Không nghĩ tới Cận Tri Dực vẫn bày ra vẻ “Ta là nhất” ấy, rồi ung dung gửi lại một tin nhắn thoại: “Có gì đầu cơ chứ, biệt thự của em đã tìm người lắp đặt hệ thống an ninh riêng rồi, không ai có thể phá giải được.”
Nhắc tới hệ thống an ninh nhà mình, Cận Tri Dực cảm thấy bản thân đúng là suy nghĩ chu đáo.
Hệ thống an ninh này là hàng anh ta tiêu tốn một món tiền lớn đặt riêng từ công ty mạng lớn nhất quốc tế, hơn nữa còn tìm mười mấy hacker tấn công nó cùng một lúc, cuối cùng cũng chỉ ảnh hưởng mặt ngoài.
Tuy nhiên Cận Tri Thận không cho rằng mình lo lắng không đâu, dù sao trên đời có quá nhiều điều ngoài ý muốn, hơn nữa đối phương xuất hiện dồn dập mãnh liệt, cũng không ai biết thế lực của bọn họ rốt cuộc lợi hại đến mức nào, đương nhiên vẫn phải phòng bị.
Cận Tri Thận từ tốn nói: “Cũng chưa chắc.
Điệu bộ này của anh làm Cận Tri Dực không biết làm sao, rõ ràng là thứ mà anh ta rất tự hào, bây giờ lại bị anh trai nhà mình coi thường.
Anh ta còn chưa kịp xua đuổi ý nghĩ này ra khỏi đầu thì Cận Tri Thận nói tiếp: “Anh sẽ cử nhiều người đến chỗ chủ, bản thân chủ cũng cẩn thận một chút, đừng quá lo."
Nghe đối phương nói thế, Cận Tri Dực tức khắc không còn cáu kỉnh nữa, dù sao anh trai lo lắng cho anh ta cũng là điều dễ hiểu, vả lại bình thường anh ta cà lơ phất phơ, quả thật khiến cho anh trai nhà mình phải sầu lo.
Nói một cách khiêm tốn, hiện tại chân anh ta chưa lành hẳn, cũng có thể xem như nửa người tàn tật, đúng là không nên gây thêm phiền phức cho người khác, hơn nữa cũng không thể thích làm gì thì làm như trước đây, bảo hộ kỹ càng hơn cũng dễ hiểu..
Sau khi cúp máy, Cận Tri Dực lại bắt đầu chơi game.
Bây giờ anh ta vẫn đang dưỡng bệnh, không đoái hoài gì đến chuyện của công ty, ngày ngày làm ổ trong nhà chơi game, đói khát đã có người hầu hạ, mỗi ngày Tổng Thanh Uyển tan ca đều sẽ đến đây, anh ta nói gì cũng nghe theo. Cuộc sống sung sướng phải biết.
Tuy nhiên cuộc sống sung sướng của anh ta hình như không thể thoải mái quá được. Buổi tối hôm đó, còi báo động của cổng bỗng vang lên.
Điều này có nghĩa là có người tập kích.
Bởi vì trước đó sợ lỡ như xảy ra vấn đề gì, cho nên anh ta cũng lắp đặt một còi báo động ở cổng nhà, sợ có người xông vào thì mình còn có thể chuẩn bị sẵn sàng trước.
Không nghĩ tới nó lại phát huy tác dụng ngay lúc này, lời tiên đoán của Cận Tri Thận trở thành sự thật rồi.
Quản gia vội vàng chạy lại nói với Cận Tri Dực, giọng điệu căng thẳng: "Cậu chủ, có người xông vào, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Cận Tri Dực không căng thẳng như quản gia, trái lại tỏ ra bình tĩnh hơn rất nhiều, anh ta lập tức khoác thêm quần áo đi đến phòng đọc sách.
Bảng điều khiển trung tâm nằm ở đó, phải vào hệ thống xem rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đầu mới có thể chuẩn bị chu toàn được.
May sao chỉ là có người phá hủy vòng ngoài của hệ thống an ninh của biệt thự chứ không tổn hại đến nơi nào khác.
Đối phương hủy hoại hệ thống nhằm mục đích lẻn vào biệt thự, nhưng chỉ cần hệ thống an ninh vừa bị phá hoại thì lập tức chạm phải hệ thống phòng ngự, tạm thời bọn họ không thể vào trong được.
Ngay sau đó Cận Tri Dực đi ra ngoài, nói to với cả căn nhà: “Tất cả hãy đi ra, bên ngoài xảy ra chuyện rồi
Trong phòng Cận Tri Dực cũng có hai vệ sĩ, hôm nay nghe Cận Tri Thận nói nên anh ta cố ý dặn dò vệ sĩ của mình để bọn họ chú ý phòng bị.
Xung quanh biệt thự cũng được đặt bẫy, ngoài bên ngoài muốn tiến vào quả thật hơi vất vả, nhưng Cận Tri Dực không thể cam đoan có hệ thống an ninh là có thể yên tâm, không cần lo lắng gì, tốt nhất vẫn nên lo liệu vẹn toàn.
Hiện tại, người đang quanh quẩn bên ngoài biệt thự chính là hai lính đánh thuê nọ, hai người bọn họ cũng không nghĩ tới lần đầu tiên ra tay đã đụng phải tình huống khó giải quyết như thế này.
Bởi vì bọn họ bị phát hiện kịp thời, còi báo động vang lên, vì thế người mà Cận Tri Thận phái tới âm thầm bảo vệ Cận Tri Dực cũng ùa ra.
Mặt ngoài, biệt thự này thoạt nhìn gió êm sóng lặng, thật ra bên trong sóng ngầm cuồn cuộn, giống như một trận đại chiến sắp sửa nổ ra.
Nhưng hai lính đánh thuế kia cũng không phải hạng tầm thường, thấy cách này không thực hiện được, bọn họ liếc nhau một cái rồi rút lui ngay lập tức.
Tuy đây chỉ là lần tập kích đầu tiên, nhưng sự kiện này cũng nhắc nhở Cận Tri Dực, chỉ sợ có thứ gì đó càng ngày càng vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Ở một bên khác, Cận Tri Thận đang nằm ngủ, bỗng nghe được tiếng chuông điện thoại điên cuồng rung vang, vội vàng nghe máy, sau khi nghe tin, con người của anh chợt phóng to. “Tri Dực có làm sao không?” Giọng nói của Cận Tri Thận trở nên căng thẳng, sợ hãi đối phương sẽ nói tin tức xấu. “Cậu cả yên tâm, hệ thống an ninh trong nhà cậu hai rất hữu dụng, hơn nữa người chúng ta cắt cử qua đó cũng có hiệu quả, bây giờ không có vấn đề gì rồi:
Biết được Cận Tri Dực không có chuyện gì, cuối cùng Cận Tri Thận thở phào nhẹ nhõm.
Anh không thể nào ngờ được những người đó lại ngang ngược như vậy, dám đến nhà Cận Tri Dực mà không thèm kiêng nể gì, xem ra lá gan của bọn họ càng lúc càng lớn.
Cận Tri Thận cau mày, thoạt nhìn vẫn chưa đủ nghiêm trọng, những người đó vẫn còn phân tâm để đối phó mình, e rằng chưa đủ bận rộn.
Vừa hay ở nước ngoài bây giờ là ban ngày, Cận Tri Thận lập tức gọi điện cho người phụ trách vẫn đang ở công ty con.
Đối phương cung kính trả lời: “Chủ tịch, xin hỏi có chuyện gì không?” “Gần đây người đứng đầu Tập đoàn Stephen có chút mâu thuẫn với tôi, tôi muốn chúng ta tìm cho bọn họ ít việc để làm, nếu không bọn họ cứ gây chuyện ở trong nước”
Nghe tin trong nước xảy ra chuyện, giọng điệu của đối phương trở nên nôn nóng hơn, vội hỏi: "Vậy chủ tịch có sao không?”
Dầu gì trong nước hiện giờ đang là nửa đêm, đối phương cả gan suy đoán có lẽ Cận Tri Thận gặp chuyện gì rồi mới gọi điện cho anh ta. “Tôi vẫn ổn, chẳng qua anh xuống tay vào lĩnh vực y tế của bọn họ là được rồi, tốt nhất là có thể khiến bọn họ sứt đầu mẻ trán trong thời gian ngắn nhất." Cận Tri Thận hằng giọng, lạnh nhạt nói.
Ngành nghề kinh doanh của Stephen rất đa dạng, nhưng bọn họ chủ yếu là dựa vào ngành y dược để lập nghiệp. Việc kinh doanh không sạch sẽ, nhất là sau khi Quý Trần tiếp nhận công ty, tốc độ phát triển tăng nhanh, mà thủ đoạn ngầm đằng sau việc này nhất định cũng không bình thường.
Bản thân Cận Tri Thận cũng là người làm ăn, đương nhiên biết sự phức tạp ẩn giấu bên trong.
Về phần đánh rắn dập đầu, Tập đoàn Stephen kinh doanh nhiều ngành nghề, nhưng tấn công vào phương diện nào để tạo thành một đòn trí mạng thì đó chính là lĩnh vực y tế.
Dù sao ngành này cũng liên quan đến cuộc sống của người dân, một khi xảy ra vấn đề, rất có khả năng vĩnh viễn không xoay người được.
Quả thật người của Cận Tri Thận rất có bản lĩnh, ngay trong đêm đó, ở nước ngoài, Stephen bị tố cáo trong công ty y dược của bọn họ có dược phẩm độc hại.
Tin tức này vừa tung ra, ngay lập tức khiến tất cả mọi người kinh hãi, dù sao ngành dược phẩm của Tập đoàn Stephen đã thâm nhập vào các quốc gia, các khu vực, nếu thật sự có vấn đề thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Ảnh hưởng mà việc này mang đến cho Stephen cũng dễ dàng thấy rõ, sáng sớm ngày hôm sau, cổ phiếu bắt đầu dao động, rất nhiều tờ báo nước ngoài đều đang đưa tin về việc này. Ngay lập tức, Tập đoàn Stephen bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió, tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm hướng phát triển của công ty.