- Sư tôn, cứu chúng ta!
Hai người bị hỏa diễm bao bọc, cả kinh kêu lên.
Bành!
Trụ trì phất tay, lúc này mới đè xuống hỏa diễm thiêu đốt ngoài thân hai người.
- Long Hoàng thần hỏa, quả nhiên bá đạo!
Trụ trì kích động nói.
- Trụ trì, kéo lên đi!
Một tên áo đen nói.
Kéo!
Trụ trì kêu lên.
Lập tức, đám áo đen xúm lại lôi kéo dây xích trói buộc Chu Hồng Y, từng chút từng chút kéo hắn lên, xiềng xích mặc dù đã trói buộc được Chu Hồng Y, nhưng nháy mắt liền bị thiêu đốt cho đỏ bừng. Đám áo đen gắng gượng chịu đựng sức nóng trên xiềng xích, rốt cục cũng kéo được Chu Hồng Y đi lên.
Bành!
Chu Hồng Y ngã sóng xoài trước mặt chúng nhân, Hồng Long trong cơ thể vẫn đang luyện hóa Chu Hồng Y, Chu Hồng Y cũng đang cố luyện hóa ngược lại Hồng Long, cảm giác đau đớn khôn cùng khiến gân xanh trên trán Chu Hồng Y gồ hết cả lên, bắp thịt co giật, cả người không ngừng run rẩy, nhưng mà, Chu Hồng Y vẫn cứ cắn răng chịu đựng, không tiếp tục kêu gào nữa.
Cách đó không xa, phất trần trong tay nguyên thần Trương Thiên Sư vẫn đang khóa chặt Hồng Long, lúc này nhìn qua hệt như ba trăm sợi tơ trên phất trần đang đâm vào trong người Chu Hồng Y vậy.
- Trụ trì, có cần chặt đứt phất trần của Trương Thiên Sư không?
Một tên áo đen hỏi.
- Đừng, không thể đụng vào nguyên thần Trương Thiên Sư, nguyên thần Trương Thiên Sư chính đang giúp chúng ta áp chế Hồng Long. Đây chính là thời cơ tốt nhất, chúng ta phải trước một bước thu lại Hồng Long đang bị vây khốn, đợi làm xong hết thảy lại quay sang động thủ với nguyên thần Trương Thiên Sư!
Trụ trì trầm giọng nói.
- Vâng!
Đám người áo đen đồng thanh ứng tiếng.
- Khởi động Tứ Định Hải Khốn Thần Trận đi! Bốn phía xung quanh sớm đã bố trí xong trận thế, nhanh, lấy ra Định Hải Châu, các ngươi động thủ!
Trụ trì trầm giọng phân phó.
- Vâng!
Lập tức, có ba tên áo đen tiến ra.
Bốn phía quanh Chu Hồng Y quả nhiên sớm đã được bố trí sẵn trận pháp, xung quanh chất đầy lượng lớn vật liệu bày trận, có bốn vị trí để trống, mỗi vị trí có thể đứng một người.
Ba tên áo đen tiến đến, mỗi người lấy ra một viên Định Hải Châu, từng đạo từng đạo lam quang nở rộ, dung nhập vào trong Tứ Định Hải Khốn Thần Trận.
- Còn thiếu một tên, người đâu?
Trụ trì trầm giọng nói.
Đám áo đen ngơ ngác nhìn nhau.
Mà lúc này, Vương Khả ở trong đám đông lại chợt khẽ giật mình.
---------
Vương Khả tiến đến thấy rõ tình hình trong động, sau đó liền không ngừng lui lại, bởi vì, Vương Khả phát hiện trên áo bào mình đang mặc có hai lỗ lớn.
Là lúc trước tên hòa thượng kia không cẩn thận lưu lại, theo bản năng, Vương Khả giật lui ra sau, nhưng mới vừa thối lui đến cửa động, hắn lại thấy được, hai tên áo đen canh cửa lúc trước đang bị Long Cốt bóp cổ đến chết!
Vương Khả thấy Long Cốt đuổi đến, không chỉ thế, ở bên còn có Chu Yếm, chỉ là lúc này cả người Chu Yếm càng thêm sưng vù, bước chân khập khễnh, có vẻ như vừa bị đánh cho một trận tơi bời khói lửa.
- Chu Yếm dẫn Long Cốt đến đây?
Vương Khả kinh ngạc thốt lên.
Chỉ thấy, hai bọn hắn bóp chết hai tên áo đen canh chừng ngoài cửa động, đổi lấy quần áo, sau đó cũng len lén tiến vào.
Vương Khả:
-... !
Huyệt động này thành món thập cẩm? Loại người gì cũng có?
Ta có nên nhanh chân chạy trước? Nơi đây đã quá nguy hiểm!
Vương Khả định chạy trốn, nhưng Long Cốt, Chu Yếm lại đang ở ngay phía trước mặt.
Chạy trốn? Chạy đường nào?
Vương Khả lập tức quay đầu lẩn vào trong đám đông.
- Làm gì? Sao lại giẫm lên chân ta! Ngươi chạy đi đâu? Dừng lại!
Một tên áo đen bị Vương Khả dẫm trúng chân lập tức kêu nói.
Vương Khả chính đang lo lắng, còn chưa kịp giải thích.
Két!
Đột nhiên, một bàn tay vươn ra đặt nơi cổ tên áo đen vừa lên tiếng kia, là Long Cốt đi trước một bước động thủ.
Vương Khả giả bộ không trông thấy gì.
Chỉ thấy Long Cốt đưa thi thể người kia cho Chu Yếm, Chu Yếm rất hiểu chuyện, nhanh chóng kéo vào trong góc, một trận ám sát cứ vậy diễn ra trong thinh lặng.
Không phải Long Cốt đến giúp Vương Khả, mà là Long Cốt cũng không muốn bại lộ chính mình, có người chán sống đột nhiên hô lên, Long Cốt tự nhiên phải tiêu diệt với tốc độ nhanh nhất có thể.
Long Cốt giết một tên áo đen trong đám.
Cùng lúc này, Chu Hồng Y được kéo lên, tên áo đen thủ lĩnh đột nhiên nói muốn bố trí Tứ Định Hải Khốn Thần Trận gì đó.
Tứ Định Hải Khốn Thần Trận? Cần sớm chuẩn bị sẵn bốn tên áo đen, tay cầm Định Hải Châu bước tới khởi động trận pháp.
Mà giờ, có ba tên đã vào vị trí.
Còn thiếu đúng một tên!
- Còn thiếu một tên, người đâu?
Trụ trì lạnh lùng nói.
Cơ mặt Vương Khả co rúm cả lại, còn thiếu một tên? Là tên mới rồi bị Long Cốt ám sát, giờ chỉ còn thi thể trong góc tường. Phải làm sao đây?
Lúc này Long Cốt cũng phát hiện dị thường, dưới lớp áo báo đen, cơ mặt hắn cũng co quắt lại. Giờ làm thế nào?
Mẹ kiếp, sao lại có chuyện trùng hợp vậy được? Ta tiện tay giết một người thôi, lại nhè trúng ngay nhân vật trọng yếu.
- Làm gì? Nhanh lên! Ta đưa Định Hải Châu cho các ngươi chính là dùng để bày trận vào lúc này! Giờ lại trốn đi mất?
Trụ trì trừng mắt cả giận nói.
Đúng thời khắc then chốt, là đứa nào dám bỏ gánh?
Vương Khả lòng nóng như lửa đốt, giờ phải làm sao? Cứ dây dưa thế này, đám áo đen tất sẽ phát hiện có vấn đề, xốc mũ lên kiểm tra từng người một, vậy thì nguy to.
Long Cốt cũng rất phiền muộn, Long Cốt đã thấy được tình hình trong động, hắn biết, tốt nhất là đợi lát nữa đến thời điểm then chốt nhất lại ra tay, bằng không, khả năng hắn sẽ không giành được cái gì sất! Phải làm sao đây?
Trong góc sơn động cách đó không xa, Chu Yếm cũng đang gấp gáp sờ soạng khắp nơi trên bộ thi thể kia, tìm kiếm Định Hải Châu.
- Giấu ở chỗ nào? Nhanh lên, làm ơn!
Chu Yếm lòng nóng như lửa đốt.
Lúc này, bầu không khí trong sơn động rất quái dị.
- Cái gì thế này? Có phải không tới không? Ta phải xem xem, đến cùng là ai dám làm hỏng đại sự, tất cả mọi người, xốc mũ lên... !
Trụ trì mắt lạnh hạ lệnh.
Xốc mũ lên? Vậy sao được?
- Khục! Ở đây!
Vương Khả áp thấp giọng tiến lên trước một bước.
Chỉ thấy, Vương Khả giơ tay cầm ra một viên Định Hải Châu, đạp bước tiến tới đứng ở vị trí bày trận sớm đã được chuẩn bị sẵn.