Lúc này một đám người của gia tộc Công Thâu mặc đồ đen phá hủy cơ quan Mặc Thành đi vào bên trong.
Lúc này Mặc Trường Hải và Mặc Trường Hà mang theo con cháu nhà họ Mặc tụ lại, có khoảng một ngàn người.
“Mặc Trường Hà, lâu rồi không gặp!”
Vị lão giả cầm đầu gia tộc Công Thâu nhìn Mặc Trường Hà, lạnh lùng nói.
Ông ta chính là một trong bốn trưởng lão của gia tộc Công Thâu, bên cạnh còn có ba lão giả khác, chính là ba trưởng lão còn lại!
“Nhanh như vậy đã phá hủy cơ quan Mặc Thành, xem ra các ngươi thật sự có được bố cục cơ quan Mặc Thành!”
“Tại sao các người lại biết được bố cục cơ quan nhà họ Mặc?”
Mặc Trường Hà lạnh lùng quát.
“Chờ ông đã chết, tôi sẽ nói cho ông!” Trưởng lão nhà Công Thâu lạnh nhạt nói. Mặc Trường Hà đang định ra tay, nhưng ông ta vừa mới ra tay thì cảm nhận được một lưồng nguy hiểm ập đến từ phía sau.
Âm!
Mặc Trường Hà còn chưa kịp phản ứng, cả người bị đánh bay ra ngoài, ngã trên mặt đất hộc máu.
Lúc này người nhà họ Mặc đều vô cùng kinh sợi. Đọc 𝐭𝘳uуệ𝐧 haу, 𝐭𝘳uу cập 𝐧gaу ﹍ TRÙMTR𝐔YỆ 𝐍.𝒱𝐍 ﹍
Mặc Trường Hà nằm trên mặt đất, nhìn Mặc Trường Hải với ánh mắt không thể tin tưởng: “Đại ca, tại sao...”
Người vừa ra tay chính là Mặc Trường Hải.
“Không phải ông muốn biết tại sao nhà Công Thâu lại có được bố cục cơ quan Mặc Thành sao?”
Mặc Trường Hải lạnh nhạt nói. “Là ông!”
“Ông bán đứng nhà họ Mặc?”
Mặc Trường Hà thốt lên.
“Bán đứng?”
“Tôi chỉ lấy lại những gì thuộc về tôi!”
“Nếu không phải Mặc Uyên, năm đó Cự Tử nhà họ Mặc chính là tôi, bây giờ hắn ta hôn mê, vậy Cự Tử nhà họ Mặc cũng nên thay người!”
Mặc Trường Hải lạnh lùng quát.
“Cho nên ông bán đứng nhà họ Mặc, ông có biết ông làm vậy sẽ hủy hoại cơ nghiệp ngàn năm của nhà họ. Mặc không hải”
Mặc Trường Hà đau lòng nói.
“Tôi và nhà Công Thâu ký thỏa thuận, chỉ cần nhà họ Mặc thần phục nhà Công Thâu, bọn họ sẽ không động vào nhà họ Mặc!"
Mặc Trường Hải lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy, chỉ cần nhà họ Mặc thần phục nhà Công _ Thâu, chúng ta sẽ không động đến mấy người, tất nhiên nếu ai không thần phục vậy đừng trách chúng tal”
Trưởng lão nhà Công Thâu lạnh lùng nói.
“Nhà Công Thâu lòng muông dạ thú, nếu nhà họ
Mặc thần phục bọn họ, tương đương dê lên thớt, tùy bọn họ xâu xé!”
Mặc Trường Hà tức giận nói.
“Được rồi, lão nhị. Không cần nhiều lời, hiện tại ông chỉ còn một con đường, hoặc đứng chung một chỗ với tôi hoặc chết!”
Mặc Trường Hải lạnh lùng nói.
“Mặc Trường Hải, vì thân phận Cự Tử, ông muốn đẩy nhà họ Mặc xuống vực sâu vạn trượng, sau này ông còn mặt mũi gì đi gặp liệt tổ liệt tông nhà họ Mặc?”
Đột nhiên một tiếng quát hùng hậu vang lên.
Mặc Uyên, Diệp Phàm, Mặc Nguyệt đi ra.
“Cự Tử
Mặc Trường Hà và người nhà họ Mặc thấy Mặc Uyên xuất hiện, tất cả đều vô cùng kích động.
Sắc mặt của Mặc Trường Hải và người nhà Công Thâu vô cùng khó coi.
“Không ngờ ngươi lại tỉnh lại?” Mặc Trường Hải nhìn Mặc Uyên, sắc mặt rất khó coi.
“Thảo nào ông vẫn luôn ngăn cản tôi chữa cho Cự Tử, thì ra ông là phản đồ!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Là ngươi cứu sống hắn ta?”
Mặc Trường Hải nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Đúng vậy, là tôi!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Ta nên giết ngươi từ lâu mới phải!” Mặc Trường Hải không cam lòng nói.
“Đại trưởng lão, nể mặt đều là huyết mạch nhà họ Mặc, tôi có thể cho ông một cơ hội, chỉ cần ông...”
“Ta không cần ngươi cho cơ hội!” “Hôm nay hoặc ta chết hoặc ngươi chết!”
Mặc Trường Hải giận dữ hét lên, tấn công đối phương.
Âm ầm ầm!
Mặc Uyên và Mặc Trường Hải lao vào chiến đấu. “Lên!”
Bốn trưởng lão nhà Công Thâu hét lên.
Bọn họ lao về phía người nhà họ Mặc.
Âm ầm ầm!
Diệp Phàm di chuyển tung ra một quyền, đánh bay bốn vị trưởng lão sống trăm tuổi này lui về sau.