- Ta cảm nhận được nhịp tim, nhưng, cả người Chu Hồng Y lại như bị đốt cháy sạch sẽ, ta không biết thế này tính là sống hay chết... !
Nhiếp Thanh Thanh nôn nóng nói.
Vương Khả tiến lên xem xét, quả nhiên, Chu Hồng Y bị bao bọc trong một đoàn than cốc đen thui, than cốc lại có hình tròn, cả người hệt như bị hòa tan vào trong đó. Nhưng mà, lại vẫn có nhịp tim, thế này rốt cuộc tính là sống hay chết?
- Chu Hồng Y dung hợp với nguyên thần Long Hoàng?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Đúng vậy, nguyên thần Long Hoàng muốn luyện hóa Chu Hồng Y, Chu Hồng Y cũng muốn hàng phục nguyên thần Long Hoàng, không biết bây giờ kết quả thế nào rồi!
Vương Khả buồn bực nói.
- Chu Hồng Y không chết được, chỉ là thương tích quá nặng!
Tử Bất Phàm nói.
- Sao ngươi biết?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đây là dạng hình thái trứng rồng, nguyên thần Long Hoàng và Chu Hồng Y dung hợp, khi thương thế thảm liệt đến một mức nhất định, nguyên thần liền phóng thích lực lượng, dung nhập kí chủ với trứng rồng, đợi thương thế khôi phục mới có thể phá trứng mà ra!
Tử Bất Phàm giải thích nói.
- Vậy bây giờ, người trong trứng là Long Hoàng hay Chu Hồng Y?
Vương Khả hỏi.
- Không biết! Ta cũng không biết!
Tử Bất Phàm sắc mặt khó coi nói.
- Vậy trước đừng quản những cái khác, giáo chủ, ngươi mau giúp Chu Hồng Y báo thù đi, đám người này đều không phải thứ tốt đẹp gì, mau bắt lại hết thảy bọn hắn!
Vương Khả chỉ vào đám hòa thượng nói.
Tử Bất Phàm vung lên Lôi m quyền trượng trong tay, mặt đầy sát khí nhìn đám hòa thượng.
- Chúng ta đi!
Phương Sân hét lớn.
- Vâng!
Đám hòa thượng lập tức đạp bước bay vút lên trời.
- Giáo chủ, đừng để chúng chạy!
Vương Khả thúc giục nói.
Tử Bất Phàm lại không đuổi mà lạnh lùng nhìn sang Long Cốt, hiển nhiên có vẻ như là đang phòng bị Long Cốt.
- Tử Bất Phàm, ngươi nhìn ta chằm chằm làm gì?
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Long Cốt, đừng tưởng là ta không biết tâm tư trong lòng ngươi! Hừ, ngươi muốn thừa loạn luyện hóa nguyên thần Long Hoàng, ngươi chán sống rồi!
Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.
Long Cốt trừng mắt:
- Tử Bất Phàm, lời này của ngươi là có ý gì? Cái gì mà ta muốn thừa loạn luyện hóa nguyên thần Long Hoàng?
- Không phải sao? Ngươi hẳn sớm đã cảm ứng được nguyên thần Long Hoàng sắp thoát khốn, sao lại không nói cho ta biết? Thân làm đường chủ, ngươi lại quên sứ mệnh Ma giáo? Ngươi muốn chiếm nguyên thần Long Hoàng làm của riêng!
Tử Bất Phàm lạnh giọng nói.
- Sao lại trách ta? Đúng là ta không nói cho ngươi, nhưng Chu Hồng Y cũng đâu nói cho ngươi? Vương Khả cũng đâu nói cho ngươi?
Long Cốt trừng mắt nói.
- Ta có nói cho nàng, ta đặc ý sai phái Xà Vương đến bẩm báo, bằng không, sao giáo chủ có thể kịp thời xuất hiện?
Vương Khả ở bên vội nói.
Long Cốt:
-... !
- Được, được lắm, ngươi nói muốn bảo vệ nguyên thần Long Hoàng, vậy giờ thì sao, Chu Hồng Y dung hợp nguyên thần Long Hoàng, cuối cùng hư nhược đến mức hóa thành trứng rồng, vậy ngươi động thủ đi, giúp Long Hoàng chút sức, mạt giết ý thức Chu Hồng Y, để nguyên thần Long Hoàng thuận lợi đoạt xá! Ngươi đừng nói với ta, giờ ngươi còn chưa làm rõ tình hình, miễn là ngươi động thủ, giờ vẫn còn kịp!
Long Cốt trừng mắt nói.
Tử Bất Phàm híp mắt nhìn Long Cốt.
- Lấy thực lực ngươi hoàn toàn có thể nhìn ra được Chu Hồng Y hay nguyên thần Long Hoàng đang chiếm giữ trứng rồng này, ngươi nhất định biết rõ, sao ngươi không động thủ? Là Chu Hồng Y thắng thế đúng không? Ngươi đang cố bảo vệ Chu Hồng Y? Vì bảo vệ Chu Hồng Y, đến cả nguyên thần Long Hoàng ngươi đều không bận tâm, ngươi còn có mặt mũi nói ta?
Long Cốt trừng mắt nói.
Tử Bất Phàm hít thở sâu, cắn môi cố giữ bình tĩnh, lại không mở miệng đáp lời.
- Là Hồng Y thắng thế?
Trên mặt Nhiếp Thanh Thanh lập tức lộ ra hỉ sắc.
- Tử Bất Phàm, ngươi cứu Long Hoàng đi! Cứu đi nào!
Long Cốt trừng mắt nói.
Vương Khả cũng nhíu mày Tử Bất Phàm, giờ nên làm thế nào cho phải? Một bên là Chu Hồng Y, một bên là Long Hoàng, Tử Bất Phàm sẽ không mạt giết ý thức Chu Hồng Y chứ?
- Long Hoàng không chỉ có một nguyên thần, đây lại không phải bản gốc nguyên thần Long Hoàng, là năm đó Long Hoàng chém giết một tên Long tộc khác, chiếm lấy nguyên thần tên đó, luyện hóa thành bản sao nguyên thần của mình! Ta không cần thiết vì bản sao nguyên thần Long Hoàng mà mạt giết một vị đường chủ Ma giáo.
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
Long Cốt trừng mắt nhìn Tử Bất Phàm:
- Ngươi, vì bảo vệ Chu Hồng Y, đến cả cái cớ như vậy mà ngươi cũng nói ra được?
- Điều ta nói là sự thật! Long Cốt, ngươi còn càn quấy, đừng trách ta trục xuất ngươi ra khỏi Ma giáo!
Tử Bất Phàm trừng mắt nói.
Long Cốt:
-... !
Mẹ nó, mặt trắng nhỏ liền có được đặc quyền? Ngươi có thể tùy tiện bịa ra cái cớ để nói đỡ giúp hắn?
Hung hăng nhìn Tử Bất Phàm một lúc, cuối cùng Long Cốt đành phải nhượng bộ.
Nguyên thần Long Hoàng này lại tiện nghi Chu Hồng Y! Mẹ kiếp!
Tức thì tức, Long Cốt cố gắng tự an ủi bản thân, hắn phát hiện tính ra mình cũng chẳng tổn thất bao nhiêu, tổn thất nặng nhất là đám người Độ Huyết Tự. Mấy chục năm công sức mưu hoạch của Độ Huyết Tự đổ hết xuống sông xuống biển. Không, bọn hắn đều làm đồ cưới cho người khác!
Nguyên thần Hỏa Long bị Chu Hồng Y chiếm được, còn giúp Chu Hồng Y vượt qua thiên kiếp! Mặc dù Chu Hồng Y bị trọng thương thành như vậy, nhưng chỉ cần thức tỉnh hắn liền sẽ là Nguyên Thần Cảnh!
Tiếp theo là Vương Khả, Vương Khả được năm viên, không, hắn đã có tổng cộng sáu viên Định Hải Châu, đây chính là bảo bối năm đó của Long Hoàng, giờ chắc đám Phương Sân đang khóc không ra nước mắt!
- Vương Khả, trả Định Hải Châu cho ta!
Long Cốt trừng mắt nói.
Có Tử Bất Phàm che chở, mình khẳng định không vét được lợi lộc gì từ trên người Chu Hồng Y, giờ chỉ có thể trút lửa giận lên đầu tên vương bát đản Vương Khả kia.
- Ai nợ ngươi Định Hải Châu? Đều là của ta, ngươi không thấy ào? Là ta tham dự bày trận, còn nữa, viên cuối cùng là do nguyên thần Trương Thiên Sư đưa cho ta, ngươi thì liên quan gì!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ngươi tìm chết!
Long Cốt giận quát.
- Làm càn!
Tử Bất Phàm trừng mắt nói.
Long Cốt thấy Tử Bất Phàm nổi giận, trong lòng không khỏi phiền muộn, chuyện này mình phải giải thích thế nào đây?