Vương Khả trừng mắt nói.
Trường kiếm trong tay Trương Ly Nhi không khỏi run rẩy, mãi một lúc sau mới kìm được cơn giận trong lòng.
- Tỷ, sao ngươi lại thu lấy đan hỏa trong cơ thể Vương Khả để ngưng tụ thành Anh Hỏa cho mình? Người ta tu luyện Dao Trì Thần Công, đáng lý nên thu lấy hỏa chủng càng cao cấp hơn mới đúng, sao giờ lại thu lấy hỏa chủng thấp cấp hơn? Chuyện này mà truyền ra, sau này sẽ thành trò cười cho người ta mất!
Trương Thần Hư nói.
- Đánh rắm! Chuyện của ta không đến lượt người khác xen miệng vào, hơn nữa, đan hỏa trong cơ thể Vương Khả cấp thấp ở chỗ nào?
Trương Ly Nhi nhíu mày nói.
- Ách? Ngươi đang khen ta đấy à?
Vương Khả ngơ ngác hỏi nói.
Trên mặt Trương Ly Nhi chớp qua một tia cổ quái, đan hỏa trong người tên Vương Khả thể này quả thực vượt xa dự đoán của nàng nhiều lắm!
- Tỷ, có phải ngươi suy nghĩ nhiều rồi không? Đan hỏa của Vương Khả thì cao cấp được đến đâu?
Trương Thần Hư hiếu kỳ nói.
- Ngươi mới suy nghĩ nhiều, giờ ta đã là Nguyên Anh Cảnh tầng thứ mười, Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn!
Trương Ly Nhi nói.
- Ách? Không thể nào, tỷ, ngươi mới đề thăng Nguyên Anh Cảnh được mấy ngày?
Trương Thần Hư kinh ngạc nói.
Trương Ly Nhi nhíu mày nói:
- Với Dao Trì Thần Công, Nguyên Anh Cảnh sẽ tùy theo loại Anh Hỏa đầu tiên mà có được đột phá, hỏa diễm đẳng cấp càng cao, đột phá càng nhanh! Dù có được đến Nam Minh Ly Hỏa mà ta mong muốn nhất, tu vi cũng không khả năng lập tức đột phá đến Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn, thế nên, đan hỏa của Vương Khả tuyệt đối không tầm thường!
- Đúng không?
Trương Thần Hư nhìn sang Vương Khả hỏi.
- Sao ta biết được! Ta lại không tu luyện Dao Trì Thần Công!
Vương Khả thần sắc cổ quái nói.
Trương Ly Nhi cũng thần sắc cổ quái nhìn Vương Khả.
Vốn là, mới đầu thấy Vương Khả phun lửa, ngọn lửa kia lại có thể không nhìn cương tráo của Nguyên Anh Cảnh, khẳng định bất phàm, song, Trương Ly Nhi thực sự không ngờ ngọn lửa kia lại quỷ dị đến vậy.
Theo lý mà nói, nàng cần thu thập đủ ba loại hỏa chủng đặc thù mới có thể đạt tới Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn, dù có là Nam Minh Ly Hỏa thì cũng cần bổ khuyết thêm một loại nữa mới được, nhưng mà, đan hỏa trong cơ thể Vương Khả lại trực tiếp khiến nàng lên thẳng Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn. Hơn nữa, ẩn ẩn còn cảm nhận được Huyền Quan Chi Kiếp?
- Không được tiết lộ chuyện tu vi ta nhờ có đan hỏa trong cơ thể Vương Khả mới trực tiếp đạt tới Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn ra bên ngoài. Với bên ngoài, cứ nói trước đó ta đã tìm đủ ba loại hỏa diễm! Đan hỏa của Vương Khả chỉ là bổ sung mà thôi!
Trương Ly Nhi suy nghĩ một lát rồi nói.
- Vì sao?
Vương Khả ngơ ngác nói.
- Nếu ngươi muốn bị người giải phẫu nghiên cứu, ta thế nào cũng được!
Trương Ly Nhi trừng mắt nhìn Vương Khả.
Nét mặt Vương Khả cứng lại, tài không lộ bạch?
- Đúng, ngươi nói đúng, đan hỏa của ta chỉ là bổ sung mà thôi!
Vương Khả lập tức liều mạng gật đầu.
- Nhưng mà... !
Trương Thần Hư nhíu mày nói.
- Không nhưng nhị gì cả …. Trương Thần Hư, nếu ngươi mà nói ra, quay đầu để xem ta quất ngươi thế nào, còn nữa, dù là cha có hỏi tới, ngươi cũng cứ nói không biết, để chính ta đi giải thích là được rồi!
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
- Được, được!
Trương Thần Hư cười khổ nói.
- Đúng rồi, tỷ, bọn Hoàng Hữu Tiên muốn giết Vương Khả, trước đó... !
Trương Thần Hư giải thích nói.
- Đánh rắm! Ta còn ở chỗ này, ai dám giết Vương Khả? Vương Khả, ta đưa ngươi ra Kim Ô Tông!
Trương Ly Nhi lập tức trừng mắt nói.
- Trương Ly Nhi, thật không nhìn ra, ngươi lại là người trượng nghĩa như vậy?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đó là đương nhiên, ta còn muốn cùng ngươi hùn vốn mở hiệu buôn, à không, hùn vốn mở công ty! Ngươi chết, ai tới giúp ta kiếm tiền?
Trương Ly Nhi lập tức trầm giọng nói.
Mặt Vương Khả đen lại:
- Ngươi còn muốn góp vốn vào công ty Thần Vương?
- Làm sao? Không được? Vương Khả, ngươi đừng quá phận! Ngươi chiếm đại tiện nghi từ ta thế rồi, để ta góp vốn vào công ty Thần Vương, có gì mà không được?
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
- Tỷ, ngươi nhờ có Vương Khả mà tu vi phóng đại, hẳn là ngươi chiếm tiện nghi từ Vương Khả mới đúng?
Trương Thần Hư ở bên lắm mồm xen miệng nói.
- Lảm nhảm gì đấy?
Trương Ly Nhi trừng mắt cả giận nói.
Vương Khả thần tình vẻ cổ quái, mãi lúc sau mới lắc đầu nói:
- Chuyện góp vốn ngươi đừng nghĩ, đây là công ty vốn riêng của ta, không khả năng để người góp vốn cùng, nhiều nhất... !
- Nhiều nhất cái gì?
Trương Ly Nhi nhìn chằm chằm Vương Khả.
- Ta thấy ánh mắt ngươi không sai, có thể làm cố vấn đầu tư của công ty chúng ta cố, ta sẽ phát lương cho ngươi, hoặc sau này tuyển dụng quản lý phòng thị trường, ngươi có thể tới ứng sính! Tiền lương công ty chúng ta rất cao!
Vương Khả giải thích nói.
- Đánh rắm, chừng ấy mới được bao nhiêu tiền?
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
Vương Khả lại không chút nhân nhượng:
- Cùng lắm chỉ là lương cao thôi, còn muốn cổ phần? Dù là thiên vương lão tử tới, ta cũng không khả năng nhường! Ta lại không thiếu tiền, ta mời người tới phân gia sản với ta? Ta có điên đâu?
Trương Ly Nhi trừng nhìn Vương Khả, hai mắt phun lửa!
- Tỷ, tỷ, chúng ta bàn bạc kỹ hơn, ngươi vì chút tiền mà làm vậy, nói ra sẽ bị người ta chê cười!
Trương Thần Hư khuyên nhủ.
- Ngươi biết cái gì, ngươi biết một khi công ty Thần Vương phát triển ra ngoài có thể vét được bao nhiêu tiền không? Ngươi biết cái gì! Nếu ngươi hiểu chuyện chút, biết kiếm tiền cho ta tiêu, ta cần gì phải ăn nói khép nép như bây giờ! Nhìn đệ đệ người ta rồi nhìn nhìn lại ngươi xem!
Trương Ly Nhi giận nói.
Sắc mặt Trương Thần Hư cứng đờ, sao ta lại rước họa vào thân?
- Vương Khả, thật chẳng lẽ bất luận kẻ nào cũng không thể góp vốn vào công ty Thần Vương của ngươi?
Trương Ly Nhi hung hăng nhìn Vương Khả, miệng hỏi nói.
- Đây là quy củ ở quê nhà chúng ta, ách, đương nhiên cũng sẽ có một ít tình huống ngoại lệ!
Vương Khả suy nghĩ một lát rồi nói.
- Tình huống ngoại lệ thế nào?
Ánh mắt Trương Ly Nhi sáng lên.
- Ở quê nhà ta, lão bản nương có thể tới công ty chi nhánh!
Vương Khả hồi ức nói.