Ngay cả Thánh Tử cũng bị ngươi mua chuộc? Ngươi có năng lực thật lớn! Qua một đoạn thời gian nữa, có phải toàn bộ Thái m Ma Giáo đều phải nghe lời ngươi hay không?
Long Cốt híp mắt nhìn về phía đám người, cuối cùng vừa nhìn về phía Vương Khả:
- Ha ha ha, nếu không phải lần này trùng hợp, ta còn không nhìn ra, Vương Khả ngươi lại có lực hiệu triệu lớn như vậy trong Ma Giáo? Hai vị đường chủ vì ngươi, ngỗ nghịch ý chí của ta, muốn liều chết cầu tình cho ngươi! Ngay cả Thánh Tử cũng bị ngươi mua chuộc? Ngươi có năng lực thật lớn! Qua một đoạn thời gian nữa, có phải toàn bộ Thái m Ma Giáo đều phải nghe lời ngươi hay không?
- Cha, Vương Khả không làm gì sai!
Thánh Tử lo lắng nói.
- Ngươi im miệng!
Long Cốt trừng mắt nhìn về phía Thánh Tử.
- Cha, tại sao ngươi... !
Bỗng nhiên con mắt Thánh Tử ươn ướt.
- Không cho phép khóc!
Long Cốt lại trợn mắt nhìn về phía Thánh Tử.
Thánh Tử bị doạ sợ con mắt lập tức ướt át..
Long Cốt hung tợn trừng mắt:
- Ta ghét nhất có người khóc ở trước mặt ta! Không cho phép khóc! Có nghe hay không? Ngươi mà khóc, ta sẽ nhốt ngươi ở trong cái phòng tối kia, lần này nhốt mười ngày!
Thánh Tử uất ức nín nước mắt.
- Thánh Tử, hắn nhốt ngươi sao?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Hừ, Vương Khả, đến lúc này rồi ngươi vẫn quan tâm người khác sao? Nó là con ta, không phải con ngươi, ngươi quan tâm làm gì?
Long Cốt ôm ngực trợn mắt nói.
- Ta chưa thấy người cha nào nhẫn tâm như vậy!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Hả? Vương Khả, ta vẫn không rõ, vì sao bỗng nhiên ngươi trở nên cứng rắn như thế? Ta nhớ, ngươi nhát gan sợ chết! Tại sao ngươi lại thay đổi?
Long Cốt vẫn không thể nào hiểu được nhìn về phía Vương Khả.
- Giáo chủ, Vương Khả hắn không có sai, hắn chỉ bảo vệ người phụ nữ của mình, xin giáo chủ khoan dung!
Chu Hồng Y hít sâu một cái nói.
Long Cốt trừng mắt, đang muốn trách cứ Chu Hồng Y.
- Lão Chu, không có sao đâu, hắn không làm gì được ta! Trước kia cho hắn mặt mũi! Nên ta mới một mực cung kính, hắn tưởng ta sợ hắn sao?
Vương Khả lập tức ngăn cản nói.
Chu Hồng Y lộ vẻ cổ quái nhìn về phía Vương Khả, Vương Khả điên rồi sao?
Long Cốt cũng không thể nào hiểu được nhìn về phía Vương Khả, chuyện này là thế nào? Tại sao bỗng nhiên Vương Khả lại to gan như vậy? Vì sao chứ?
Long Cốt không biết, giờ phút này Vương Khả đã không cần thiết, không phải chỉ là bại lộ Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm thôi sao? Ta tôn kính đối với ngươi, không phải vì ta muốn làm cháu của ngươi! Nể mặt ngươi, mới gọi ngươi một tiếng giáo chủ! Ngươi không cần mặt mũi, ta còn khách khí với ngươi cái gì? Không phải chỉ là bại lộ Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm thôi sao? Dù sao, hôm nay cũng phải bại lộ, ta cần gì phải làm cháu ngươi nữa chứ?
- Giáo chủ, xin tự trọng!
Tử Bất Phàm cũng tới trước trịnh trọng nói.
- Tử Bất Phàm, ngươi trượng nghĩa như vậy làm gì? Ta không sợ hắn, hắn dám chọc tới ta, cùng lắm thì ta liều mạng với hắn! Các ngươi dây vào, đối với các ngươi không tốt!
Vương Khả cười khổ nói.
Tử Bất Phàm trợn mắt với Vương Khả, không để ý đến hắn lên cơn.
- Giáo chủ, ta đã bàn bạc xong với Chu Hồng Y, Vương Khả không có sai, ngươi vì dục vọng của bản thân, ép thuộc hạ tạo phản! Nếu như chúng ta buông xuôi bỏ mặc, sớm muộn gì cũng sẽ bước theo gót Vương Khả, chúng ta đã hạ mệnh lệnh! Nếu như hôm nay ba người chúng ta không cách nào đi ra khỏi Thủy Tinh Long Cung! Đường khẩu Ma Giáo dưới quyền chúng ta lập tức giải tán!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Hỗn láo, các ngươi muốn phản bội ta?
Long Cốt trợn mắt.
- Giáo chủ, xin tự trọng! Chúng ta một lòng vì Ma Giáo! Lần này sẽ không thỏa hiệp!
Chu Hồng Y cũng hít sâu một cái nói.
- Lão Chu, Tử Bất Phàm, các ngươi cũng quá trượng nghĩa đi!
Vương Khả dở khóc dở cười.
Long Cốt gắt gao nhìn chằm chằm ba người.
- Ha ha ha ha, Vương Khả, quả nhiên ngươi có thể! Đệ tử Ma Giáo đều lấy ngươi như thiên lôi sai đâu đánh đó?
Long Cốt ôm ngực lạnh lùng nói.
- Giáo chủ, thuộc hạ tới chậm, xin được tha thứ!
Ô Hữu Đạo ở cửa bước vào.
- Hừ, Ô Hữu Đạo, ngươi cũng chuẩn bị đi theo Vương Khả cùng phản bội bản tọa sao?
Long Cốt lạnh lùng nhìn về phía Ô Hữu Đạo.
- Giáo chủ, thuộc hạ và Vương Khả có thù, làm sao có thể đứng ở phía của hắn?
Ô Hữu Đạo lập tức cung kính nói.
- Hừ!
Long Cốt hừ lạnh một tiếng.
Ô Hữu Đạo nhìn ra Long Cốt đâm lao phải theo lao, giết Vương Khả, chính là ép Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm làm phản, có lẽ bản thân có thể giúp Long Cốt ngăn Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm lại.
- Giáo chủ, Vương Khả đã từng giúp Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, hai vị đường chủ cực kỳ trượng nghĩa, cho nên muốn liều chết bảo vệ Vương Khả, nhưng bản thân hai vị đường chủ cũng không biết, thật ra bọn họ đã bị Vương Khả lừa gạt!
Ô Hữu Đạo cười lạnh nói.
- Ngươi nói cái gì?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Bị Vương Khả lừa gạt?
Long Cốt cũng lộ ra vẻ không hiểu.
- Vâng, thuộc hạ đã khẳng định, Vương Khả chính là đệ tử chính đạo! Không có nhập ma! Hắn trà trộn vào Ma Giáo nằm vùng!
Ô Hữu Đạo lạnh lùng nói.
- Nằm vùng?
Long Cốt sững sờ.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Thánh Tử lộ vẻ cổ quái nhìn về phía Ô Hữu Đạo.
- Lão Ô, tại sao ngươi lại đến? Ngươi muốn hoài nghi ta bao nhiêu lần nữa đây? Cứ bắt ta phải chứng minh, có ý nghĩa sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Hừ, trước kia ta không hiểu, hiện tại ta đã hiểu toàn bộ, trong buổi lễ khai trương cao ốc Thần Vương số hai, ngươi giết phản đồ Ma Giáo, không có công đức tru ma, tất cả mọi người đều cho ngươi là ma! Bao gồm cả chuyện Mạc Tam Sơn vạch trần ngươi ở trước mặt Trần Thiên Nguyên, cuối cùng bị Trần Thiên Nguyên bác bỏ, vì sao? Ta suy nghĩ mãi cũng hiểu, ta đã thấu hiểu toàn bộ, bởi vì Định Quang Kính!
Ô Hữu Đạo trợn mắt nói.
- Định Quang Kính?
Đám người khó hiểu nói.
- Không sai! Định Quang Kính! Vương Khả tru ma có công đức! Chỉ là tất cả mọi người không nhìn thấy mà thôi, hắn đã lặng lẽ giấu công đức vào Định Quang Kính, cho nên không có lộ ra, Trần Thiên Nguyên là cường giả Nguyên Thần cảnh, chẳng lẽ hắn không nhìn ra nội tình của Vương Khả? Còn giúp Vương Khả che lấp sao? Vì sao?