Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 448




Lời nói của hắn ta trực tiếp châm ngòi lửa giận của Dương Thiên Hổ, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm vào. Tần Thành.

"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!"

"Cậu lên đi!"

Vẻ mặt Dương Thiên Hổ lạnh lẽo, lại bảo thêm người đi đối đầu với Tân Thành.

Uychl Nhưng chưa đầy ba giây đồng hồ, người do Dương Thiên Hổ phái ra đã bị Tân Thành đánh bay ra ngoài lần nữa.

"Người của quân Bạch Hổ ông chỉ có chút thực lực thế này thôi sao?"

Tần Thành tỏ vẻ khinh thường nói. "Cậu..."

Dương Thiên Hổ suýt chút nữa tức giận đến mức muốn đích thân ra tay!

"Không hổ là nhân vật cấp bậc Chiến Vương, quá điên cuồng!"

"Hôm nay để người của quân Thanh Long đến chào. hỏi cậu đi!"

Mục Thanh - Quân chủ quân Thanh Long nhìn Tần Thành và nói.

"Viên Kiệt, giao hắn cho cậu đấy" Mục Thanh nói với một thanh niên ở bên cạnh.


"Sư phụ yên tâm, con nhất định sẽ đánh bại hắn!"

Thanh niên này lập tức nói.

Hắn ta là đệ tử duy nhất của Mục Thanh, tên là Viên Kiệt, một hạt giống tốt mà Mục Thanh tìm được hơn mười năm trước, được một tay ông ta bí mật rèn giữa!

Ánh mắt Viên Kiệt quét về phía Tân Thành, lập tức xông về phía đối phương, trên người hắn ta toát lên chiến ý khủng bố!

"Địa Cảnh!"

Lúc này, rất nhiều cao thủ có mặt đều sửng sốt khi nhìn vào khí tức mà Viên Kiệt toát ra.

Thực lực trên người của Viên Kiệt hiện giờ đã bước vào Địa Cảnh, mà tuổi của đối phương cùng lắm chỉ mới hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.

Từng tuổi này mà có thể đạt tới trình độ Địa Cảnh thì chắc chắn là một thiên tài võ đạo hiếm hoi rồi, trong số các thế hệ trẻ tuổi của chín đại quân đoàn, hắn ta nhất định là tồn tại đứng đầu!

Viên Kiệt nhìn chằm chằm vào Tân Thành, không hề nói lời vô nghĩa mà trực tiếp ra tay, trong tay hắn ta vung ra một thanh nhuyễn kiếm, ánh sáng lạnh lẽo bắn ra bốn phía, kiếm khí bức người!

Âm!

Tần Thành đối mặt với công kích của Viên Kiệt, lại tung ra một cú đấm.

Cú đấm này trực tiếp đánh vào thanh nhuyễn kiếm của Viên Kiệt, nhuyễn kiếm bị đánh cho uốn lượn rồi dán vào cơ thể hắn ta.

Một tiếng nổ vang, Viên Kiệt bị đánh liên tục lui về phía sau, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng, lần nữa lao về phía Tần Thành!

Ầm ầm ầmI!

Ngay sau đó, hai người bắt đầu một trận chiến khốc. liệt.

Viên Kiệt dùng hết tất cả kỹ năng mà Mục Thanh dạy cho hắn ta, nhưng hắn ta vẫn không thể chiếm thế thượng phong!

Ầm ầm!

Dưới trận chiến khốc liệt, Tân Thành chớp lấy cơ hội, dùng dao cọ chém thẳng vào một bộ phận nào đó trên

cơ thể đối phương.

Đột nhiên, Viên Kiệt này mất đi sức lực và bị đánh bay ra ngoài!

PhụtI!


Viên Kiệt nằm trước mặt Mục Thanh, trong miệng không ngừng hộc máu.

Lúc này, sắc mặt Mục Thanh có chút khó coi, những Quân chủ khác đều cau mày.

Bọn họ chưa bao giờ ngờ tới quân Thiên Sách lại tìm được một cao thủ như vậy, ngay cả người của quân Thanh Long và quân Bạch Hổ đều không phải là đối thủ của hắn ta, cho nên những người trong quân đoàn của bọn họ càng không thể là đối thủ!

"Xem ra lần này những người khác không cần ra sân nữa rồi, một mình Tân Thành cũng đủ để trấn áp bọn họ"

Đồ Phu cười nói.

"Lần này, quân Thiên Sách chúng ta cuối cùng cũng có thể hung hăng trút giận rồi, nhưng không biết Thiếu Quân chủ.....

Thẩm Thanh Y cau mày nói.

"Chúng ta phải tin tưởng Thiếu Quân chủ, ngài ấy sẽ không sao đâu!"

Thiên Khuyết trầm giọng nói. "Còn ai muốn đánh với tôi một trận nữa không?”

Lúc này, Tân Thành đang đứng ở đó, ánh mắt thờ ơ, hắn ta bày ra tư thế độc cô cầu bại!

Ngay sau đó, một thanh niên mặc trang phục màu đỏ thẫm đi tới chỗ Tân Thành.

"Anh là ai?"

Tân Thành nhìn đối phương, lạnh lùng nói.

"Xích Lân - Thiếu Quân chủ của quân Kỳ Lân!" Người thanh niên thờ ơ nói. "Hóa ra là Thiếu Quân chủ của quân Kỳ Lân!"


"Tôi nghe nói vị Thiếu Quân chủ này của quân Kỳ Lân là thiên tài trăm năm khó gặp trong Chiến Bộ Long Quốc đấy!"

"Không biết vị Thiếu Quân chủ này của quân Kỳ Lân mạnh đến mức nào, có thể đánh bại Chiến Vương chín ngón không đây?"

Sau khi thanh niên này tự khai báo thân phận, mọi người có mặt đều bàn luận sôi nổi!

Đám người Thiên Khuyết, Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch cũng nhìn chăm chú vào Xích Lân với vẻ mặt nghiêm trọng.

Quân Kỳ Lân này chính là tồn tại mạnh nhất trong chín đại quân đoàn của Long Quốc hiện nay, thậm chí so với thời kỳ đỉnh cao của quân Thiên Sách hơn mười năm trước, quân Kỳ Lân cũng chỉ kém quân Thiên Sách một con đường.

Quân chủ Xích Lân của quân Kỳ Lân cũng là một trong tứ đại chiến thần của Long Quốc, thực lực của hắn ta cũng không thua kém bao nhiêu khi đối mặt với Chiến Thần Thiên Sách!

Đặc biệt là trong mười năm qua, quân Kỳ Lân phát triển rất mạnh mẽ, số lượng quân nhân của toàn bộ quân Kỳ Lân đã vượt hơn năm trăm ngàn người, không thua kém gì quân Thiên Sách vào thời kỳ đỉnh cao năm đóI

Trong cuộc tỷ võ quân đoàn những năm qua, vị trí đệ nhất vẫn luôn thuộc về quân Kỳ Lân!

Mà vị Thiếu Quân chủ quân Kỳ Lân này càng có tiếng tăm vang xa, chính là nhân tài tuyệt thế, cho nên đám người Mộ Bạch lộ ra sự lo lắng.

"Tôi từ lâu đã nghe nói đến thực lực cao cường của Thiếu Quân chủ quân Kỳ Lâm, là một quân nhân trẻ tuổi chưa từng gặp được đối thủ trong quân đội, hôm nay tôi mới được chính thức gặp mặt!"

Tần Thành nhìn chằm chằm vào Xích lân, ánh mắt lóe lên ý chí chiến đấu dày đặc.

Hắn ta lập tức ra tay, tấn công về phía Xích Lân.