Bất Diệt Thần Vương

Chương 900: Thần Long Đảo có bảo tàng




Sách được làm bởi Nhân

Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------

Ngay lúc Long Cốt định xông tới.

- Ui cha!

Cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng la của Vương Khả.

Chúng nhân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên phiến đá ngầm phía xa xa, Vương Khả không cẩn thận trượt chân một phát.

- Xà Vương, ngươi điên à! Ngươi đi thì cứ đi, nhổ ra ngụm nước này làm gì, hại ta ngã một phát!

Vương Khả trừng mắt giận mắng.

Xà Vương:

-... !

Chúng nhân đảo mắt nhìn sang, nét mặt Xà Vương cứng ngắc cả lại:

- Vừa rồi ta không cẩn thận sặc nước, tùy tiện nhổ một ngụm, ai ngờ ngươi lại giẫm phải?

- Giờ phải làm sao? Ta đang xem tường thuật trực tiếp, bọn họ sắp đánh tới nơi rồi, trường diện náo nhiệt thế này, đúng là cơ hội ngàn năm hiếm gặp! Kết quả lại bị bãi nước miếng của ngươi biến thành bọn họ xem chúng ta, mẹ nó!

Vương Khả trừng mắt nói.

Chu Hồng Y:

-... !

Long Cốt:

-... !

Người áo đen:

-... !

Trường diện náo nhiệt? Náo nhiệt con mẹ ngươi! Sao Vương Khả ngươi lại đột nhiên chui đâu ra thế này?

Xà Vương nhìn đám đại lão hung thần ác sát phía xa, cả người lập tức khẽ run rẩy.

- Vương Khả, ta không chơi với ngươi nữa, ta phải về nhà!

Xà Vương quay đầu chui vào biển lớn, nháy mắt liền đã ẩn núp ra đằng xa.

- Ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi chạy cái gì?

Vương Khả quát mắng.

Nhưng mà, Xà Vương lặn đi, thoáng chốc đã không thấy thân ảnh đâu.

Vương Khả thần tình phiền muộn, đám người đang tranh chấp phía đối diện cũng đen mặt lại nhìn Vương Khả.

- Vương Khả? Chậc, không phải ngươi đi Liên Hoa Huyết Quật ư? Lúc này quay về, là nghe được tin tức gì rồi à?

Long Cốt lạnh lùng nói.

Vương Khả sửng sốt, nghe được tin tức? Ta chẳng nghe được tin tức gì sất, ngươi đang nói cái quái quỷ gì vậy?

Chẳng qua, Vương Khả còn nhớ được, lần trước lúc nhìn thấy Long Cốt thì hắn còn đang mang theo Cung Vi trọng thương chạy trốn trong Liên Hoa Huyết Quật, Long Cốt hình như còn đánh nhau một trận nảy lửa với Sắc Dục Thiên, hiển nhiên, Long Cốt rõ ràng không chiếm được lợi lộc gì!

- Ta về thì làm sao? Thần Long Đảo này của là ta! Ta về nhà mình có gì mà không được? Ngược lại là ngươi, Long Cốt, ngươi xông đến trước cửa nhà ta là có ý gì?

Vương Khả trừng mắt nói.

Long Cốt dữ tợn nhìn Vương Khả, tuy đương sơ đúng là hắn được Vương Khả cứu ra từ phong ấn linh thạch trấn áp ở Thiên Lang Tông, nhưng, lấy tính cách bạc tình bạc nghĩa của Long Cốt, hắn căn bản sẽ không nhớ ơn mà chỉ nhớ thù. Chính vì Vương Khả mới hại hắn ném mất vị trí giáo chủ, cũng chính Vương Khả hại hắn ném mất Thái m Quyền Trượng, Hoàng Kim Cốt Long, hắn và Vương Khả có mối thù không đội trời chung. Nếu không phải Tử Bất Phàm che chở Vương Khả, Long Cốt sớm đã ra tay giết rồi. Đây cũng là lý do đương sơ Long Cốt đáp ứng Long Huyết, phụ thể vào người Nhiếp Thiên Bá, chỉ cần Long Huyết giúp hắn bắt lấy Vương Khả, hắn liền nghe theo lời Long Huyết.

- Cửa nhà ngươi? Hừ, Vương Khả, Thần Long Đảo có thứ gì đó sắp xuất thế, đấy không phải là thứ ngươi có khả năng nuốt xuống!

Long Cốt lạnh lùng nói.

- Thần Long đảo có thứ gì đó sắp xuất thế?

Vương Khả sửng sốt.

Chuyện gì thế này? Đất nhà ta có bảo tàng?

Tròng mắt Vương Khả lập tức sáng rực lên, bảo tàng xuất hiện trong đất nhà ta, vậy chính là của ta, ai cũng đừng hòng đoạt đi. Mẹ nó, Long Cốt ngươi muốn đến cướp bảo bối của ta?

- Ngươi không biết?

Long Cốt nghi hoặc hỏi.

- Ngươi đừng quản ta có biết hay không, đây là nhà ta, ngươi phải lập tức rời đi, bằng không, đừng trách ta không khách khí!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ngươi? Không khách khí? A ha ha ha ha, để ta xem ngươi không khách khí thế nào đi!

Long Cốt cười rộ lên, bỡn cợt nói.

- Ta sẽ tới chỗ giáo chủ cáo trạng, nói ngươi giết hại đường chủ Ma giáo! Ở đây có bao nhiêu cặp mắt đang nhìn vào, ta không tin ngươi còn dám đổi trắng thay đen!

Vương Khả trừng mắt nói.

Tới chỗ Tử Bất Phàm cáo trạng?

Nét mặt Long Cốt lập tức cứng đờ, tên Vương Khả này đúng là mặt dày, còn chưa đánh đã bắt đầu kêu gào chỗ dựa? Biết hiện tại ta khá là sợ sệt Tử Bất Phàm, ngươi liền cầm Tử Bất Phàm ra dọa?

- Làm sao? Ngươi không tin? Chu Hồng Y, gọi mấy tên đà chủ đi ra, để bọn hắn lập tức tới Ma Long Đảo mời giáo chủ đến! Ta tin tưởng, bằng vào mặt mũi của ta và ngươi, nhất định có thể mời được giáo chủ, để nàng cách chức điều tra Long Cốt!

Vương Khả lập tức kêu gào nói.

Long Cốt ngây người.

Vương Khả tới tìm Tử Bất Phàm cáo trạng, như vậy hắn còn có thể tranh biện một phen! Nhưng nếu Chu Hồng Y hạ thấp tư thái đi mời Tử Bất Phàm đi ra chủ trì công đạo, vậy thì còn tranh biện cái con khỉ! Tử Bất Phàm sớm đã thèm Chu Hồng Y nhỏ dãi, kết quả thế nào chắc không cần nói cũng biết.

- Vương Khả, Chu Hồng Y, các ngươi... !

Sắc mặt Long Cốt rất khó coi.

- Chúng ta làm sao? Còn không mau đi, nơi đây là Thần Long Đảo, là nhà của ta, ngươi xông đến trước cửa nhà ta, còn có lý? Có nói thế nào ngươi cũng không chiếm lý đâu! Đi mau, nhanh!

Vương Khả trừng mắt quát.

Long Cốt phẫn hận nhìn chằm chằm Vương Khả, mẹ nó, tại sao mỗi lần gặp phải Vương Khả ta đều cảm thấy bó tay bó chân thế này! Động thủ, trường hợp không đúng, đổi thành nơi nào đó không người, hắn sớm đã giết chết Vương Khả ba trăm sáu mươi lần. Đáng tiếc, giờ đang có hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng, một khi hắn động thủ, vậy thì càng chết!

- Còn không đi!

Vương Khả trừng mắt nhắc lại lần nữa.

Long Cốt phẫn hận nhìn Vương Khả:

- Được, được, được lắm, Vương Khả, ngày sau chúng ta lại tính sổ!

- Chu Hồng Y, các ngươi nghe thấy không, vừa rồi Long Cốt uy hiếp ta! Hắn nói ngày sau muốn đối phó ta, nếu ngày nào đó ta gặp phải bất trắc, các ngươi cứ trực tiếp bắt lại Long Cốt là được! Hắn nhất định là hung thủ!

Vương Khả kêu lên.

Long Cốt trừng mắt nhìn Vương Khả, mẹ nó, ta còn chưa động thủ, ngươi đã bắt đầu vu oan giá họa? Khốn khiếp!

- Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, Long Cốt quay đầu xông vào trong sương mù, tan biến không thấy đâu nữa.

- Phi! Cái thứ gì thế không biết!

Vương Khả nhìn theo hướng Long Cốt rời đi, chửi đổng một tiếng.

Quay đầu, Vương Khả liếc nhìn Chu Hồng Y.