Xoet xoẹt!
Trong giây lát, một ánh sáng lạnh lẽo nhanh chóng bắn ra đánh rơi điều khiển từ xa mà Hạng Viễn Sơn đang cầm.
Điều khiển từ xa rơi xuống đất bị một người khác đón lấy.
Chủ nhân của bàn tay này chính là Diệp Phàm.
Diệp Phàm cầm điều khiển nhìn Hạng Viễn Sơn: "Ông đúng là điên rồi, vậy mà lại còn cả chiêu này!"
"Mày.."
Vẻ mặt Hạng Viễn Sơn dữ tợn, nét mặt không cam tâm nhìn Diệp Phàm.
"Nhưng nếu như ông đã muốn trải nghiệm cảm giác bị nổ tung thì tôi có thể giúp ông hoàn thành ý nguyện!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Sau đó đoàn người của Diệp Phàm rời khỏi quán trà.
Sau khi rời khỏi quán trà, Diệp Phàm trực tiếp nhấn nút trên điều khiển từ xa.
Âm ầm ầmI!!
Trong quán trà lập tức truyền đến tiếng nổ rung trời.
Năng lượng bùng nổ một cách đáng sợ hoàn toàn nuốt chứng lấy quán trà, mai táng hết người nhà họ Hạng và Bá Môn ở bên trong.
Mấy người Diệp Phàm ở nơi xa lặng lẽ đứng nhìn cảnh này.
"Bà xã, chúng ta cũng nên về thôi!" Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở nói. "Chúng ta vẫn chưa thể về được!" Đường Sở Sở trầm giọng nói.
"Vì sao? Công ty kia là giả, là do lão già kia lừa chúng ta vào tròng!"
Diệp Phàm nói.
"Em biết, nhưng lần này em đến đây không phải chỉ vì muốn thu mua công ty kial"
Đường Sở Sở nói.
"Còn chuyện gì nữa sao?"
Diệp Phàm tò mò nhìn Đường Sở Sở.
"Hôm nay ở thành phố Giang Thiên sẽ có một cuộc giao lưu thương nghiệp quy mô lớn, toàn bộ ông lớn trong giới kinh doanh ở quận Nam Thiên đều tham gia. Em chuẩn bị đến đó, thuận tiện kết giao thêm những ông chủ lớn của giới kinh doanh quận Nam Thiên, mở con đường tiến quân đến quận Nam Thiên cho Đường thị!"
Đường Sở Sở nói. "Vậy sao, vậy anh..."
Diệp Phàm đang định nói muốn cùng Đường Sở Sở đi thì di động vang lên, là Cơ Như Yên gọi đến.
"Chuyện gì?" Diệp Phàm trả lời.
"Thiếu chủ, tôi nghe Xuân Lan nói anh đến quận Nam Thiên?"
Cơ Như Yên trực tiếp vào vấn đề. "Ừm, sao vậy?" Diệp Phàm nói.
"Tôi nhận được tin tình báo, bộ phận quản lí Bách Hoa Lâu và bên võ đạo quận Nam Thiên cấu kết với nhau, khống chế tất cả lực lượng tình báo của Bách Hoa Lâu tại quận Nam Thiên, đồng thời còn có ý đồ muốn thoát ly khỏi sự khống chế của Bách Hoa Lâu!"
"Tôi vốn định phái người đi xử lí nhưng chuyện này có thế lực võ đạo của quận Nam Thiên tham dự, tôi sợ những người khác không xử lí được nên muốn hỏi thiếu chủ có thời gian đến đó một chuyến hay không."
"Nếu thiếu chủ không có thời gian cũng không sao." Cơ Như Yên nói.
"Được, tôi hiểu rồi."
Diệp Phàm nói xong cũng cúp điện thoại.
"Anh Tiểu Phàm, có chuyện gì sao?"
Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm, hắn nói: "Ừm, có chút
việc cần xử lí, nhưng anh sẽ đến buổi giao lưu thương nghiệp kia trước."
"Anh Tiểu Phàm, anh có việc thì anh cứ xử lí đi, phía giao lưu thương nghiệp để em đi là được, hơn nữa anh không hiểu những thứ này, đi cùng sẽ rất chán."
Đường Sở Sở nói thẳng.
"Vậy cũng được, anh để U Ảnh đi cùng em, anh xử lí xong bên này sẽ đến tìm em."
Diệp Phàm nói.
Sau đó Đường Sở Sở, Tôn Tiểu Tiểu và U Ảnh cùng nhau rời đi.
"Công tử, ngài..."
Lúc này Hướng Khôn không nhịn được mà nhìn Diệp Phàm hỏi.
"Anh muốn hỏi tôi là ai, tại sao lại có nhãn Long Vương đúng không?”
Diệp Phàm nói thẳng. "Công tử không phải là..."
"Không sai, điện chủ điện Long Vương chính là Ngũ sư phụ của tôi!"
Hướng Khôn còn chưa nói xong đã bị Diệp Phàm ngắt lời.
Vù.
Hướng Khôn lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt ngưng lại, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Diệp Phàm.
"Thuộc hạ tham kiến thiếu chủ!"
Hướng Khôn trực tiếp quỳ xuống nói với Diệp Phàm.
"Đứng lên đi."
"Tôi hi vọng anh có thể giữ bí mật thân phận của tôi, nếu không Hạng Viễn Sơn chính là kết quả của anh, hiểu chưa?"
Diệp Phàm liếc mắt nhìn Hướng Khôn.
"Thuộc hạ đã hiểu, thuộc hạ chắc chắn sẽ câm như hến!"
Hướng Khôn vội vàng nói. Diệp Phàm đến Bách Hoa Lâu.