Beta Được Săn Đón

Chương 48: Đến sân bay




Bầu trời hôm nay có vẻ như không được tốt cho lắm, mây trời mịt mù như muốn nổi bão. Nhưng do thiết lập của tinh cầu này nên chỉ có thể mưa làm tăng thêm gia vị cho thời tiết chứ không xảy ra các thiên tai như lúc còn ở trái đất.

Những đám mây mịt mù như đang mang trong mình những gánh nặng muốn xả đi, giống như Đường Nguyên lúc này đang ngồi trong ký túc xá.

Hiện tại chỉ mới khoảng 6:30 sáng nhưng bầu trời âm trầm như kia như nói lên tâm trạng lúc này của cậu, rất nặng nề

Hôm nay là ngày hoạt động săn mồi diễn ra. Bầu trời có vẻ như cũng đang chống đối lại mà báo hiệu một điều chẳng lành. Nhưng cậu mang tư tưởng thời cậu còn sống, còn bây giờ thì có mưa cũng chẳng sao cả.

Đường Nguyên mở quang não lên trang mạng của toàn vũ trụ sử dụng chung. Có rất nhiều bài báo mạng trôi nổi trên trang đầu mà ai đăng nhập vào mạng xã hội thời nay cũng đều có thể thấy.

Đa số những bài viết này đều nói về hoạt động thực nghiệm của trường quân sự Đế Quốc. Một trong những trường học tốt nhất và cũng là quan trọng của Đề Quốc.

Những người lính phục vụ cho Đế Quốc, có thể xem như là những người lính tương lai vì nhân dân toàn vũ trụ, bảo vệ họ khỏi sự xâm lăng của trùng tộc và những tên cướp vũ trụ.

[Đây là lần đầu tiên tôi thấy học viện quân sự cho sinh viên tham gia thực chiến ở tinh cầu Dị Nguyên đấy!!!)

(Chậc, mấy tên beta trong trường này có tác dụng gì vậy? Sợ là mới gặp lũ sinh vật trên tinh cầu Dị Nguyên chắc té đái mất.)

[Haha, chỉ là mấy món đồ chơi cho alpha trong trường thôi. Chứ lũ beta vô dụng như bọn họ thật sự có khả năng bảo vệ chúng ta khỏi trùng tộc sao? Cơ giáp còn không có khả năng điều khiển được.]

(Aaaa, không biết lần này chất lượng alpha sẽ như nào.)

(Theo thông tin từ nguồn thông tin không tin cậy thì lần này sẽ có 2 alpha cấp S tham gia hoạt động lần này.

Không nói đến thêm nhiều alpha cấp A khác.]

(Nè sao mấy người không ai để tâm đến những alpha cấp B hay C vậy?)

(Lầu trên biết đó, mấy người alpha cấp thấp như vậy không đáng chú ý lắm, bình thường mọi người chỉ quan tâm những người nỗi bật nhất trong một cuộc thi, còn những người mờ nhạt như vậy tất nhiên không ai để tâm đến.]

(Đệt........ Tôi muốn nhìn thấy cảnh abc của bọn họ với những beta kia. Đặc biệt là alpha cấp S.]

(Hừ, mấy beta hạ đẳng này xứng với những người như alpha cấp S sao? Rửa mắt 10 lần chắc cũng không thể nào có chuyện bọn này nhìn thấy alpha cấp S có ý đồ với những beta chỉ được coi là đồ chơi này. Dù gì họ vẫy tay một cái thì đã có cả hàng beta xếp dào để được họ sủng ái rồi.]

Một đống bình luận hỗn loạn bên dưới kênh phát trực tiếp vẫn còn đen màn hình khi chưa tới lúc bắt đầu. Đủ loại người bình luận, đủ loại ác ý và vui thích bên dưới đó.

Đường Nguyên nhìn xem số lượng người xem đã vượt qua hơn 500 triệu lượt xem, con số vẫn nhanh chóng tăng trưởng theo thời gian tính bằng giây.

Hiện tại mới chỉ gần hơn 6 giờ rưỡi mà đã có nhiều người theo dõi như vậy. Bên ngoài trời vẫn chưa thật sự là trời sáng nhưng cũng đã bắt đầu mưa từng hạt.

Âm thanh rì rào nhẹ nhàng của những hạt mưa rơi xuống từng kẽ lá trượt xuống mặt đường. Cậu tắt quang não đứng bên khung cửa sổ ngắm nhìn từng giọt mưa rơi xuống mặt đường.

Cậu rất thích trời mưa. Tâm trạng nặng trĩu được cơn mưa rửa trôi theo từng dòng nước, Những cành lá xanh bên ngoài bắt đầu đung đưa theo từng cơn gió nhẹ nhàng.

"Cũng nên đi thôi.."



Đường Nguyên thay đồ trên người, khoác lên mình chiếc áo khoác xanh lam, nhìn mình trong gương. Thân cao cũng gần tám thước, hiên ngang uy dũng. Khuôn mặt uy nghiêm, anh tuấn đầy mạnh mẽ và sức hút.

Cảm thấy bản thân trong gương đẹp trai oai phong như vậy tâm trạng cũng phấp phới lên. Cậu phải cố gắng sống sót qua 4 năm học đầy rẫy nguy cơ này, sau này kiếm một người cùng mình bên nhau đi hết quãng đời.

Sống một cuộc đời an yên không tranh đấu với đời, vừa nhàn nhã vừa thoa mãn được mong ước trước khi mạt thế xảy ra của cậu.

Cậu mở cửa rời xuống đại sảnh ký túc xá, nhận ra cũng có nhiều người đã xuống đây và nhận thức ăn rồi rời đi từ sớm đến sân bay của trường.

Cậu cũng xếp hàng nhanh chóng nhận dịch dinh dưỡng rồi rời đi. Lúc này chẳng ai lạ gì với cậu, biết cậu không thích tiếp xúc với người khác nên họ cũng không quản cậu làm gì.

Cậu đứng trước cửa ký túc xá nhìn cơn mưa bên ngoài. Lúc này một chiếc dù được mở ra bên cạnh cậu, Đường Nguyên nhìn qua thì thấy Văn Vũ - beta cùng tinh cầu với cậu.

"Chúng ta cùng nhau đi nhé? Tớ đi một mình cũng hơi ngại."

Văn Vũ nhẹ nhàng cười nói với cậu. Đường Nguyên cũng gật đầu đáp lại. Dù trên tay của Văn Vũ là dù công cộng trong đại sảnh ký túc xá có phục vụ. Đường Nguyên vốn cũng tính lấy một chiếc nhưng Văn Vũ mời thì cậu cũng nhận.

Hai người sóng vai bước trên nền đá đã thấm đẩm một lớp nước từ cơn mưa. Hai thân ảnh dưới dù vừa đi vừa nói chuyện phiếm trồng rất thân thiết và... giống như một cặp đôi.

Nhìn từ bên ngoài thì Đường Nguyên cũng không khác gì một alpha cấp D, C gì đó. Ngoại trừ việc hơi lùn so với chiêu cao trung bình của alpha thì nếu như không có thẻ sinh viên trên cổ thì chẳng ai biết cậu là beta đâu.

"Tôi hơi sợ, nếu như bị bắt được thì không biết sẽ bị đối xử như thế nào..."

"Đừng lo, chúng ta cùng nhau tổ đội. Tôi sẽ bảo vệ cậu."

Đường Nguyên nhìn sang Văn Vũ bằng ánh mắt nhu hòà như nhìn em trai của mình. Dù tiếp xúc không lâu nhưng

Văn Vũ là một người rất tốt, tốt đến nỗi ngốc nghếch.

"Làm như vậy... được không?"

Văn Vũ dùng đôi mắt to tròn của mình nhìn cậu bằng ánh mắt như chú nai con ngơ ngác.

"Được. Cậu chỉ cần đi theo tôi là được."

Đường Nguyên gật đầu chắc chắn. Tay vẫn cầm chiếc dù trong suốt chậm rãi bước đi. Cũng có một vài beta và al-pha đi cùng hướng đến sân bay như bọn họ.

"Cảm ơn câu. Câu thật là tốt."

"Không có gì. Chúng ta là bạn mà."

Đường Nguyên cũng nhẹ nhàng đáp lại. Hai người cứ thế vẫn giữ cho mình một tâm thái nhẹ nhõm và không có sự căng thằng nào cả.

Xung quanh có một vài beta cũng khá là căng thẳng vì đây là lần đầu họ tham gia hoạt động này, còn ở một tinh cầu không mấy an toàn. Đa phần là sinh viên năm nhất như Đường Nguyên.



Đến khi sân bay hiện ra trước mắt, trước mắt Đường Nguyên là rất nhiều chiếc phi cơ giống chiếc chở cậu từ tinh cầu cấp C của mình đến đây.

Từng chiếc từng chiếc dàn một hàng dài, số lượng phi cơ trên sân bay rộng lớn cũng khoảng chục chiếc. Lúc này lẫn giữa những sinh viên tham gia hoạt động thì cũng có những sinh viên đến hóng chuyện.

Không chỉ vậy mà còn có thêm những người mặc đồ lính khác biệt với bọn họ. Là một bộ đồ xanh lá đậm màu hơn hẳn trang phục của các sinh viên alpha, có vẻ như là những quân nhân trong quân đội.

Bọn họ tấp nập vận chuyển những thùng kim loại lớn to khoảng nửa người trưởng thành. Từng hàng từng hàng được xếp ngay ngắn.

Những sinh viên đứng bên ngoài khu vực không được cho phép vào, có những người lính đứng thẳng lưng, trên đầu đội chiếc mũ có vành che ngăn chặn có người xâm phạm vào trong.

"Đã đủ chưa?"

"Thưa chỉ huy, theo số lượng vật bảo hộ thống kê thì đã đủ."

"Tốt. Mau đi chuẩn bị đi."

Người được gọi là chỉ huy kia trên người vẫn là bộ quân phục nhưng khoác lên người thì rất là đẹp. Đường Nguyên

chả biết tại sao lại vậy nhưng người này khoác lên quân phục, thêm áo choàng dài phía sau càng thêm uy dũng như một vị tướng quân.

Chiếc mũ trên đầu che đi đôi mắt như chim ưng nên từ xa Đường Nguyên không nhìn rõ được diện mạo của người này.

Nhưng chỉ nửa diện mạo bên dưới cũng đủ biết người này nhan sắc không tầm thường và cả chức vị trong quân đội cũng không thấp xíu nào.

"Đó là thiếu tướng Khắc Hà sao? Không thể tin được bây giờ tôi được nhìn thấy ông ấy bằng xương bằng thịt đấy!!!"

Một beta kế bên cậu phấn khích muốn nhảy cẩn lên. Cậu nghe cái tên Khắc Hà này thì cũng bắt đầu ngờ ngợ.

Hình như trong trường cũng có người cùng họ với người này.

Cậu đang lục tung suy nghĩ trong đầu thì người bên cạnh cậu như cái máy mà nói hết thông tin về người đàn ông này.

"Người ta năm nay đã ngoài 60 tuổi nhưng vẫn còn phong độ như thế kia. Bảo sao con trai ngài ấy là Khắc Tư cũng không thua kém gì ba mình như vậy."

Vừa hay cái tên Khắc Tư này cậu biết. Chính là một alpha cấp S trong trường, cậu có nhìn thấy trong buổi lễ chào mừng tân sinh viên.

Nhìn người đàn ông xa xa kia đúng là có nét tương tự như Khắc Tư. Nhưng cái cậu chú ý là người này đã ngoài 60 tuổi, thật sự là cậu có quyền gọi một tiếng ông luôn đấy.

Trong lúc cậu đang chăm chú nhìn người đàn ông gọi là thiếu tướng kia thì không hiểu sao bỗng nhiên người đàn ông nhìn về phía cậu.

Đường Nguyên và Khắc Hà mắt đối mặt nhau. Cậu mang theo nét bình thản và tự tại bên dưới chiếc dù, những giọt mưa làm mờ đi không gian xung quanh. (1)

Đôi mắt sắc bén kia một hồi lâu mới nhanh chóng rời đi. Cậu cũng không biết có phải bị bắt quả tang vì nhìn lén không. Nhưng cậu có nhìn lén đâu, nhìn thẳng mặt luôn cơ đấy.

Tác giả: Đoán xem ai sẽ là công nào :))))