13.
Ngày hôm sau, tộc nhân của Ma tộc đều biết, Ma Vương của họ nhặt được một quả trứng rồng siêu cấp giống một trái bí đao.
Cả ngày ôm lấy quả trứng rồng, còn cho quả trứng phơi nắng.
Mọi người đều thấy việc này thật ngốc nghếch. Nhưng không có con ma nào dám nói ở trước mặt Tiểu Ma Vương, bởi vì hắn quá mạnh đi.
Tiểu Ma Vương mỗi ngày đều dùng ma lực của mình để nuôi dưỡng quả trứng rồng, bảo đảm chắc chắn rằng nó có thể phát triển khỏe mạnh.
Quả trứng đã không làm hắn thất vọng.
Rõ ràng nó còn chưa phá vỏ nhưng lại rất thông minh, mỗi ngày đều lăn lộn và bám lấy hắn.
Tiểu Ma Vương nghĩ rằng những ngày tươi đẹp bình thường này sẽ luôn tiếp tục cho đến khi quả bí đao nhỏ của hắn nứt vỏ chui ra.
Đến một ngày nọ, thuộc hạ Ma tộc thông báo rằng, có một con Ác Long và một nữ nhân dũng mãnh đến ở bên ngoài Ma Vực.
Họ đang tìm trứng rồng, trông vô cùng lo lắng và buồn bã.
Tiểu Ma Vương lúc này mới ý thức được rằng, quả trứng rồng cùng với hắn có sự khác biệt.
Quả trứng còn có người nhà, không phải cô độc như hắn.
Dù rất miễn cưỡng, nhưng Tiểu Ma Vương vẫn quyết định âm thầm gửi quả trứng trở về.
Nhìn đôi vợ chồng Ác Long tìm lại được con, vui mừng khôn xiết ôm quả trứng rồng về nhà.
Tiểu Ma Vương thấy có chút đáng tiếc. Tiếc vì chưa được nhìn thấy quả trứng rồng vỡ vỏ.
Tiếc là cuộc sống của hắn lại lần nữa trở nên tĩnh mịch.
14.
Công chúa và Ác Long ôm quả trứng rồng bị mất quay về Đảo Rồng.
Tất cả mọi người đều rất vui mừng, ngoại trừ tên dũng sĩ, hắn cảm thấy vừa chột dạ vừa kinh sợ.
Hắn vẫn già như vậy, mặc dù lấy đi thọ mệnh của quả trứng có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng không thể khôi phục lại vẻ ngoài thời còn trẻ.
Dũng sĩ nghĩ rằng những sắp đặt của hắn là vô cùng hoàn hảo, không thể chê vào đâu được.
Nhưng hắn quên rằng, Phù Thủy có thể nhìn thấy được quá khứ và tiên đoán được tương lai.
Phù Thủy đối với hắn cực kỳ thất vọng, mặc dù hiện tại quả trứng rồng không còn gặp nguy hiểm nữa, nhưng cô ấy vẫn muốn nói cho vợ chồng Ác Long biết về sự thật quả trứng bị mất tích.
Tên dũng sĩ khóc lóc thảm thiết quỳ xuống van xin: “Ta chỉ vì quá yêu nàng cho nên mới muốn kéo dài sinh mệnh của mình lâu hơn một chút.”
Phù thủy thở dài: "Tình yêu của ngươi đã khiến ngươi đánh mất chính mình."
Cuối cùng, cô ấy vẫn không thể cưỡng lại lời cầu xin của dũng sĩ và chọn cách che giấu sự việc.
Thật ra cách đây không lâu, Phủ thủy cũng đã yêu dũng sĩ.
Nhưng Vu Tộc và Ma Tộc trời sinh trường thọ khác với Long Tộc.
Bọn họ có một sinh mệnh dài đằng đẵng và năng lực tiên đoán của họ đều phải trả giá.
Người bạn đời mà họ yêu sẽ bị nguyền rủa và sinh mạng của họ sẽ chỉ còn 10 ngày đếm ngược.
Chẳng mấy ai chịu bỏ mấy chục năm cuộc đời để đổi lấy tình yêu mười ngày.
15.
Sau một ngày quả trứng rồng được tìm thấy, nó lại biến mất.
Lần này không một ai lấy trộm cả, là nó tự lăn đi.
Vợ chồng Ác Long nhận được tin tức của các tộc nhân vội vàng chạy đến, nhìn quả trứng rồng tự mình lăn lộn khắp nơi, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.
Nhưng sau khi lăn lộn khắp Đảo Rồng cũng không thể tìm được thứ mình muốn.
Quả trứng rất phẫn nộ.
Cái ôm quen thuộc của nó đâu mất rồi!
Nó nổi giận tự đập mình vào đá khiến cho vợ chồng Ác Long giật thót tim.
Bọn họ vội vàng chạy đến ôm quả trứng rồng nhưng đã quá muộn, quả trứng vỡ tan tành.
Một tiếng kêu lãnh lót, một bé rồng con màu xanh ngọc lục bảo chui ra khỏi vỏ trứng.
Cùng lúc đó, Tiểu Ma Vương ở Thâm Uyên cũng cảm nhận được một sinh mệnh nhỏ bé tràn đầy sức sống đã chào đời trên Đảo Rồng xa xôi.
Hắn biết, là quả bí đao nhỏ của hắn đã vỡ vỏ rồi.
Cuộc sống vô vị tĩnh mịch của hắn bỗng chốc hòa vào hỉ nộ vui mừng của bí đao nhỏ.
16.
Công chúa mời Phù Thủy đến để cầu phúc cho Long Ngao Ngao.
Vào lúc đó, khi Phù Thủy nhắm mắt lại đã cảm nhận được sự liên kết vô cùng sâu sắc giữa Long Ngao Ngao và Ma Tộc.
Hơn nữa trong tương lai, nếu như nguồn cơn mọi chuyện rõ ràng, dũng sĩ sẽ phải ch/ế/t. Vì vậy, cô ấy lại lần nữa chọn cách nói dối.
Cô ấy đã đưa ra một lời tiên tri giả: “Nếu như khế ước vạn năm của Nhân Long hai tộc bị phá vỡ trong tương lai, tai họa sẽ có thể xảy ra.”
17.
Một trăm tám mươi năm sau, khi cuộc sống mà dũng sĩ đã dùng những thủ đoạn hèn hạ để cướp được sắp kết thúc.
Khao khát về cuộc sống vĩnh hằng khiến hắn phát điên.
Hắn biết năm đó Rồng con sẽ đến Đế Quốc để tìm bạn đời.
Lần này dũng sĩ hướng sự chú ý đến các hậu duệ.
Hắn tìm kiếm ở trong cổ thứ, cuối cùng cũng tìm ra một loại Ma Pháp Trận.
Miễn là Ma Pháp Trận được khai mở lúc Long tộc kết khế ước với hậu duệ của hắn, hắn sẽ có được thọ mệnh dài vô tận của Long Tộc, đồng thời cơ thể cũng sẽ có được sự trẻ trung mỹ mạo của con cháu.
Để phòng việc ngoài ý muốn, dũng sĩ lại sử dụng mánh khóe cũ, dùng thần lực để hoàn hảo vẽ khế văn lên người hậu duệ của hắn.
Nhưng lần này, những tính toán của hắn đã sai.
18.
Một trăm tám mươi năm trôi qua, tiểu Ma Vương bây giờ đã trở thành một Đại Ma Vương vô cùng mạnh mẽ.
Vì đã thu về được một phần Thần Lực, cho nên các triệu chứng hay đãng trí của Đại Ma Vương do thiếu hụt sức mạnh cũng đã được cải thiện một chút.
Lúc dũng sĩ lần nữa sử dụng thần lực, Ma Vương đã cảm nhận được vị trí của dũng sĩ.
Lúc Đại Ma Vương biết được kế hoạch của hắn đã chuẩn bị sẵn sàng tóm gọn một mẻ, diệt trừ hắn mãi mãi.
Nhưng Phù thủy đã chờ đợi thời khắc này trong nhiều năm. Cô đến Ma Tộc trước khi Đại Ma Vương hành động.
Dù biết kết quả là không thể thay đổi nhưng cô vẫn muốn trì hoãn thêm chút nữa.
Phù thủy biết được thân phận của Thần Tử, củng không có trực tiếp ngăn cản Đại Ma Vương, mà chỉ nói: “Nếu bây giờ Thần Tử Điện Hạ đến Áo Tư Cổ, sẽ bỏ lỡ một cột mốc quan trọng trong cuộc đời mình. Kết quả tiên đoán của ta cho thấy, hắn sớm muộn cũng sẽ ch/ế/t trong tay Thần Tử Điện Hạ, vậy thì cần gì phải vội vàng?”
Đại Ma Vương hiện tại cũng không còn là một thiếu niên trẻ tuổi ngây thơ và ngốc nghếch.
Đại Ma Vương nét mặt lạnh lùng nghiêm nghị ngồi trên ngai vàng.
Hắn là Thần, tại sao phải nghe lời của một Phù Thủy nhỏ bé.
Phù Thủy không tự ti cũng không kiêu ngạo nói: “Thần Minh bước vào trần thế, cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi các quy luật của thế gian, tiên đoán của ta cũng chỉ để cho Thần Tử Điện Hạ tham khảo, sự lựa chọn vẫn là nằm ở ngài. Hy vọng sau này Ngài sẽ không hối hận vì quyết định hôm nay là được rồi.”
Đại Ma Vương suy nghĩ một lúc, quyết định tiếp nhận lời đề nghị của Phù Thủy.
Hắn hơi nghiêng người về phía trước, dáng vẻ thương xót của Thần Minh từ trên cao nhìn xuống nói với Phù Thủy: “Hy vọng ngươi cũng đừng hối hận vì quyết định của mình ngày hôm nay.”
19.
Hai ngày sau, Ma Vương vẫn như vậy ở trong Đại điện nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đột nhiên có một tiểu ma chạy đến báo, toàn bộ cung nhân đều nhìn thấy một con rồng nhỏ như một quả bí đao đang lang thang khắp nơi trong cung điện.
Đại Ma Vương lập tức mở mắt ra.
Quả bí đao nhỏ của ta quay lại rồi…
[HOÀN TOÀN VĂN]