- Đi, nhanh đi!
Vương Khả kích động thúc giục Thần Vương Ấn.
Lập tức, Thần Vương Ấn bay vào trong sấm sét hỗn loạn, đánh viên Ma Long Nguyên đã tiêu hao hơn phân nửa kia về phía Vương Khả.
Bành!
Vương Khả cấp tốc thu vào trong hộp ngọc.
- Đi tiếp, nhanh, bên kia lại có người nổ, mặc dù Ma Long Nguyên đã tiêu hao không ít, nhưng sót lại cũng là đồ tốt!
Vương Khả kích động điều khiển Thần Vương Ấn thu thập Ma Long Nguyên.
Oanh két!
Một tên Huyết Ma vượt qua chín lần thiên lôi oanh kích, lập tức, quanh thân tán phát một luồng khí tức cường đại, đồng thời Ma Long Nguyên còn chưa luyện hóa triệt để trong cơ thể cũng đang tiếp tục được luyện hóa.
- Đa tạ chủ thượng, thuộc hạ đột phá Nguyên Anh Cảnh!
Một tên Huyết Ma hưng phấn hét lớn.
- Đa tạ chủ thượng, thuộc hạ cũng đột phá Nguyên Anh Cảnh!
Lại một tên Huyết Ma hét lớn.
Ầm ầm!
Thiên lôi vẫn đang tiếp tục, có một ít Huyết Ma nổ chết đương trường, nhưng cũng có không ít Huyết Ma đột phá đến Nguyên Anh Cảnh.
Trường diện vượt ngoài tầm kiểm soát, Trương Chính Đạo không khỏi thất kinh.
- Mười tên Nguyên Anh Cảnh? Mười tên Nguyên Anh Cảnh? Vương Khả, Vương Khả, ngươi nhanh tới giúp một tay!
Trương Chính Đạo sợ hãi rống nói.
Bởi vì tùy theo đám Huyết Ma không ngừng vượt qua thiên kiếp, có ít người đang luyện hóa ma khí, lại có ít người quay sang nhìn chằm chằm Trương Chính Đạo.
- Thần Vương Ấn, trấn!
Vương Khả hét lớn.
Oanh !
Thần Vương Ấn lập tức chấn tan kết giới bao phủ quanh Trương Thần Hư.
- Vương Khả, ngươi cứ nhất định phải đợi đến phút cuối cùng mới ra tay là sao? Mẹ nó!
Trương Chính Đạo buồn bực chửi đổng.
Dứt lời, hắn không chút do dự ôm lấy Trương Thần Hư định bỏ chạy.
- Chạy đi đâu!
Có ba tên Huyết Ma Nguyên Anh Cảnh vút lên đuổi theo Trương Chính Đạo.
- Các ngươi có bệnh à, không đi giúp Sắc Dục Thiên, ngăn trở ta làm gì?
Trương Chính Đạo buồn bực nói.
- Bắt ngươi lại, giao cho chủ thượng xử lý!
Ba tên Nguyên Anh Cảnh quát nói.
Ầm ầm!
Đám Nguyên Anh Cảnh lập tức tấn công Trương Chính Đạo, Trương Chính Đạo chật vật không thôi, chẳng qua, bản lĩnh đào thoát của Trương Chính Đạo vốn nhất lưu, một bên chịu đánh một bên bên ngừng tháo chạy.
Càng nhiều Huyết Ma vừa mới đột phá Nguyên Anh Cảnh lao vút lên trời, phóng tới chỗ Sắc Dục Thiên.
- Chủ thượng, chúng ta tới giúp ngươi!
Đám Huyết Ma hét lớn.
Liếc mắt nhìn lại, thấy được có tận năm mươi tên Huyết Ma đột phá Nguyên AnhCảnh.
Trên trời, Nhiếp Thiên Bá âm nhu vốn đang không làm gì được Sắc Dục Thiên, lúc này sắc mặt càng thêm âm trầm.
- Đám bạch nhãn lang các ngươi, ta mới là Huyết Ma chi tổ trong Thập Vạn Đại Sơn, thế mà các ngươi lại chạy đi giúp đỡ Sắc Dục Thiên? Huyết hải! Rống!
Nhiếp Thiên Bá âm nhu phẫn nộ rống lên một tiếng.
Lập tức, huyết hải cuồn cuộn trút nghiêng về phía đám Nguyên Anh Cảnh.
Oanh !
Huyết hải cuồng bạo, lập tức ngăn trở đám Huyết Ma.
- Ha ha ha ha, Long Huyết, thuộc hạ của ta sẽ càng lúc càng nhiều Nguyên Anh Cảnh, hôm nay ngươi muốn đoạt lại Nghiệt Long Đao, đừng mơ!
Sắc Dục Thiên đắc ý cười lớn.
- Chưa hẳn!
Nhiếp Thiên Bá âm nhu đột nhiên cười lạnh nói.
Trong tiếng cười, Nhiếp Thiên Bá âm nhu ngẩng đầu nhìn lên mây đen trên trời. Lúc này, một cỗ khí thế khủng bố chính đang áp xuống Sắc Dục Thiên.
- Cái gì!
Sắc Dục Thiên biến sắc.
- Nghiệt Long Đao nhập thể, Nghiệt Long chi khí đang giúp ngươi cường đại, đồng thời cũng đề thăng tu vi ngươi, Sắc Dục Thiên, Huyền Quan Chi Kiếp của ngươi đến rồi!
Nhiếp Thiên Bá âm nhu cười nói.
- Sao lại là lúc này? Sao lại là lúc này?
Sắc Dục Thiên biến sắc.
Oanh két!
Trong nháy mắt, một đạo lôi điện cỡ thùng nước oanh kích xuống Sắc Dục Thiên.
- Đại Uy Thiên Long, phá!
Sắc Dục Thiên vung ra một chưởng, đánh tan đạo lôi điện thiên kiếp kia.
Oanh!
Sắc Dục Thiên đỡ được đợt lôi điện thứ nhất, nhưng, giữa lúc hắn đang phân thần, Nhiếp Thiên Bá bất ngờ xuất hiện ở trước mặt, vung quyền ầm vang trùng kích lên ngực hắn.
Rắc!
Mấy chiếc xương sườn của Sắc Dục Thiên bị đánh gãy.
- Phốc!
Sắc Dục Thiên phun ra một búng máu tươi.
- Ngươi đánh lén ta?
Sắc Dục Thiên rống nói.
- Không sai, ta đánh lén ngươi! Sắc Dục Thiên, Nghiệt Long Đao mới vừa vào trong cơ thể ngươi, ngươi còn chưa kịp luyện hóa, căn bản không dùng được, ngươi muốn bình an vượt qua thiên kiếp? Có ta ở đây, ngươi đừng hòng, hoặc là chết dưới thiên kiếp, hoặc là chết dưới nắm đấm của ta! Ha ha ha ha!
m nhu Nhiếp Thiên Bá đắc ý cười lớn.
Oanh ken két!
Lại là vô số lôi điện ầm vang trút nghiêng xuống, Sắc Dục Thiên lập tức giơ tay lên trời.
- Phá!
Nhiếp Thiên Bá âm nhu kêu lên.
Oanh!
Phốc!
Sắc Dục Thiên lần nữa phun ra một búng máu tươi, cả người bay ngược ra sau, máu me khắp toàn thân, không biết là bị lôi điện nổ tung, hay là bị Nhiếp Thiên Bá âm nhu đánh lén gây thương tích.
- Sắc Dục Thiên, thế nào? Có ta ở đây, ngươi đừng hòng độ được Huyền Quan Chi Kiếp! Ta cho ngươi hai sự lựa chọn, hoặc là dung hợp với ta, hoặc là chết, ngươi chọn đi!
Nhiếp Thiên Bá âm nhu cười lạnh nói.
- Dung hợp với ngươi? Ha ha ha, dung hợp với ngươi chính là bị ngươi đoạt xá, ngươi nhiều năm như vậy muốn gạt ta, tưởng rằng ta không biết? Mơ đi!
Sắc Dục Thiên lau đi máu tươi nơi khóe miệng, trừng mắt nói.
Oanh két!
Lại một đạo lôi điện từ trời giáng xuống.
- Vậy ngươi đi chết đi!
Nhiếp Thiên Bá âm nhu quát lạnh một tiếng, nháy mắt liền lần nữa đánh tới.
Nhiếp Thiên Bá âm nhu và thiên kiếp cùng lúc giáp công, mắt thấy Sắc Dục Thiên sắp phải bị trọng thương, thậm chí tử vong.
Rống!
Sắc Dục Thiên phát ra một tiếng rống không cam tâm.
Oanh !
Thiên lôi ầm vang nổ quanh thân Sắc Dục Thiên, Sắc Dục Thiên chật vật đỡ được đợt thiên kiếp thứ hai này.
Thiên kiếp vừa qua đi, Sắc Dục Thiên phun ra một búng máu tươi, đảo mắt nhìn sang Nhiếp Thiên Bá âm nhu. Chuyện gì thế này? Sao Nhiếp Thiên Bá không tấn công ta?
- Là ngươi?
Sắc Dục Thiên cả kinh kêu lên.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc vừa rồi, Cung Vi đột nhiên hiện ra chắn ở trước mặt Sắc Dục Thiên. Lấy thân mình đỡ lấy đòn tấn công của Nhiếp Thiên Bá.
- Phốc!
Cung Vi phun ra một búng máu tươi.
- Hả? Lại là một tên Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong? Ha ha, hôm nay là sao thế nhỉ? Sắc Dục Thiên, còn có người giúp ngươi hộ pháp?