Bắt Ma Đặc Công

Quyển 2 - Chương 29: Vĩ thanh




“ Tiểu Dũng ơi, không xong rồi...” Một phụ nữ lảo đảo xông vào, kêu lên:” Vợ lão tam sanh khó a, anh mau nổ máy kéo, chở cô ấy lên bệnh viện huyện a.”

Vưu Tiểu Dũng nhất thời cả kinh, vội vàng kêu lên:” Xảy ra chuyện gì, có nghiêm trọng không?”

“ Đừng dài dòng nữa, trễ một chút nữa người cũng không giữ được!” phụ nữ kia vỗ đùi kêu lên.

Vưu Tiểu Dũng nhất thời thần sắc hoảng hốt, luống cuống tay chân liền muốn đi nổ máy kéo.

“Đừng nóng vội, đừng nóng vội, Hứa trưởng khoa, chúng ta mau đến xem thử.” Trương giáo sư đứng lên nói.

“ Đúng đúng, ông xem đầu óc của tôi, bác sĩ thánh phố ở ngay trước mắt, còn đến bệnh viện huyện làm gì?” Vưu Tiểu Dũng vỗ trán, kêu lên:” Mau, Bát thẩm, mau dẫn Trương giáo sư đi xem.”

Bát thẩm dậm một chân, vội vàng nói:” Đi đi, trễ một chút người cũng không giữ được.”

Đoàn người vội vàng chạy đến nhà có sản phụ sanh khó kia, chồng sản phụ lại chận cửa phòng chỉ cho phép Hứa trưởng khoa đi vào, không cho Trương giáo sư cùng Lữ Minh Dương vào, lại còn la làng cái gì đâu có chuyện nam nhân lại làm việc của bà mụ.

Trương giáo sư vừa gấp vừa tức, Chu Đình lại gấp đến độ mắng mấy người trên núi này đầu óc cổ hủ phong kiến, Vưu Tiểu Dũng giận trắng mặt, tiến lên dùng một tay gạt chồng sản phụ qua một bên, mắng:” Anh không cần mạng con mình sao? Cũng không cần luôn mạng vợ anh phải không? Đây là cứu người đó!”

Chồng sản phụ nhất thời oa một tiếng bật khóc tránh ra, ôm Vưu Tiểu Dũng khóc ròng nói:” Đã qua hai ba canh giờ rồi, anh nói vợ tôi sao lại sanh khó như vậy a, vợ con tôi sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Ca, anh nói mấy người này chuẩn bị...”

“ Gọi là bí thư!” Vưu Tiểu Dũng giọng oang oang đẩy cậu kia ra, đến lúc này mà anh ta còn không có quên khoe khoang dáng vẻ quan gia của mình,” Có thể xảy ra chuyện gì? Bác sĩ thành phố a, người ta là giáo sư đó, trực tiếp đỡ đẻ cho vợ anh, còn có thể xảy ra chuyện gì?”

Lại qua một canh giờ, rốt cục” Oa—“ Một tiếng trẻ con khóc truyền đến, nhất thời mọi người nhẹ nhàng thở phào, đứa nhỏ rốt cục đã chào đời.

Trương giáo sư đi ra khỏi phòng sanh, trên mặt chẳng những không có mỏi mệt, ngược lại lộ ra dáng vẻ hưng phấn, ông ta a a cười nói:” Tôi đã biết rốt cục vì sao lại thế này!”

Ngoài cửa mọi người trố mắt nhìn nhau, vẻ mặt mờ mịt.

Trương giáo sư a a cười nói:” Tôi đã hiểu được vì sao Tam Hà thôn lại có nhiều tiểu hài tử mắc bệnh động kinh mà chết rồi.”

Vưu Tiểu Dũng nhất thời hứng trí, Trương giáo sư này đi đỡ đẻ, lại tự nhiên hiểu được vấn đề quấy nhiễu Tam Hà thôn mười mấy năm qua, cũng hết sức kỳ quái.

“ Tam Hà thôn này mười mấy năm qua có nhiều đứa nhỏ mắc bệnh động kinh mà chết như vậy, kỳ thật chính là bởi vì sinh khó.” Trương giáo sư chậm rãi nói,” Tam Hà thôn ở nơi xa xôi, hơn nữa sản phụ sinh nở đều là ở tại nhà, một khi phát hiện sinh khó liền cần mấy giờ lộ trình mới đưa tới được bệnh viện huyện, trong thời điểm này trẻ con thập phần dễ dàng bởi vì thời gian sinh nở kéo dài quá lâu mà khiến cho đại não thiếu dưỡng khí sinh ra các bệnh lý tiềm ẩn – tỷ như tiềm ẩn bệnh động kinh.”

Vưu Tiểu Dũng chớp chớp mắt, tiêu hóa mấy câu của Trương giáo sư, nói:” Thôn của tôi từ trước tới giờ đều sinh nở ở nhà, như thế nào trong quá khứ lại không có loại bệnh này a?”

Trương giáo sư a a cười nói:” Đó là vì ngày xưa điều kiện y tế còn kém, rất nhiều đứa nhỏ vì sanh khó mà chết. Nhưng hiện tại các cậu không phải cứ phát hiện sanh khó liền đưa vào bệnh viện sao chứ? Đứa nhỏ khó sanh này lại được cứu lại rồi...”

“ A, tôi hiểu rồi.” Vưu Tiểu Dũng gõ đầu nói,” ý tứ của ông chính là những đứa nhỏ vốn nên chết vì sanh khó lại được cứu sống, lại mắc bệnh, cuối cùng lại chết...”

Trương giáo sư ha ha cười to, nói:” Không phải là tôi nói anh, anh là một bí thư tin tưởng vào khoa học như vậy, thì không nên chỉ quan tâm đến tình trạng sức khỏe của thôn dân, mà còn phải nâng cao quan niệm về y tế nữa, về sau khi sinh nở tất cả phải đến bệnh viện trước.”

Vưu Tiểu Dũng nhất thời vẻ mặt xấu hổ, liên tục gật đầu, trong giây lát hướng tới chồng sản phụ đạp một cước vào mông cậu ta, nói:” Cái đồ chỉ biết tiết kiệm tiền, sau này sinh con tốn bao nhiêu tiền cũng phải đến bệnh viện, có nghe rõ không!”

Chồng sản phụ vẻ mặt xấu hổ, hắc hắc cười nói:” Đúng, đúng. Đúng rồi, vợ tôi sinh chính là một bé gái đúng không? Nếu con tôi bây mà kế hoạch hóa, sau này không sinh con, cũng không cần phải đến bệnh viện...A, con tôi sẽ không tiềm ẩn bệnh động kinh chứ?”

Trương giáo sư a a cười nói:” không có gì đáng ngại, động kinh cũng không phải là bệnh nan y bất trị, sau này chú ý quan sát, nếu có bệnh liền hảo hảo uống thuốc trị liệu, là có thể chữa khỏi.”

Nhất thời tất cả mọi người đều cao hứng, tràn ngập tiếng cười, Chu Đình liếc mắt nhìn trộm Lữ Minh Dương đứng đằng sau Trương giáo sư, Lữ Minh Dương cũng đang cười, chẳng qua là nụ cười của hắn lại lộ ra một chút gian manh...

***

Tỉnh thành, trên chiếc xe Jeep của Lữ Minh Dương, Chu Đình thần tình lười biếng tựa vào lòng ngực rắn chắc của Lữ Minh Dương.

“ Đừng quên những gì em đã đáp ứng với tôi.” Lữ Minh Dương nhẹ nhàng nói.

“ Biết rồi, sự tình này em cam đoan tuyệt đối không nói cho bất luận người nào biết, anh đã nói mấy ngàn lần rồi, em có thể không nhớ được sao?” Chu Đình hung hăng điểm một ngón tay lên mặt Lữ Minh Dương nói.

Lữ Minh Dương mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của Chu Đình, chính mình lần này tuyệt đối là mạo hiểm làm một việc vô cùng nguy hiểm, nếu lão Mã biết được khi không có một phóng viên đài truyền hình biết được chân tướng sự kiện lần này, hậu quả kia thực không dám tưởng tượng.

“ Sau này nếu em nhớ anh thì phải làm sao?” Chu Đình sâu kín nói.

Lữ Minh Dương cười khổ, tính chất công việc của hắn khiến cho hắn không có khả năng sống cuộc sống giống như người bình thường, trừ công tác ngoài ý muốn, bất kỳ ai thân cận cùng với hắn đều lập tức bị mấy người thần bí thẩm tra nhiều lần, để xác định người kia có biết chân tướng gì không, có khả năng tiết lộ bí mật hay không. Hắn cũng không muốn Chu Đình bị tiến hành thẩm tra kiểu này.

Chu Đình sâu kín thở dài, lại nói:” Nếu sau này em gặp mấy thứ này...Em làm sao tìm được anh?”

Lữ Minh Dương lại là cười khổ một tiếng, trong lòng không hiểu sao lại có một chút bi thương, hắn chậm rãi nói:” Nếu em thực sự gặp, tôi sẽ đi tìm em...”

Chu Đình yên lặng không lên tiếng, những lời như vậy cô cũng đã hỏi qua vô số lần, nhưng mỗi lần đáp án đều là giống nhau. Cô nhẹ nhàng thở dài, đột nhiên lại nhẹ nhàng cười, đột nhiên chồm người qua, hung hăng ôm lấy cổ Lữ Minh Dương, gắt gao nhìn vào mắt hắn nói:” Hôm nay là tết Trung thu, tám giờ tối em muốn về nhà, nhưng thời điểm trước tám giờ, em không rời anh đâu...”

“ Em...” Lữ Minh Dương đang lúc mở miệng, đột nhiên lại bị hai phiến hồng hồng khóa lại...