Thời gian thấm thoát thoi đưa, Vương Tiêu đã ở trong tinh hạm một tháng, cậu cũng dần quen với sinh hoạt trong tinh hạm, nhìn bên ngoài tinh hạm ở đâu đó trong vũ trụ đen nhánh một tinh cầu lập lòe.
Đôi mắt Vương Tiêu rũ xuống, đem bàn tay dán ở trên cửa sổ màu đen của phi thuyền, cái trán chống lên tay, dường như làm vậy sẽ có thể cảm nhận được tinh cầu nơi cậu sống từ nhỏ tới lớn kia.
"Ô, chị dâu, đang làm gì ở chỗ này vậy? Lão đại ở nơi nào? Tôi tìm anh ta có chút việc, phi thuyền không sai lệch lắm muốn dừng lại tiếp viện."
Không biết như thế nào đám tinh tặc này dường như chấp nhận ở giữa cậu và Hình Đao có một ít quan hệ không thể cho ai biết, đặc biệt là Thiệu Niên, mỗi khi ở một mình với cậu, chính là một câu lại một tiếng chị dâu, Vương Tiêu lúc đầu còn sửa lại vài lần, sau đó phát hiện sửa lại không những không có tác dụng, thậm chí những người này còn sẽ ồn ào, nhân lúc Hình Đao không ở đây cái gì cũng đều dám nói.
Như là "Lão đại vậy mà không được ", "Lão đại như thế nào một người vợ cũng không chiếm được." nói linh tinh, cho dù đã bị Hình Đao răn dạy rất thật nhiều lần, những người này vẫn làm không biết mệt như cũ.
Dần dần Vương Tiêu bị nói nhiều cũng chết lặng, sẽ không hề sửa lại những người này.
Cậu chỉ hướng phòng trọng lực một chút, trên mặt không chút biểu cảm, trên mặt hiện dáng vẻ lười đáp lời, trong lòng lại kích động, nếu cậu không có nghe nói nhầm, vừa nãy Thiệu Niên nói bọn họ hẳn sẽ đi tiếp viện.
Tiếp viện có nghĩa là phi thuyền sẽ dừng chân ở dưới tinh cầu, tinh tặc này chắc chắn sẽ không đi tinh cầu lớn, nơi cậu bị bắt cóc là tinh hệ M-28, nếu tính đi hơn một tháng, dưới tình huống không quá đường, phi thuyền chắc hẳn còn ở phạm vi tinh hệ M-28.
Nơi này có năm tinh cầu có thể cập bờ tiếp viện, trong đó ba cái là tinh cầu lớn có tinh tế đóng quân hoàn toàn, tinh tặc một khi tới gần lập tức sẽ bị tinh tế đóng quân phát hiện trực tiếp bao vây đánh.
Cho nên chỉ còn lại một tinh cầu rác, còn có một tinh cầu hắc ám được công nhận, bên trong loại người nào cũng có, tội phạm vượt ngục, cùng tinh tặc cực tàn bạo.
Nơi đó loạn đến mức ngay cả là tinh tặc cũng không nghĩ đến việc đi, rốt cuộc đó chính là nơi tụ tập của một đám người đã mất đi tất cả mong muốn được bỏ mạng.
Cho nên những tinh tặc này có khả năng cao sẽ lựa chọn điểm dừng chân là tinh cầu rác.
Thật trùng họp chính là cái tình cầu rác kia cậu đã từng đi qua, hơn nữa còn có một người bạn ở nơi đó, chỉ cần tới tinh cầu rác rồi cậu tìm cơ hội rời đi, tìm được người bạn kia, nhờ anh ta giúp đỡ che giấu chính mình.
Chỉ cần cậu đi theo phi thuyền tinh tế mỗi ngày đều đến đây đổ rác rời đi, cậu sẽ có thể về nhà!
Tưởng tượng đến việc bản thân có thể về nhà, Vương Tiêu hai mắt sáng lên, kích động mà chạm vào cửa sổ màu đen.
Cậu thở ra một hơi, tự nói với chính mình trước hết bình tĩnh, việc khẩn cấp bây giờ là làm thế nào mới có thể xuống khỏi phi thuyền, những tinh tặc này tuyệt đối sẽ không tốt bụng như vậy cho phép cậu rời phi thuyền, tuy rằng một tháng này cậu nhìn như bộ dáng cùng bọn họ rất quen thuộc, trên thực tế vẫn là tù binh của họ.
"Chào chị dâu."
Lại là một tinh tặc hi hi ha ha từ bên người cậu đi qua, cười hì hì chào một tiếng.
Vương Tiêu bị gọi sửng sốt, một tia linh cảm đột nhiên xẹt qua trong đầu cậu, cái xưng hô này ngày thường chỉ làm cậu cảm thấy xấu hổ cùng bực bội, nhưng hiện tại lại cho cậu một chủ ý tuyệt vời.
Tù binh không thể rời tinh hạm, đâu có nghĩa người tình của lão đại không thể, nếu cậu thật sự giống những người này nói với nhau trở thành chị dâu, việc cậu nhờ Hình Đao dẫn cậu cùng nhau đi ra ngoài hít thở không khí thật tình hợp lý đi.
Vương Tiêu đi một vòng tại chỗ, cảm thấy cái này trước mắt có thể là phương pháp thích hợp nhất.
Cậu hít sâu một hơi, cuối cùng quyết định, từ hôm nay trở đi, mục tiêu của cậu là trở thành chị dâu danh xứng với thực trên con tinh hạm này.
Sau khi nghĩ thông suốt cậu hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà quyết định bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình, nhưng mà vừa mới lùi một bước về sau Vương Tiêu liền chần chừ mà dừng lại, theo đuổi người khác phải làm cái gì?
Cậu mê mang chớp chớp mắt, cảm giác chạm đến điểm mù tri thức của bản thân, cậu trước sinh nhật năm 19 tuổi đều nỗ lực để thi đậu đại học thủ đô, hoàn toàn chưa từng có kinh nghiệm dính dáng đến tình yêu.
Cậu nhíu mày đau khổ suy nghĩ, trong đầu lại chỉ có một câu, muốn có được trái tim người đàn ông trước hết phải nắm giữ dạ dày của anh ta.
Những lời này là người bạn ngồi cùng bàn trước kia thường xuyên lải nhải bên tai cậu, ngồi cùng bàn cậu là một nam Omega xinh đẹp, thời gian ngồi ở bên cạnh Vương Tiêu bởi vì không chịu nổi cô đơn thường cùng Vương Tiêu trầm mặc ít lời chia sẻ bí quyết theo đuổi nam nhân của cậu ta.
Lúc đó Vương Tiêu coi thường nhìn lại, giờ hiện tại Vương Tiêu lại đau khổ suy nghĩ về chiêu bài của cậu ta.
Bởi vì thời điểm ngồi cùng bàn nói chuyện cậu phần lớn đều đang làm bài, cho nên nghe lọt được căn bản không có vài câu, nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu cũng chỉ có thể nhớ tới một câu như vậy.
Vương Tiêu thở dài một hơi, hối hận vô vàn trước kia không có tận tình nghe bạn cùng bàn lải nhải một chút.
Tuy vậy nếu chỉ nghĩ được một việc này, Vương Tiêu nổi dậy tinh thần đi về hướng phòng bếp.
Đồ ăn của Hình Đao hiện tại vẫn luôn do cậu phụ trách, chinh phục dạ dày Hình Đao với cậu mà nói quả thực quá dễ dàng.
Vương Tiêu ngày thường nấu cơm có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, tuyệt đối không tốn nhiều hơn một chút công sức, nhưng vì để đạt tới trình độ chinh phục dạ dày mà ngồi cùng bàn nói, Vương Tiêu hôm nay liền ăn nãi kính(?) đều đem ra dùng tới.
Tinh tặc đến lượt hỗ trợ phòng bếp hôm nay đều sợ ngây người, hắn nhìn Vương Tiêu vẻ mặt nghiêm túc mà xắt rau xào rau, một chút cũng không để hắn động tay, vì thế hắn trải qua hai giờ ngây người ở trong phòng bếp ăn không ngồi rồi, chứng kiến Vương Tiêu làm ra một mâm tiệc lớn phong phú.
Thấy Vương Tiêu mang theo đồ ăn rời đi hắn mới ngây ngốc bắt đầu thu dọn phòng bếp, sau khi trở về ký túc xá, hắn lập tức đem mấy cái bạn cùng phòng đang nhàm chán rèn luyện lôi lại gần bắt đầu thì thầm.
"Ta cảm thấy, lão đại có phải thay lòng đổi dạ* rồi hay không, hôm nay ta thấy chị dâu....."
Mặt khác mấy người vốn là không kiên nhẫn, kết quả vừa nghe là chuyện của lão đại lập tức mười phần ham học nhích lại gần, cùng nhau thì thầm.
Vì thế dưới tình huống hai người trong cuộc cũng không biết, Hình Đao đã thành tra nam phụ lòng ngầm tìm bồ nhí, Vương Tiêu lại là thành một người đáng thương vì níu kéo Hình Đao dùng hết các loại nỗ lực mù quáng.
Nhưng mà lúc này hai vị chủ nhân cũng không biết bọn họ đã bị đám trong tinh hạm kia bịa chuyện truyền thành bộ dáng gì, Vương Tiêu mang theo người máy giữ ấm nhẹ nhàng gõ lên cửa Hình Đao.
Đây là lần gần nhất đầu tiên cậu chủ động đến phòng Hình Đao, cậu ngày thường đều là làm xong đồ ăn liền trực tiếp nhờ người máy nhỏ mang đi.
Bên trong Hình Đao cho rằng lần này cũng là người máy tới giống như trước đây, vì thế trực tiếp mở cửa ra.
Thấy cửa mở ra, Vương Tiêu trực tiếp đi vào.
"Tôi hôm nay làm......"
Lời nói còn chưa nói xong Vương Tiêu giương mắt liền thấy, gần như là nửa thân trần Hình Đao, cậu đỏ mặt tai hồng xoay người qua, vội vội vàng vàng để lại một câu tôi đi trước, đồ ăn đều làm tốt.
Rồi sau đó ấn mở cửa phòng đi ra ngoài.
Hình Đao một câu cũng chưa kịp nói, lập tức nhìn đến Vương Tiêu lo bản thân đến gần, lại đi ra ngoài.
Hắn khó được sửng sốt một chút, trong mắt dần dần hiện ra ý cười, qua vài giây, hắn nhịn không được mà cười to.
Vừa mới đi ra cửa phòng Vương Tiêu nghe được từ khe cửa tràn ra tiếng cười, cậu hầu như không có chỗ trốn, nghe được tiếng cười Hình Đao về sau cậu mới phản ứng lại, biểu hiện vừa rồi của mình có bao nhiêu mất tự nhiên.
Bọn họ một Beta một Alpha còn đều là nam, có cái gì phải tránh mặt.
Nghĩ đến đây Vương Tiêu lại bắt đầu buồn bực, cơ hội rất tốt, cậu vừa nãy nên lưu lại, bồi dưỡng cảm tình, cơ hội tốt mà lại bị cậu lãng phí.
Vương Tiêu thở dài một hơi, cảm thấy chính mình đúng là làm gì cũng không được.
Cậu ủ rũ cụp đuôi mà đi về, đi chưa tới hai bước, bất ngờ phát hiện chính mình không biết như thế nào mà lại về tới trước cửa phòng Hình Đao, cái tên vừa lên tiếng cười nhạo cậu lúc này đang dựa vào cạnh cửa tràn ngập ý cười nhìn cậu.
Vương Tiêu nhìn đến khóe miệng còn lưu lại ý cười của hắn bỗng cảm thấy đó là đang chế nhạo mình, rất muốn một giơ tay đánh một cái nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cậu nghĩ kế sách quyến rũ cho bản thân.
Nửa thật nửa giả mở to đôi mắt tròn xoe, vẻ mặt mê mang hỏi, "Tôi đã quay lại như thế nào?"
"Boong tàu trên tinh hạm đều có thể di động, ta vừa mới đem cậu dời tới."
"Ồ!"
Vương Tiêu lộ ra vẻ mặt giác ngộ chân lý, sau đó lại có điểm thắc mắc hỏi, "Vì sao lại đem tôi dời tới?"
Hình Đao nhìn Vương Tiêu trước mặt vẻ mặt tò mò, xấu hổ im lặng, hắn cũng không biết vì sao lại đem người dời về, chỉ là vừa mới suy nghĩ trong đầu, không ngờ Vương Tiêu cứ như vậy rời khỏi, tay liền không chịu khống chế đem người dịch trở về.
Thấy đối phương vẫn trông mắt mong chờ mình giải thích, Hình Đao ho khan một tiếng, thoáng nhìn đồ ăn trên bàn so với ngày thường phong phú hơn rất nhiều, ánh mắt sáng lên như thể tìm được một lý do tốt, khóe môi treo lên trước sau như một cười nhạt, "Cậu hôm nay nấu quá nhiều, ta ăn không hết, cùng nhau ăn đi."
Vương Tiêu trong lòng nghi ngờ một chút, Alpha bọn họ không phải một đám đều cùng có thể ăn giống heo sao? Còn có thời điểm ăn không hết? Tuy rằng kỳ lạ nhưng là đây chính là thời cơ cùng nhau ăn cơm tăng thiện cảm khó có được.
Vì thế cậu ngậm miệng lại, thái độ tự nhiên đi vào, ngồi xuống đối diện Hình Đao bắt đầu ăn cơm cùng hắn.
Thấy Vương Tiêu không hề truy hỏi, Hình Đao hơi hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, cầm bát lên ngụm có ngụm không ăn, đống đồ ăn này thật ra không thể thỏa mãn nhu cầu dinh dưỡng của hắn, với hắn mà nói cùng lắm chỉ là khai vị thôi, thứ thực sự có thể làm hắn ăn no vẫn là dịch dinh dưỡng.
Lí do sai người tìm đầu bếp chẳng qua cũng không phải thói quen, chỉ là tiện thể làm bộ dáng kiêu ngạo cho những thủ lĩnh tinh tặc đó nhìn xem mà thôi.
Không nghĩ tới thế mà lại tìm được một bảo bối thú vị.
Nam nhân nhìn Vương Tiêu nghiêm túc ăn cơm có chút bất lực cười một chút, rõ ràng khi tiến vào vẻ mặt căng thẳng, hiện tại so với hắn ăn còn muốn vui sướng hơn.
Vương Tiêu trước đó muốn ăn cơm chính là vì nghĩ đến việc lấy lòng thật tốt, nhưng ngay khi bắt đầu ăn cơm, mỹ vị đồ ăn đã lâu không được nếm ở trong miệng cậu nở rộ dụ hoặc. Vương Tiêu lập tức đem việc cùng Hình Đao bồi dưỡng chuyện tình cảm ném qua sau đầu, trong đầu chỉ nhớ rõ muốn nghiêm túc yên lặng ăn cơm.
Ngay cả Hình Đao bên cạnh trở thành công cụ cho cậu gắp đồ ăn cậu cũng không có phát hiện.
Rốt cuộc thẳng đến khi cơm bị cậu ăn còn nửa bát, Vương Tiêu mới đột ngột cảm nhận được sức mạnh nghiêm túc ăn cơm kia từ cổ mãnh liệt truyền tới, cậu cứng đờ ngẩng đầu nhìn về phía Hình Đao đang gắp đồ ăn cho cậu.
Đối phương tươi cười nhìn cậu, Vương Tiêu lại lập tức liên tưởng đến bộ dáng hắn mấy ngày hôm trước cười tủm tỉm dẫm lên bả vai tên kia.
Suy nghĩ của cậu không tự chủ mà lệch hướng tới cái ý nghĩ kia, cái tên này chắc không phải là bởi vì mình ăn quá nhiều đồ ăn cho nên tức giận đi, cố ý gắp đồ ăn cho cậu là vì xem cậu to gan thế nào.
Chờ cậu ăn no, sẽ đem cậu ném đến tầng cuối cùng của tinh hạm cho Tinh Không thú ăn.
Vương Tiêu hít hà một hơi, chậm chạp nuốt xuống miếng đồ ăn cuối cùng trong miệng, quyết định làm một vài việc cứu vớt hành vi to gan vừa rồi của bản thân.