Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 142




Lúc này, trong biệt thự của mấy người Diệp Phàm có mười mấy thi thể.

Có bốn người mặc áo đen đứng trước mấy thi thể đó.

Bọn họ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mắt.

Người phụ nữ này chính là A Cơ.

Trần Tiểu Manh đứng bên cạnh A Cơ, khẩn trương nhìn nhóm người này.

“Tham kiến Thánh Nữ.” “Xin Thánh Nữ trở lại tộc với chúng tôi!”

Một người trong bốn người áo đen này quỳ xuống nói.

“Tôi không biết mấy người!”

A Cơ nhìn bốn người này, nóii.

Nghe vậy, sắc mặt của bốn người này thay đổi, nhìn

chằm chằm vào A Cơ: “Thánh Nữ, người không biết chúng tôi?”

“Tôi không biết các người, mấy người đi đi!" “Tôi sẽ không đi cùng mấy người!”

A Cơ lạnh nhạt nói.

Bốn người này nhìn nhau.

“Không lẽ Thánh Nữ bị thương mất trí nhớ trong trận chiến đó?”

Bốn người thầm suy đoán.

“Thánh Nữ, ngài là Thánh Nữ của Huyết tộc, xin Thánh Nữ trở về Huyết tộc với chúng tôi, các đại nhân trong tộc sẽ giúp Thánh Nữ phục hồi ký ức!”

Bốn người này nhìn A Cơ, nói.

“A Cơ đã nói không biết mấy người, mấy người còn mặt dày ở lại đây làm gì?”

Trần Tiểu Manh nhìn bốn người này, lẩm bẩm.

“Ta đang nói chuyện với Thánh Nữ, đến lượt ngươi xen mồm?”

Một người trong bốn người kia nhìn Trần Tiểu Manh, quát to, vung tay, một đạo kình khí đáng sợ lao đến chỗ Trần Tiểu Manh.

Trần Tiểu Manh đơ ra.

Lúc nguy hiểm nhất, Diệp Phàm đứng chắn trước. mặt Trần Tiểu Manh, phá hủy đạo kình khí kia.


“Anh rể, cuối cùng anh cũng tới!”

“Dọa chết tôi rồi!”

Trần Tiểu Manh lấy lại tinh thần, nhìn Diệp Phàm, sợ hãi nói.

“Mấy người là ai?” Diệp Phàm nhìn bốn người này, nói.

“Ngươi không có tư cách biết được thân phận của tai

Bốn người này lạnh lùng nhìn Diệp Phàm. “Anh rể, bọn họ đến mang A Cơ đi!”

Trần Tiểu Manh nói.

“Dẫn A Cơ đi?”

“A Cơ, cô biết bọn họ?”

Diệp Phàm nhìn về phía A Cơ, A Cơ lắc đầu: “Không quen biết!”

“Ngươi đã làm gì Thánh Nữ?”

Lúc này, bốn người kia nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.

“Nếu A Cơ không biết mấy người, vậy lập tức cút ngay cho tôi!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Ngay sau đó, bốn người bọn họ nhìn nhau, bay thẳng về phía Diệp Phàm.

Bốn người này ra tay, bộc phát ra thực lực khủng bố, vượt xa Huyền Cảnh.

Diệp Phàm nhìn bốn người bọn họ, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo, tung ra một chưởng.

Đùng! Đùng! Đùng!

Bốn người này bị vứt ra xa, nện nôn máu trên mặt đất, bị thương nặng.

“Cút, nếu không chết." Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Nếu không phải thấy bốn người này có quan hệ với A Cơ, bọn họ đã chết trong tay Diệp Phàm từ lâu.

Bốn người kia nằm trên mặt đất, nhìn Diệp Phàm, ánh mắt lộ ra sự khiếp sợ.

“Nếu ngươi dám làm tổn thương Thánh Nữ, Huyết tộc tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi!”

Bốn người bọn họ nhìn Diệp Phàm, sau đó rời đi. “Huyết tộc?”


“Cô là Thánh Nữ Huyết tộc?”

Diệp Phàm nhìn A Cơ, hỏi.

Hắn cũng từng nghe Tứ sư phụ kể về Huyết tộc.

Đây là một chủng tộc cổ xưa, có lịch sử truyền thừa mấy ngàn năm, thực lực cực mạnh!

Nhưng Diệp Phàm không ngờ A Cơ sẽ là Thánh Nữ Huyết tộc!

“Tôi không biết!” Đối mặt với vấn đề của Diệp Phàm, lắc đầu.

“Tiểu Manh, những người này là sao?”

Nhìn thấy dạng này của A Cơ, Diệp Phàm cũng biết không hỏi ra gì. Hắn liếc nhìn mười mấy thi thể trên mặt đất, dò hỏi

Trần Tiểu Manh.

“Vừa rồi những người này vọt đến tìm anh rể, tôi nói anh rể không ở, bọn họ sắp ra tay với tôi, ngay sau đó bốn người kia xuất hiện, giết chết bọn họ!”

Trần Tiểu Manh nói.

Đúng lúc này, lại thêm một đám người xuất hiện.

Bọn họ cầm các kiểu vũ khí, tản ra sát khí đáng sợ, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Diệp Phàm!”

Nhóm người này nhìn Diệp Phàm, ánh mắt lộ ra sự hưng phấn và tham lam, giống như Diệp Phàm là thịt Đường Tăng!

“Mấy người lại là ai?”

Diệp Phàm nhìn nhóm người này, lạnh nhạt nói.

“Diệp Phàm, không ngờ mạng của mày lại đáng giá 5 tỷ!"

“Tổ chức Thiên Sát muốn mạng của thằng nhãi này!” Một người đàn ông mang theo sát khí quát.

“Hừ, mạng của tên đó là của dong binh đoàn Hùng Sư bọn tao!”

Một người đàn ông khác, tay cầm súng ống lạnh nhạt nói.

“Tổ chức Ám U muốn mạng của tên này, nếu ai dám đoạt với tổ chức Ám U, vậy chờ ngày mai bị cả tổ chức sát thủ ám sát đi!”

Một người mặc đồ đen kín mít, trong mắt lộ ra sự lạnh lão, mang theo sát ý cực hạn quát.


“Mấy người đều đến vì giải thưởng 5 tỷ trên Ám Võng?”

Diệp Phàm nhìn đám người này, lạnh nhạt nói. “Đúng vậy!” Đám người này nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

Bây giờ ở trong mắt các cường giả ở thế giới ngầm, Diệp Phàm là một ngọn núi vàng!

“Bảo vệ thiếu quân chủ!”

Lúc này, Mộ Bạch dẫn theo quân Thiên Sách đuổi đến.

"Thiên Sách Vệ gia nhập chiến đấu, lao đến chém giết đám người đến từ thế giới ngầm này.

Mộ Bạch cầm kiếm, một bước giết một người, thanh kiếm này giống như lưỡi hái tử thần, không ngừng thu hoạch mạng sống của đám cường giả thế giới ngầm này!

Diệp Phàm đứng nhìn.

Thỉnh thoảng có mấy người vọt đến trước mặt Diệp Phàm đều bị ngân châm trên người hắn đánh gục.

Trải qua trận chém giết kịch liệt, toàn bộ người của thế giới ngâm đều bị giết chết.

“Thiếu quân chủ, sao lại có nhiều người của thế giới ngầm muốn đối phó với ngài như vậy?”

Mộ Bạch hỏi. Diệp Phàm nói chuyện bị treo thưởng cho Mộ Bạch. “Vậy mà lại có chuyện này?”

“Rốt cuộc là ai có thù hận lớn như vậy với thiếu quân chủ, bỏ được 5 tỷ lấy mạng của ngài!”

Mộ Bạch kinh ngạc nói.

“Không biết, tôi đắc tội rất nhiều người, ai cũng có khả năng!”

Diệp Phàm nói.

“Thiếu quân chủ, 5 tỷ, đủ để rất thế thế lực ngầm điên cưồng, không thể tiếp tục như vậy được!”

Mộ Bạch nghiêm túc nói. “Ừ, phải rửa sạch hết bọn họ mới được!” Diệp Phàm gật đầu.

Rất nhanh, Đường Sở Sở, Xuân Lan, Đại Hổ Nhị Hổ đi vào trong biệt thự.

“Tiểu Manh, em có sao không?” Đường Sở Sở nhìn Trần Tiểu Manh, hỏi. “Chị họ, em không sao!”

“Cũng may anh rể về kịp!”

Trần Tiểu Manh nói.

“Xuân Lan, cô có cách nào tìm ra tất cả người của thế lực ngầm đang ở bên trong Thiên Hải không?”

Diệp Phàm nhìn Xuân Lan, nói. “Thiếu chủ, lần này có hơn một ngàn người của thế giới ngầm đột nhập vào Thiên Hải, tôi đã cho Bách Hoa

Lâu đi tìm vị trí của bọn họ!”

“Tôi chuẩn bị triệu tập người của Bách Hoa Lâu đi tiêu diệt hết bọn h

“Nhưng hiện tại bên tôi không đủ người, cần phải chờ tổng bộ cho người đến!”


Xuân Lân nói.

“Chuyển vị trí của đám người này cho tôi, tôi dẫn người đi tiêu diệt!”

Mộ Bạch nhìn Xuân Lan, nói.

“Xuân Lan, cô cho người và quân đoàn trưởng Mộ Bạch đi giải quyết đám người kia đi!”

Diệp Phàm nói.

“Vâng!”

Xuân Lan gật đầu.

Sau đó, Diệp Phàm liên hệ với Khương Uyên, bảo hắn ta dẫn người của điện Long Vương đến cùng giải quyết đám người thế giới ngầm này.

Bách Hoa Lâu, điện Long Vương, Thiên Sách Vệ, ba

thế lực lớn cùng ra tay, đám người thế giới ngầm kia lợi _ hại đến mấy cũng xong đời!

I Màn đêm buông xuống, đám người Mộ Bạch, Xuân Lan và Khương Uyên dẫn theo người của mình bắt đầu càn quét đám người thế giới ngâm muốn giết Diệp Phàm ở Thiên Hải.

Đêm nay, giết chóc có mặt ở mọi ngóc ngách của Thiên Hải.

Ở một nơi tối tắm của Long Quốc. Có hai người đứng ở đây, một người mặc áo choàng l_ đen, nhìn không rõ hình dáng, một người khác quỳ trên mặt đất.

“Kim Thiên Nhất đã chết?”

Người mặc áo choàng đen gắn giọng nói, trong giọng nói lộ ra vài phần ngạc nhiên.

“Đúng vậy, tôi vừa nhận được tin, hôm nay hắn bị người giết chết!”

Người quỳ trên mặt đất nói.

“Hắn là một quân cờ quan trọng của chúng †a, vậy mà lại bị giết chết!”

“Với thực lực và thân phận thuật sĩ của hắn, không nhiều người có thể giết hắn, đi điều tra xem ai làm!”

“Dám phá hỏng kế hoạch của chủ công, đều bị diệt trừt"

Người mặc áo choàng đen lạnh lùng nói. “Vâng!” Người đàn ông quỳ trên mặt đất gật đầu.

“Đại hội Long Vương sắp bắt đầu rồi, mọi chuyện sắp xếp sao rồi?”

Người mặc áo choàng tiếp tục hỏi. “Tất cả đã được chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ đại hội Long Vương bắt đầu, lúc đó có thể bắt hết đám người của điện Long Vương!”

Người đàn ông quỳ trên mặt đất lên tiếng.

“Rất tốt, bắt lấy điện Long Vương, kế hoạch của chủ công sẽ nhanh hơn một bước!”

“Đi nhìn chằm chằm, tuyệt đối không được có bất kỳ sai sót nào!”

Người đàn ông mặc áo choàng lạnh nhạt nói. “Vâng!”

Người đàn ông quỳ trên đất trả lời.