Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 416




“Tâm trạng không tốt sao?”

Sau khi Diệp Phàm đuổi cô ả tóc vàng đi, một giọng nữ khác lại bất chợt vang lên.

Ngay lập tức, một mùi thơm quyến rũ xộc thẳng vào. mũi hắn.

Một người phụ nữ mặc váy trắng, khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc dài ngang vai ngồi bên cạnh Diệp Phàm, cầm ly rượu, sắc mặt hơi đỏ bừng, hiển nhiên đã uống rất nhiều!

Người phụ nữ này có vóc dáng quyến rũ, khí chất cao quý, hơn nữa trông cô ta còn có vài phần giống người Long Quốc, có vẻ như là con lai.

Có lẽ bởi vì đối phương có chút giống người Long Quốc nên lần này Diệp Phàm không đuổi cô ta đi mà chỉ lặng lẽ uống rượu.

“Anh là người Long Quốc phải không?”

“Hình như anh đang không được vuil”

“Tôi cũng vậy!”

Người đẹp nhẹ nhàng mỉm cười, nhưng trông có chút bất lực.

“Nào, chúng ta uống một ly đi!” Người đẹp nâng ly rượu lên và nói với Diệp Phàm.

Diệp Phàm cùng đối phương cụng ly rượu, một hơi uống hết!


Sở dĩ hắn uống rượu ở đây là vì trước đó hắn tìm được một cái lệnh bài ở Thiên Phạt khá giống với ngọc. bội gia truyền của mình, chuyện này khiến trong lòng hắn có có một dự cảm không tốt lắm, khiến hắn không thể nào chấp nhận được, cho nên sau khi rời tổ chức Thiên Võng, hắn liền đến đây uống rượu một mình để cố quên đi chuyện này!

“Ông xã, là hắn, là hắn đã chọc ghẹo eml”

Lúc này, cô ả tóc vàng và một người đàn ông trung niên bụng bia xăm trổ đầy mình cùng nhau đi tới, đằng sau tên đàn ông này là một đám đàn em, cô ta liền chỉ

vào Diệp Phàm, vẻ mặt đầy tủi thân nói.

“Mẹ kiếp, mày dám chọc ghẹo nữ nhân của tao, mày muốn chết đúng không?”

“Đánh chết thằng nhãi này cho tao!” Tên đàn ông xăm mình hống hách hét lên.

Đám đàn em ngay lập tức cầm dao và gậy lao về phía Diệp Phàm!

Cô ả tóc vàng đắc ý nhìn Diệp Phàm, rõ ràng là cô ta đang muốn trả thù hắn vì vừa nãy đã mắng cô ta!

“Cẩn thận!”

Người đẹp lai cực kỳ bàng hoàng, cô ta không khỏi hét lên khi nhìn thấy đám đàn em lao về phía Diệp Phàm.

Âm!!!


Diệp Phàm ném ly rượu trong tay, nó liền vỡ thành từng mảnh, biến thành nhiều mảnh thủy tinh sắc nhọn đâm thẳng vào cổ họng của đám đàn em.

Vù vùt

Máu bản văng ra tung tóe, đám đàn em đều mở to mắt như không thể tin nổi rồi đồng loạt ngã xuống đất.

Cảnh tượng này khiến cô ả tóc vàng và tên đàn ông xăm mình bên cạnh sợ hãi vô cùng, những người khác trong quán bar cũng bị dọa sợ.

Còn người đẹp lai thì nhìn Diệp Phàm bằng ánh mắt lạ thường.

“Cút!” Sắc mặt Diệp Phàm lạnh lẽo, tràn đầy tà khí hét lên.

Phich! Tên đàn ông xăm mình và cô ả tóc vàng bị tiếng hét này của hắn dọa sợ đến mức cả hai ngã nhào xuống đất.

Lúc này, điện thoại di động của Diệp Phàm chợt vang lên.

Vừa nhấc máy, hắn khế cau mày!

Diệp Phàm đứng dậy, trả tiền đồ uống rồi rời đi.

“Tên tôi là Ngải Á, anh tên là gì?” Người đẹp lai nhìn Diệp Phàm rồi đột nhiên lên tiếng.

Tuy nhiên, Diệp Phàm không trả lời mà trực tiếp rời đi.

“Công chúa, chúng ta nên đi thôi, nếu như để hầu tước Bá Luân biết được người ở quán bar uống rượu, nhất định sẽ không vuil”

Lúc này, một người phụ nữ mặc đồ đen đã đến bên cạnh người đẹp lai rồi nhắc nhở cô ta.

Khi đối phương nhắc đến hầu tước Bá Luân, người đẹp lai khế cau mày, lạnh lùng nói: “Tôi còn chưa cưới anh ta đâu, tôi làm cái gì vẫn chưa đến lượt anh ta can thiệp!"