Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 547




“Yên tâm đi, chờ ngươi chết rồi, ta cũng sẽ hủy luôn Ác Nhân Cốc, nhân tiện tiễn cốc chủ xuống chơi cùng các ngươi!”

Phụt!!! Diệp Phàm nói xong liền vung đoản kiếm chém đầu Võ Điên!

Sau đó, Diệp Phàm liên lạc với Hoa Hồng Đỏ, nhờ cô ta phái người gửi hai cái đầu này đến Ác Nhân Cốc!

Cùng lúc đó, tại Thượng Quan gia - một trong mười gia tộc lớn ở Đế Đô.

Thượng Quan phu nhân chỉ vào Thượng Quan Lưu Ly, tức giận mắng: “Con khốn này, mày chính là đồ sao chổi. Mày hại em trai còn chưa đủ hay sao, bây giờ lại còn khắc chết Mộ Dung thiếu gia, khiến cho hai nhà không thể nào liên hôn được. Mày chính là nỗi ô nhục của Thượng Quan gia. Tại sao mày không chết cùng con mẹ đê tiện của mày luôn đi?”

Xoetl

Ánh mắt Thượng Quan Lưu Ly lạnh lẽo nhìn mẹ kế.

“Làm sao? Giờ bà còn muốn đánh tôi à?”

Thượng Quan phu nhân liếc nhìn Thượng Quan Lưu Ly rồi hừ lạnh một tiếng. Bốp!!!

Đột nhiên Thượng Quan Lưu Ly tát thật mạnh vào mặt mẹ kế khiến bà ta ngã nhào xuống đất.

“Mày... mày dám đánh tao?” Thượng Quan phu nhân không thể tin nổi, nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Lưu Ly.


“Bà có thể mắng tôi, nhưng tuyệt đối không được xúc phạm mẹ tôi!” Thượng Quan Lưu Ly lạnh lễo nói.

“Thượng Quan Lưu Ly, mày đang làm gì vậy?”

Lúc này, cha của Thượng Quan Lưu Ly là Thượng Quan Hồng, cũng là gia chủ của Thượng Quan gia, ông ta vừa xuất hiện liền quát mắng Thượng Quan Lưu Ly.

“Bà ta đáng bị đánh!” Thượng Quan Lưu Ly nhàn nhạt đáp.

Bốp! II

Thượng Quan Hồng tát thẳng vào mặt Thượng Quan Lưu Ly: “Câm miệng, dù thế nào đi chăng nữa Yến Nhi cũng là trưởng bối của mày, hơn nữa còn là Thượng Quan phu nhân, tại sao mày có thể hỗn láo như vậy?”

“Lập tức xin lỗi Yến Nhi maul” Thượng Quan Hồng hét lên.

“Bà ta không xứng!” Thượng Quan Lưu Ly lạnh lùng nói.

“Mày... Nếu mày không xin lỗi, lập tức cút khỏi Thượng Quan gia cho tao!” Thượng Quan Hồng tức giận mắng.

Thượng Quan Lưu Ly ngay sau đó liền xoay người rời đi.


“Yến Nhi, bà không sao chứ?”

Thượng Quan Hồng vội đỡ phu nhân của ông ta dậy.

“Thượng Quan Hồng, ông nhìn xem con gái của ông đã làm gì, nó thế mà lại dám đánh cả tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó đâu!” Thượng Quan phu nhân tức giận hét lên.

Thượng Quan Hồng vội vàng nói: “Đừng tức giận nữa, tôi đã dạy dỗ nó rồi!”

“Con nhỏ này chính là sao chổi, tuyệt đối không thể để nó ở lại Thượng Quan gia được nữa!” Bà ta lạnh lẽo nói.

“Tôi đã đuổi nó ra ngoài rồi!” ụ

“Bà đừng tức giận nữa

“Hừ, nó do một tay Thượng Quan gia nuôi dưỡng, đuổi đi như vậy chẳng phải là quá dễ dàng cho nó sao?” Trong mắt bà phu nhân này lóe lên tia tàn độc.

Lúc này Thượng Quan Hồng nghỉ hoặc hỏi: “Vậy bà định làm gì?”

“Nghe nói phủ Hán Vương đang tuyển phi tần cho Hán Vương, đưa nó đến đó đi!” Bà ta nói thẳng.

“Cái gì? Đưa đến phủ Hán Vương? Hán Vương chính là kẻ biến thái, bất kỳ nữ nhân nào của ông ta đều sống không bằng chết. Cái này...” Nghe thấy lời của phu nhân, sắc mặt của Thượng Quan Hồng đột nhiên thay đổi.

“Làm sao? Không nỡ à?”

“Tôi nói cho ông biết, mặc dù Hán Vương biến thái, nhưng ông hẳn là rất rõ thân phận và địa vị của ông ta, hơn nữa thế lực đứng sau của ông ta không đơn giản đâu.”