Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 355: Già Còn Ham Muốn






Có điều thời gian qua vì chuyện của Tiếu Khánh Ly bị giết, chuyện Tô gia bị diệt môn, đã làm cho hắn phải dồn hết tâm trí vào đó, không có thời gian đi tìm tên Trần Vân Thanh này để trả thù mà thôi.

Không ai ngờ, thằng khốn nạn này lại có liên quan đến cái chết của Tiếu Khánh Ly, như vậy cũng quá tốt, thù nhà thù nước lần này hắn sẽ tính toán cùng với lại Trần Vân Thanh luôn một thể.

"Đường Chủ..! Chuyện này chúng ta có nên báo cáo lại cho Phó Bang Chủ một tiếng hay là không..?" Tống An xin ý kiến.

"Không cần..! Để tao đem đầu của thằng khốn đó cùng về luôn...!" Bàng Du Tâm đưa tay trái lên, xua bỏ cái ý nghĩ vừa rồi của Tống An.

Bàng Du Tâm hắn muốn tự mình ra tay đem tên Trần Vân Thanh kia giết đi, vừa có thể tự tay trả thù cho con của hắn, đồng thời vừa có thể trả thù cho Tiếu Khánh Ly luôn.

Lấy Yêu Sĩ thất trọng trung kỳ hiện bây giờ của hắn, đi giết một tên Yêu Sĩ nhị trọng là quá mức đơn giản.

Tống An vừa lên tiếng nói như vậy, rõ ràng là không có tin tưởng vào hắn, cho là mộ mình hắn không thể nào giải quyết được chuyện này, khinh thường hắn như vậy thật sự đáng ghét, hắn sẽ nhớ kỹ tên này một lần.

"Đường Chủ..! Bây giờ Trần Vân Thanh không có ở bên trong Trần Phủ..!" Nhìn Bàng Du Tâm muốn rời khỏi gian phòng này, Tống An dĩ nhiên là biết ông ta muốn đi làm cái gì rồi.

"Không ở Trần Phủ..! Vậy thằng khốn đó đang ở nơi nào..?" Bàng Du Tâm trong lòng có chút căm hận tên Tống An này.

Rõ ràng là thấy hắn đang vội đi kiếm Trần Vân Thanh trả thù, nhưng tin tức về Trần Vân Thanh lại không có nói thẳng ra cho hân biết một lần, lại cứ hay úp mở, chọc giận hắn đây, chờ đi, một ngày nào đó hắn sẽ cho tên này đẹp mặt.

"Đường Chủ..! Theo tôi được biết, mười ngày trước Trần Vân Thanh cùng với lại Trần Hàn Xương hai người đã rời khỏi Trần phủ. Theo điều tra tôi được biết hai người bọn họ đã nhận một cái nhiệm vụ của Trần gia, tiến vào Chấn Nam Đại Sơn bắt một tên phản đồ gì đó, đến nay chưa có đi về..!"

"Phải làm sao đây..?" Bàng Du Tâm hắn lần này thật là khó làm rồi.

Trần Vân Thanh không có ở Trần Phủ, lại ở Chấn Nam Đại Sơn, nơi đó tuy là hang ổ của Chấn Nam Đạo mình, nhưng Chấn Nam Đại Sơn rất lớn, bên mình quản lý địa bàn không được một phần trăm, muốn từ một nơi rộng lớn như thế tìm được một người, chuyện này đâu có dễ.

Nhất là thời gian mà Hồ Phi dành cho hắn chỉ còn có hai mươi ngày nữa mà thôi.









Bây giờ không lẽ lại thông báo trở về cho Chấn Nam Đạo bên đó, phái toàn bộ anh em bên trong bang đi tìm..?

Bàng Du Tâm cảm.thấy chuyện này quá phi lý, vì một tên Yêu Sĩ nhị trọng lại đi huy động thực lực toàn bang, chuyện này truyền đi ra ngoài sẽ làm cho mọi người cười nhạo vào Chấn Nam Đạo không thôi.

Cũng như gián tiếp nói cho người trong bang biết, Bàng Du Tâm hắn quá mức vô dụng, thử hỏi như thế hắn còn có chỗ đứng nào bên trong Chấn Nam Đạo nữa kia chứ.

"Bàng Đường Chủ..! Chuyện này ông không cần lo lắng, theo tin tức tôi nhận được, mười ngày sau Trần Vân Thanh sẽ trở lại Chấn Nam Thành Trần phủ, đưa nha đầu của mình Ngô Tiểu Diễm cùng nhau trở về Trần gia trấn ăn tết..!"

Đã đem Trần Vân Thanh vào mục tiêu chính liên quan đến cái chết của Tiếu Khánh Ly, lẽ dĩ nhiên, Tống An hắn cũng là phải điều tra tin tức về Trần Vân Thanh này cho tường tận rồi.

"Chuyện này ta cũng có chút quên mất..!"

Bàng Du Tâm xuất thân từ một gia đình danh giá bên trong Chấn Nam Thành trước khi bị Tô gia diệt tộc phải đến nương nhờ vào Chấn Nam Đạo, mấy cái tập tục về thăm nhà dịp Tết đến như thế này hắn nên nghĩ ra từ sớm mới đúng, cũng chỉ tại thời gian gần đây hắn lo lắng quá nhiều, thế nên có mấy chuyện không quan trọng hắn cũng không có để ý cho lắm.

"Mười ngày..! Tao để cho mày sống thêm mười ngày, hãy tận dụng tốt thời gian ngắn ngủi còn sống trên đời này đi..!"

Biết được Trần Vân Thanh mười ngày sau thế nào cũng về, Bàng Du Tâm tâm trạng thoải mái hơn không ít, chỉ cần Trần Vân Thanh xuất hiện, hắn có đến mấy trăm phương pháp muốn cho Trần Vân Thanh sống không được mà muốn chết cũng không xong, quan trọng là trong vòng mười ngày cũng không có vượt qua thời gian mà Hồ Phi đã giao cho hắn.

"Hắc hắc hắc...! Bàng Đường Chủ..! Trong thời gian này chúng ta cũng không nên ngồi không..!" Tống An ánh mắt xoay chuyển, một tia dâm tà liền loáng thoáng xuất hiện đâu đây.

"Mày không được làm bậy..! Bây giờ Chấn Nam Thành đang rất loạn, không cần gây thêm chuyện thị phi..!"

Tống An nỡ nụ cười dâm đãng như thế này, quá hiểu bản tính của y, nên Bàng Du Tâm rất nhanh chóng đưa ra lời cảnh báo.







Chuyện Tô gia bị diệt tộc, dù đã qua hơn mười ngày, nhưng vẫn còn quá nóng sốt. Bên ngoài bây giờ đâu đâu cũng là bàn tán chuyện Tô gia bị diệt. Tất cả đều chỉ mũi dùi vào Chấn Nam Đạo bọn họ.

Có người nhìn thấy, sau khi Tô gia bốc cháy, người mang theo ký hiệu của Chấn Nam Đạo liền chạy đi ra với tốc độ rất nhanh.

Mấy tên ngu si kia nói chuyện cứ như thể chuyện diệt Tô gia không phải Chấn Nam Đạo bọn họ làm ra thì không ai khác một dạng.

Nghe những lời này, Bàng Du Tâm hắn vô cùng uất ức, rõ ràng đây không phải là do Chấn Nam Đạo bọn họ làm, là Trần gia cùng Mang gia lòng lang dạ sói muốn chia Chấn Nam Thành địa bàn ra làm hai mới liên thủ lại diệt đi diệt Tô gia, đổ tất cả tội lỗi lên đầu của Chấn Nam Đạo bọn họ có được hay không.

Nhưng hắn biết những chuyện như vậy cũng chỉ có thể để trong lòng, nói ra không có người nào tin tưởng, không chừng còn bị đám đông ngoài kia bắt lên giao cho Phủ Thành Chủ để nhận thưởng nữa.

Bây giờ bên ngoài thật sự là quá loạn, Phủ Thành Chủ vì tin chắc chuyện này do Chấn Nam Đạo bọn họ làm nên ra sức bắt bắt bớ người của Chấn Nam Đạo bên trong thành, bắt oan cũng không ít, hân không muốn tên này đi ra bên ngoài gây chuyện, bị bắt rồi cũng kéo hắn đi vào bên trong luôn. Bàng Du Tâm hắn đây còn chưa có muốn chết.


"Đường Chủ...! Ông xem bức tranh này đi..!"

Tống An không có phản bác lời khuyên của Bàng Du Tâm, hắn chỉ mỉm cười khá là thần bí, đưa sang cho Bàng Du Tâm một bức tranh.

"Cô gái này...?"

Rất là xinh đẹp, Bàng Du Tâm ý muốn nói chính là như vậy, trong cuộc sống mấy chục năm qua của mình, hắn gặp qua không ít mỹ nhân, nhưng phải công nhận một chuyện, hắn chưa gặp qua người nào có nhan sắc vượt qua cô gái trong bức hình này cả.

Đúng thật cô gái này có mặt ở đây, ở Chấn Nam Thành nơi này, Tống An muốn bất chấp nguy hiểm bị người của Phủ Thành Chủ sờ gáy cũng muốn đem cô gái này cướp lấy làm nhục một phen cũng là điều dễ hiểu, ngay cả một ông già như hắn xem qua dung nhan của cô gái này còn phải động lòng, huống chi là một người trung niên chưa đến bốn mươi tuổi như Tống An.

"Đường Chủ..! Cô gái này là Ngô Tiểu Diễm, con sen của Trần Vân Thanh...! Nếu chúng ta đưa cô ta giải quyết, có khi Trần Vân Thanh nghe tin chạy về, vậy chúng ta có thể đem đầu của Trần Vân Thanh trở lại Đại Cao Phong lấy thưởng rồi..!"

Để thuyết phục Bàng Du Tâm cho mình hành động, Tống An là nói rõ thân phận của Ngô Tiểu Diễm, đồng thời cũng là giải thích thiệt hơn nếu bọn họ đem Ngô Tiểu Diễm xử lý.







Nói thật hôm qua khi mà hân được người chủ bán tin tức đưa tặng thêm cho mình bức tranh của cô gái này, trong lòng của hắn rung động thật lâu, ý nghĩ ngay khi đó của hắn là phải chạy đến Trần Phủ, đem cô gái này trước dâm sau giết.

Không..! Một cô gái xinh đẹp như vậy giết đi quá phí, phải bắt cô gái này về Đại Cao Phong, ngày đêm bắt cô ta phục vụ mình, biến cô ta thành một nô lệ tình dục, như vậy mới thỏa mãn tâm lý của hắn.

Phải kiềm chế lắm, hắn mới chạy được đến đây báo cáo cho Bàng Du Tâm biết trước một tiếng cái đã, ngay sau đó dù Bàng Du Tâm có không đồng ý cho hắn rời khỏi đây đi chăng nữa, hắn cũng nhất định là phải đến Trần Phủ một chuyến, bắt Ngô Tiểu Diễm rời đi.

"Tống An à..! Chuyện này..!" Thật quá khó xử a, ra bên ngoài làm bậy liền dễ đụng chạm đến người Phủ Thành Chủ, ngắm cô nương xinh đẹp như thế này không làm gì cũng là có lỗi với bản thân.

"Đường Chủ an tâm...! Tôi sẽ đưa cô ta cho ngài xử lí mà..!"

Tống An như đi guốc trong bụng của Bàng Du Tâm, lão già này lòng xuân đã nỗi dậy, lại còn làm ra vẻ thanh cao.

Nhưng thôi, tên này dù sao cũng là cấp trên của mình, cũng nên chừa lại đối chút mặt mũi cho y, không thì sau này hắn cũng khó sống, nhưng lần đầu tiên của Ngô Tiểu Diễm kia, hắn phải lấy chắc rồi.

"Ra tay nhanh chóng.. ! Mấy người chúng ta chỉ vì muốn Trần Vân Thanh kia nhanh chóng trở lại để hoàn thành nhiệm vụ lần này mà thôi..!"

Bàng Du Tâm thật sự động lòng, không mấy khi mình gặp được một người con gái như thế, hắn cũng không muốn bỏ qua, chỉ là hân gia nhập Chấn Nam Đạo không bao lâu, da mặt còn có chút mỏng, chuyện như vậy cũng khó nói ra lắm, thôi thì trong lòng hai người hiểu rõ là được rồi.

"Đường Chủ..! Dĩ nhiên rồi..! Chúng ta làm tất cả, cũng đều là vì có thể sớm trả thù cho tứ thiếu gia, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ..!"

Cái cớ này hợp tình hợp lý, Tống An hắn không thể phản bác đi đâu được, dĩ nhiên là phải đồng ý cả hai tay, rốt cuộc chuyện này có lợi cho hắn quá mà.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc