Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 420




“Ra tay!" Lott trực tiếp hét lên.

Ông ta vừa dứt lời, những âm thanh vù vù đột nhiên vang lên từ không trung.

Vô số máy bay trực thăng vũ trang bay qua, trên đó cũng được trang bị súng máy hạng nặng.

Bằng bằng bằng!!!

Giây tiếp theo, những khẩu súng máy này bắn điên cưồng vào quân đoàn do các quốc gia này cử đến.

Binh lính các quốc gia này còn chưa kịp hành động, đã bị tấn công dồn dập.

Dưới cuộc công kích khủng khiếp này, hàng vạn binh lính không có khả năng chống cự, chỉ có thể bị chấp nhận thua cuộc, máu cũng chảy thành sông.

Cảnh tượng này khiến tất cả chiến binh Ngoại Vực. và giới Hắc Ám cảm thấy cực kỳ kinh hãi.

Chưa đầy mười phút, quân đoàn do các quốc gia này cử đến để đối phó Tu La đã bị xóa sổ hoàn toàn!

Mặt đất ngổn ngang xác chết, máu tươi nhuộm đỏ cả đất!

“Thiếu chủ, có muốn...” “Để bọn họ rút lui đi!”

Lott đang muốn hỏi có cần tiêu diệt luôn đám chiến binh của Ngoại Vực và giới Hắc Ám hay không thì Diệp Phàm nói thẳng không cần.

Đối với hắn, giữa những chiến binh với nhau thì nên giải quyết bằng nắm đấm chứ không phải bằng các vũ khí hạng nặng.

Chẳng mấy chốc, tất cả trực thăng đều đã bay đi!

Ánh mắt Diệp Phàm lạnh lẽo nhìn chăm chằm những người còn lại.


Ngay khi hắn chuẩn bị ra tay lần nữa, thì một giọng nói lạnh lùng khác lại vang lên.

“Tu La ở đâu?”

Ngay lập tức, hàng ngàn người trong tay cầm vũ khí xuất hiện ở đây.

Kẻ cầm đầu không ai khác chính là thiếu chủ Custer của Hắc Thiên Sứ, cơ thể hắn ta toát ra sát khí mạnh mẽ.

“Mày là ai?” Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào Custer.

“Tao là Custer, thiếu chủ của Hắc Thiên Sứ!” Custer lạnh lùng nói.

“Hắc Thiên Sứ!”

Trong mắt Diệp Phàm lóe lên tia lạnh lão, nói: “Các người quả nhiên tro tàn lại cháy!" (1)

(1)Tro tàn lại cháy: tiếp tục làm việc gì đó, thường chỉ những việc làm xấu.

“Tu La ở đâu, mau bảo ông ta cút ra đây. Năm đó ông ta đã diệt Hắc Thiên Sứ của tao, giết chết cha tao. Hôm nay tao sẽ khiến ông ta nợ máu phải giá bằng máu!" Custer hét lên với vẻ mặt đầy sát khí.

“Nợ máu phải trả bằng máu!”

“Chỉ dựa vào mày sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.

“Mày là ai?” Custer nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Người chết không cần biết điều đó!” Diệp Phàm nói xong liền đi giết đối phương.

“Lân!” Custer hét lên, hàng ngàn người phía sau đều lao về phía Diệp Phàm.

Phù phù...

Đám người Hắc Thiên Sứ làm sao có thể ngăn cản được Diệp Phàm, từng người đều lần lượt chết như ngả rạ.

Diệp Phàm bước từng bước về phía Custer, tất cả thành viên của Hắc Thiên Sứ đứng trước mặt hắn đều đã chết thảm!

Trong nháy mắt, hơn một nửa số thành viên Hắc Thiên Sứ do Custer mang đến đã bị giết, sắc mặt hắn ta cực kỳ khó coi.

Lúc này, Huyết Phu và những người khác lao tới và giết chết những người còn lại của Hắc Thiên Sứ.

Dưới sự tấn công của họ, hàng ngàn thành viên Hắc. Thiên Sứ do Custer mang đến đều bị giết sạch.

Mà Diệp Phàm đứng ở trước mặt Custer, vẻ mặt sát khí đằng đằng.

Đối mặt với sát khí mạnh mẽ đến mức kinh người này của Diệp Phàm, Custer sợ hãi đến mức ngã gục: xuống đất.

“Mày..” Mặt Custer tái nhợt và cơ thể không ngừng run rẩy.

“Năm đó tứ sư phụ của tao không diệt sạch chúng mày, nhưng hôm nay tao sẽ giết sạch toàn bộ Hắc Thiên Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

“Hóa ra cậu là đệ tử của Tu La?” Đột nhiên một giọng nói lạnh lẽo khác vang lên.


Một người đàn ông mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ quỷ màu tím xuất hiện, theo sau là hàng trăm người đàn ông mặc áo choàng đen và mặt nạ quỷ vàng!

“Đại nhân, cứu tôi!” Custer nhìn đám người này như nhìn thấy vị cứu tinh, lập tức hét lên.

“Mấy người cũng là người của Hắc Thiên Sứ?” Diệp Phàm nhìn đám người này, lạnh lùng hỏi.

“Hắc Thiên Sứ chỉ là một lực lượng dưới sự chỉ huy của chúng tôi, chúng tôi là Quân đoàn Satan!” Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ màu tím lạnh lùng đáp.

“Quân đoàn Satan?”

Diệp Phàm khế cau mày, hắn chưa từng nghe nói tới quân đoàn này.

Khi Huyết Phu, Diệm, Vua Bắc Cực và những người khác nghe thấy bốn chữ “Quân đoàn Satan”, vẻ mặt của bọn họ liền thay đổi, lộ ra một chút sợ hãi sâu sắc!

“Thiếu chủ, quân đoàn Satan là một trong những quân đoàn đáng sợ nhất trên thế giới!”

“Những người trong quân đoàn của Satan đều tự gọi mình là ác quỷ, thủ lĩnh của quân đoàn Satan được. mệnh danh là Đại Ma Vương và được các quốc gia trên thế giới liệt vào danh sách những người nguy hiểm nhất!

“Sức mạnh của quân đoàn Satan này thậm chí có thể sánh ngang với những thế lực hàng đầu của Ngoại Vực!” Huyết Phu giải thích với Phàm.

Nghe xong lời giải thích này, trong mắt Diệp Phàm chợt lóe lên.

“Nhóc con, nếu cậu là đệ tử của Tu La thì ắt hẳn cậu biết Tu La đang ở đâu!”

“Chỉ cần nói cho tôi biết nơi ở của Tu La, tôi có thể cho cậu chết được toàn thây.” Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ màu tím nhìn Diệp

Phàm hét lên, trong mắt tràn đầy sự quỷ dị khiến người †a rùng mình!

“Chỉ dựa vào mấy người cũng có tư cách xưng là ác quỷ sao?”

“Hôm nay tôi sẽ cho các người biết thế nào mới là ác quỷ thực sự!” Diệp Phàm nhàn nhạt nói.

Phập!!!

Nói xong, hắn dùng một nhát kiếm giết chết Custer, sau đó lao về phía Quân đoàn Satan.

Người đàn ông đeo mặt nạ màu tím nhanh chóng ra †ay, vung một thanh kiếm màu đen về phía Diệp Phàm.


Răng rắc!

Diệp Phàm nhanh chóng dùng kiếm chặn lại, rồi chém đứt lưỡi kiếm sắc bén của đối phương, một kiếm chém đứt cánh tay của hắn ta!

Phồng phập phồng phập!!!

Diệp Phàm liên tiếp vung kiếm cắt đứt toàn bộ kinh mạch và đánh gãy xương cốt người đàn ông này, nhưng lại không giết chết hắn ta!

Chiến binh của Quân đoàn Satan trực tiếp quỳ xuống đất, vẻ mặt méo mó, đau đớn hét lên.

Ý chí của hắn ta cho dù có mạnh mẽ đến mấy cũng không thể chịu đựng được loại đau đớn này!

“Bây giờ các người đã có thể trải nghiệm cái gì mới là thủ đoạn của ác quỷ thật sự?” Diệp Phàm lạnh lẽo nói.

Sau đó hắn lao thẳng về phía những thành viên còn lại của Quân đoàn Satan, cắt đứt toàn bộ kinh mạch và đánh gãy xương của bọn họ, khiến bọn họ trở thành phế vật, nằm trên mặt đất la hét không ngừng!

Giờ phút này Diệp Phàm còn tà ác hơn cả ma quỷ!

Bộp! Bộp! Bộp!

Đột nhiên có một tràng vỗ tay vang lên.

Sau đó, một năng lượng vô hình bao trùm tất cả mọi người.

Tất cả mọi người có mặt ở đó, kể cả Huyết Phu, Diệm và những người khác đều cứng đờ không thể cử động!

Lúc này, không khí dường như đã hoàn toàn đóng băng!

Diệp Phàm nhìn về phía trước, dưới ánh trăng có một bóng người từng bước đi về phía hắn!