-------------------
Nếu cố gắng rút côn thịt ra thì hàm răng của thiếu gia chắc chắn sẽ làm côn thịt của cậu bị thương.
Đinh Trình Hâm chỉ có thể duy trì tư thế này, sau đó cố gắng dùng ngón tay cạy mở miệng thiếu gia.
Đinh Trình Hâm chỉ có thể duy trì tư thế này, sau đó cố gắng dùng ngón tay cạy mở miệng thiếu gia.
Trước đây miệng thiếu gia rất dễ cạy mở, nhưng lần này cho dù Đinh Trình Hâm có cạy thế nào, cũng không thể mở miệng thiếu gia ra.
"Ô ... côn thịt của Đinh nhi bị kẹt trong miệng thiếu gia ... ô ..."
Nếu lúc này lão quản gia đi vào thì cậu phải làm sao đây, lúc này Đinh Trình Hâm bắt đầu hoảng sợ, cậu dùng sức mở miệng thiếu gia, nhưng lại sợ làm thiếu gia bị thương.
Từng phút từng giây cứ thế trôi qua, Đinh Trình Hâm cảm nhận được độ ấm trong miệng thiếu gia, thân thể run lên, sau đó bắn vào miệng thiếu gia.
Sau khi xuất tinh, Đinh Trình Hâm bất lực ngồi ở trên mặt tiểu thiếu gia mà khóc, cậu vẫn không thể rút côn thịt ra được.
Quan trọng nhất là lúc này Đinh Trình Hâm còn muốn đi tiểu, nếu thiếu gia vẫn không buông ra thì cậu có thể sẽ phải tiểu trong miệng thiếu gia.
"Ô ... thiếu gia ... Đinh nhi muốn đi tiểu ... buông ra ..." Đinh Trình Hâm muốn đứng dậy, nhưng hàm răng của thiếu gia lại cắn chặt lấy côn thịt của cậu, hơi nhúc nhích một chút là đau.
Không biết tại sao, Đinh Trình Hâm cảm thấy thiếu gia cố ý làm như vậy.
Vài phút sau, bàng quang của Đinh Trình Hâm như sắp vỡ tung ra, nhưng thiếu gia vẫn không chịu buông tha.
Đinh Trình Hâm bất lực khóc lóc: "Thiếu gia, Đinh nhi thật sự muốn đi tiểu..."
Cậu không thể nào tiểu trong miệng thiếu gia được, nếu một ngày nào đó thiếu gia tỉnh lại, sau khi biết chuyện này, nhất định sẽ giết cậu mất.
"Thiếu gia ... buông ra ..." Đinh Trình Hâm đã thử mấy lần, nhưng vẫn không được.
Cuối cùng cậu không nhịn được nữa, tiểu một chút trong miệng thiếu gia.
Vì sợ hãi, Đinh Trình Hâm cứ thế rút côn thịt ra, bất chấp đau đớn.
Côn thịt bị hàm răng của thiếu gia cắn đến nỗi sưng tấy lên, phía trước vẫn còn dính nước tiểu.
Đinh Trình Hâm không kịp đi vào nhà vệ sinh, liền tiểu lên mặt thiếu gia và gối trên giường, tóm lại là làm ướt khắp nơi.
Đinh Trình Hâm thất thần ngồi yên ở chỗ đó, sững sờ một lúc lâu mới có phản ứng, vội vàng xuống giường lấy khăn tắm lau người cho thiếu gia.
Cũng may lúc trước Đinh Trình Hâm không có tiền mua đồ ăn, chỉ uống toàn nước, nước tiểu loãng, không có mùi hôi.
Sau khi lau sạch nước tiểu trên mặt giúp thiếu gia, Đinh Trình Hâm lại thay ga giường mới.
Sau một hồi bận rộn, Đinh Trình Hâm mới mệt mỏi dựa vào mép giường nghỉ ngơi một lát.
Lúc này, trên hành lang vang lên tiếng bước chân.
Đinh Trình Hâm nghe thấy tiếng bước chân có chút lộn xộn, lại là tiếng giày da, cậu liền biết lại là người đàn ông kia đến.
Đinh Trình Hâm có chút buồn bực ôm đống chăn ga đã thay đem đi giặt, cậu không muốn ở trong phòng nhìn người kia tán tỉnh thiếu gia.
Người đàn ông kia đẩy cửa bước vào phòng ngủ, đúng lúc Đinh Trình Hâm ôm chăn ga đi ra ngoài, hai người chỉ nhìn nhau một cái liền lướt qua nhau.
Đinh Trình Hâm không dám ngẩng đầu nhìn người đàn ông đó, chỉ cúi đầu bước đi.
Lúc đi giặt chăn ga, Đinh Trình Hâm không kìm được nước mắt, vừa khóc vừa dùng tay giặt ga trải giường.
Sau khi Đinh Trình Hâm rời khỏi phòng, thiếu gia trên giường liền mở mắt.
Mã Gia Thành bước đến ngồi xuống giường, nhìn em trai hỏi: "Em thật sự thích tiểu tử kia sao?"
Mã Gia Kỳ nằm ở trên giường chớp chớp mắt.
-------------------------
Hết chương 14🍒 Dương Mẫn Nhi 🍒CN 07-07-2024