triết, anh cười để cậu cảm thấy nhẹ nhõm hơn " Anh mạnh như thế nào em không biết sao? Chắc chắn sẽ bình an trở về trong chiến thắng rồi, anh hứa sẽ chỉ đi khoảng ba tháng thôi rồi trở về bên em và con, nhé". ( 5 )

Lâm Triết hôn lướt lên môi anh " Ngài không lừa em chứ? Ngài mà thất hứa thì ngài là con vịt".

" Ừm, hứa với em, chuyện đám cưới xem ra không kịp thực hiện, sau khi trở về, anh hứa sẽ cho em một lễ kết hôn thật hoành tráng mà ai cũng phải ghen tị".

'Không được, em vẫn không cảm thấy an tâm".

Lâm Triết đột nhiên xông tới ôm lấy cổ Adios rồi nhe răng cắn thật sâu vào tuyến Pheromone của anh, máu đó từ đó chảy ra.Một dòng dịch nồng mùi hoa hồng theo răng nanh của cậu truyền vào trong người Adios.

Nhiều lần Adios ngỏ ý muốn cậu đánh dấu anh vĩnh viễn nhưng Lâm Triết vẫn là không dám cắn người khác tới chảy máu như thế bao giờ.

Lần này cậu quyết tâm rồi, Alpha này phải thuộc về cậu mãi mãi.



Lâm Triết thở dốc há miệng rời ra, trông cậu cứ như một ma cà rồng mới hút máu người vậy, đôi môi bị máu máu nhuộm đỏ.

Ngài đã hoàn toàn bị em đánh dấu rồi, đừng hòng chiến đấu trở về lại đem theo tình nhân nhỏ bên ngoài".

Adios hai tay sờ mó vào trong áo Lâm Triết theo thói quen " Dạo này lại xem mấy bộ phim linh tinh kia phải không?".

Cái thai đã gần bốn tháng, bụng tròn lộ ra, tuy chưa to tới mức gây choáng váng nhưng cũng đã lớn một vòng rồi, Adios rất thích xoa bụng tròn của cậu.Lâm Triết bị anh hôn một hồi lâu, khó khăn hít lấy không khí bằng cả miệng và mũi " Ưm... Đừng... Ha...".

Adios đặt cậu nằm lên giường êm " Tới... Đánh dấu anh thêm vài lần nữa".

Lâm Triết bị sờ mó khắp người rùng mình nổi da gà, bàn tay kia thuần thục chạm tới những điểm mẫm cảm của cậu, khiến cậu cơ quắp cả ngón chân lại ưỡn người lên cắn lên cổ anh thật mạnh.

Adios được đánh dấu, hai mắt hiện lên sự mê hoặc như bị thôi miên, rõ ràng là bị hành động đánh dấu của Lâm Triết làm cho hưng phấn vô cùng, rốt cuộc Lâm Triết cũng chịu đánh dấu anh rồi." Lâm Triết, thượng tướng đã hoàn toàn trở thành người của em rồi, em muốn sử dụng như thế nào, tùy ý em".

Lâm Triết thở dốc nhìn quần áo trên người mình không cánh mà bay.

Cơ thể to lớn của Adios che khuất ánh sáng đèn phòng trước mắt cậu đầy áp bách và kích thích.

Có muốn tôi mút cho em không?".

Lâm Triết cắn môi đỏ mặt nhưng cuối cùng vẫn gật nhẹ đầu.

Cái đầu tóc xoăn nhẹ của Adios che hết cảnh đẹp bên dưới của Lâm Triết, tiếng nước nhóp nhép vang lên, hai cẳng chân nhỏ trắng mượt bị banh rộng ra vắt lên lưng người đàn ông làn da sẫm màu.

Cảnh đẹp ý thơ.

Ánh đèn đêm nay không tắt.

Trước ngày xuất chiến mấy ngày, Lâm Triết cùng Adios đều không bỏ lỡ phút giây nào ở bên nhau.

Cả hai cùng nhau nấu ăn, dạo vườn hoa, đi dạo phố ngắm cảnh, còn có về thăm nhà bố mẹ Lâm Triết một hôm.Tới ngày khởi hành, Lâm Triết đứng ở cửa nhà mỉm cưỡi tiễn Adios lên phi cơ, ngay khi anh đi khỏi thì cậu liền không cười nữa.

Cảm xúc lo lắng, bất an bủa vây lấy, may mà trong nhà vẫn còn vương rất nhiều mùi Pheromone của anh đọng lại.

Omega đang mang thai mà không có Pheromone của bạn đời an ủi sẽ cảm thấy rất khó chịu, ban đầu Lâm Triết còn không tin lắm, bây giờ chính mình trải qua mới ngày đầu tiên đã không có hứng thú nhảy disco nữa rồi.

Adios đứng ở cửa sổ phi cơ nhìn chăm chú mãi về hướng biệt phủ, cho dù anh không còn nhìn thấy bóng dáng người thương nữa, cố gắng kìm nén cảm giác muốn phá tan phi cơ để quay trở về của mình.