Bé Cưng Tinh Quái – Mami Của Tui, Tự Tui Sẽ Giành

Chương 154




Trong nhà ăn, Tô Uyển Ương ung dung bàn chuyện công việc.

Vốn đĩ nhà họ Tô chọn đối tác khác cho đợt đấu thầu này, nhưng xét thấy Tập đoàn Lam thị muốn dùng mảnh đất kia để xây dựng một khu công nghệ cao, Tô thị cảm thấy hạng mục này rất có tiềm lực phát triển, vì vậy dự định cho Lam thị một cơ hội.

Lam Quân Hạo bày tỏ: “Tập đoàn Lam thị nhất định sẽ dốc hết sức mình.”

“Ừm, tất nhiên là tôi tin tưởng năng lực của Chủ tịch Lam.” Tô Uyển Ương đáp.

Sau khi bàn bạc xong xuôi, hai bên thống nhất ý kiến, Lam Quân Hạo mặt mày tươi cười.

“Cô Tô, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Tô Uyển Ương mỉm cười: “Hợp tác vui vẻ, Tô thị sẽ nhanh chóng soạn hợp đồng và đưa đến tập đoàn Lam thị.”

“Vậy thì làm phiền cô rồi.”

Sau khi bàn chuyện xong, ba người cùng ăn cơm. Tô Uyển Ương vốn đến đây với mục đích khác, cho nên lúc sắp rời đi cô ta lấy một tấm thẻ trong túi xách ra đưa cho Giang Tình Tình và mỉm cười nói: “Cô Giang, đây là thẻ VIP của salon làm đẹp SK, khi đến đây cô hãy báo tên của tôi thì sẽ được giảm giá, phụ nữ có thai cũng có thể đi chăm sóc da định kỳ.”

Giang Tình Tình vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, cô ta nhận tấm thẻ rồi tươi cười cảm ơn: “Cảm ơn cô Tô, lần sau chúng ta cùng đi nhé?”

“Ừm, ok!”

Tô Uyển Ương vui vẻ đồng ý, mục đích của cô ta là tiếp xúc với người nhà họ Giang hoặc người nhà họ Lam để thăm dò thêm chuyện của Giang Tiêu Tiêu. Bây giờ đã đạt được mục đích nên cô ta cũng đi luôn.

Sau khi ra ngoài nhà hàng, Tô Uyển Ương gọi điện cho trợ lý hỏi xem việc điều tra về sáu năm Giang Tiêu Tiêu mất tích tiến triển đến đâu rồi. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của trợ lý.

“Xin lỗi cô chủ, sự việc xảy ra trong một năm cô Giang mất tích quá bí ẩn, tạm thời tôi chưa điều tra được tin tức hữu dụng.”

Nghe vậy, Tô Uyển Ương hơi nhíu mày, rốt cuộc là chuyện gì mà lại khó điều tra như vậy? Cô ta liếc nhìn nhà hàng, liệu người nhà họ Giang có biết chuyện đó không? Xem ra lúc nào có thời gian cô ta phải thăm dò tin tức mới được.

Mà lúc này trong nhà hàng, đợi Tô Uyển Ương đi rồi Giang Tinh Tình vừa nhìn tấm thẻ VIP trong tay vừa cười tươi rói: “May quá, sau này chúng ta đã có quan hệ tốt với nhà họ Tô rồi, sắp tới ngày hai gia đình chúng ta lên như diều gặp gió rồi.”

Giang Tình Tình cảm thấy Tô Uyển Ương không chỉ muốn hợp tác với bọn họ mà cô ta tặng tấm thẻ VIP này cho mình là vì muốn qua lại thân thiết với bọn họ.

Phải biết rằng nhà họ Tô có địa vị và quyền thế không nhỏ ở thành phố Cẩm, nếu hợp tác với bọn họ thì Lam thị muốn khôi phục như trước không phải là chuyện khó.

Nương tựa vào Tô thị, sau này địa vị của bọn họ thành phố Cẩm càng được nâng cao.

“Anh Quân Hạo, anh nói xem khi nào em hẹn cô Tô thì ổn? Chắc là cô ấy không từ chối đâu nhỉ!” net

Giang Tiêu Tiêu càng nghĩ càng vui vẻ, nhưng Lam Quân Hạo lại khá cẩn thận, anh ta nhíu mày nói: “Không phải Tô Uyển Ương sắp làm dâu nhà họ Cận sao? Đáng lý ra cô ta không đời nào hợp tác với chúng ta mới phải, vậy mà ngược lại. Có lẽ cô ta có mục đích nào đó, em đừng mừng vội, vẫn nên cẩn thận khi gặp gỡ cô ta thì hơn.”

Dù sao trong buổi tiệc sinh nhật của Tiểu Bảo lần trước, người nhà họ Lam đã bị nhà họ đuổi ra ngoài trước mặt mọi người. Từ trước tới giờ người Cận thị rất ghét người nhà họ Lam, tại sao Tô thị lại hợp tác với bọn họ?

Nghe Lam Quân Hạo nói vậy, Giang Tình Tình bật cười.

“Cô ta có mục đích gì được chứ, cho dù có thì chắc chắn là vì ả đàn bà Giang Tiêu Tiêu.”

Giang Tình Tình hiểu lòng dạ phụ nữ, Tô Uyển Ương thích Cận Tri Thận nhưng Cận Tri Thận lại thích Giang Tiêu Tiêu, ai rơi vào hoàn cảnh này cũng muốn diệt trừ Giang Tiêu Tiêu cả!

“Giang Tiêu Tiêu và Cận Tri Thận cứ dây dưa mập mờ, đương nhiên là Tô Uyển Ương không chịu nổi, đoán chừng cô ta muốn mọi tin từ phía chúng ta. Thật ra nếu giúp được cô ta thì em cũng không để bụng.”

Chỉ cần được thấy Giang Tiêu Tiêu gặp xui xẻo là Giang Tình Tình vui rồi. Điều quan trọng là nếu như Giang Tiêu Tiêu lấy Cận Tri Thận, được nhà họ Cận che chở thì sau này cô ta không thể trả thù. Vì vậy, bọn họ đứng về phía Tô Uyển Ương không chỉ được nương nhờ vào nhà họ Tô mà còn được nhìn thấy cảnh Giang Tiêu Tiêu sa sút, chẳng có gì không tốt.

“Hơn nữa, nếu chúng ta giúp Tô Uyển Ương diệt trừ ả đàn bà Giang Tiêu Tiêu thì khi Tô thị và Cận thị kết thông ta, chúng ta cũng thuộc phe nhà họ Cận, đâu có hại gì.”

Lam Quân Hạo thấy Giang Tình Tình nói cũng có lý, song vẫn nhắc nhở: “Vậy thì em gặp Tô Uyển Ương phải biết nên nói gì và không nên nói gì.”

Nghe anh ta nói vậy, Giang Tình Tình hơi bất mãn. Cô ta nhìn Lam Quân Hạo và hậm hực nói.

“Sao nào, nhiều năm qua đi mà anh vẫn nhung nhớ Giang Tiêu Tiêu hả? Bây giờ còn che chở cô ta? Anh sợ em kể cho Tô Uyển Ương chuyện năm đó khiến Giang Tiêu Tiêu thân bại danh liệt đúng không?”

Lam Quân Hạo nhíu mày phản bác ngay: “Em nói vớ vẩn gì đó? Dù sao cô ấy cũng là chị gái em, khi xưa hai ta có lỗi với cô ấy trước, ít nhất thì… hãy chừa cho cô ấy một con đường sống.”

Thật ra Lam Quân Hạo rất hối hận, bao năm trôi qua anh ta phát hiện Giang Tiêu Tiêu tốt mọi mặt, không chỉ hiểu chuyện mà còn xinh đẹp, nhưng bây giờ Giang Tình Tình có thai rồi, đương nhiên anh ta không thể làm chuyện có lỗi với đối phương nữa.

Giang Tình Tình thầm mỉa mai trong lòng, trước đây lúc hung hăng sao không thấy anh ta đắn đo, không thương hoa tiếc ngọc? Ha, bây giờ cô ta mới phát hiện Lam Quân Hạo vẫn còn nghĩ đến Giang Tiêu Tiêu, mà mình thì đang mang thai. Giang Tiêu Tiêu, ả đàn bà để tiện này!

Tuy bực bội nhưng Giang Tình Tình không tỏ thái độ mà vẫn mỉm cười lên tiếng: “Anh cứ yên tâm! Anh nói đúng lắm, dù sao Giang Tiêu Tiêu cũng là chị gái em, em sẽ không bép xép với Tô Uyển Ương đâu.”

Làm gì có chuyện Giang Tình Tình buông tha cho Giang Tiêu Tiêu. Cô ta hận Giang Tiêu Tiêu thấu xương, nếu có thể thì cô ta chỉ muốn đổi phương không ngóc đầu lên được.

Lam Quân Hạo gật đầu, ôm Giang Tình Tình vào lòng rồi lại nhắc nhở: “Ừ, lúc gặp cô Tô em phải tém tém lại, đừng chọc giận người ta nghe chưa?”

“Em biết mà. Anh Quân Hạo, anh cứ yên tâm!”

Hai người vừa nói chuyện vừa ăn cơm, sau đó đi dạo phố mua rất nhiều đồ.

Giang Tình Tình về nhà họ Giang một chuyến. Sau khi biết tin Lam thị và Tô thị hợp tác, Giang Chấn và Thẩm Thục Lan vui mừng khôn xiết.

Hai vợ chồng vẫn còn nhớ chuyện Giang Tiêu Tiêu làm bọn họ bẽ mặt ở bữa tiệc lần trước, vì vậy cả nhà lại bàn bạc xem phải chỉnh Giang Tiêu Tiêu như thế nào sau khi cô bị Cận Tri Thận vứt bỏ.

Ở một nơi khác, Giang Tiêu Tiêu không hề biết rằng mình lại bị người nhà họ Giang và Tô Uyển Ương hãm hại. Sáng dậy cô ăn sáng với Tiểu Bảo, quản gia có việc bận không đến được nên cô đành tự mình đưa Tiểu Bảo đi nhà trẻ.

Khi tới trường học, Giang Tiêu Tiêu dắt Tiểu Bảo vào cổng trường. Ở cổng trường có rất nhiều bạn nhỏ, có cả bạn của Tiểu Bảo nữa, trong đó có một bé hỏi: “Tiểu Bảo ơi, đây là mẹ của cậu hả? Mẹ cậu xinh thật đấy! Trông rất giống cậu!”