Bất Diệt Thần Vương

Chương 759: Dao Trì Thần Công




- Các ngươi công kích Vương Khả từ hai bên!

Điền Chân quát.

Thế nhưng, Hắc Bạch nhị trưởng lão cũng bị Trương Chính Đạo, Xà Vương giằng co. Căn bản không cách nào phân tâm.

- Bất Giới Hòa Thượng, nhanh đưa Định Quang Kính cho ta, nhanh lên, ta sắp không chịu nổi nữa rồi!

Vương Khả quát.

Giờ phút này, Vương Khả cảm giác mình sắp bị đốt cháy rồi, vì sao chứ? Vì sao cái trọc chân nguyên này lại nôn không hết! Ta không muốn biến thành hỏa nhân!

Bên ngoài Phật Đầu Tự.

Bất Giới Hòa Thượng nhìn chung quanh lửa lớn rừng rực. Mặc dù nghe thấy Vương Khả la lên, nhưng vô dụng, bản thân không vào được.

- Tự ngươi tới lấy đi!

Bất Giới Hòa Thượng hô.

Vương Khả:

-...

Con mẹ nó ta còn đang bận phun lửa đây, ta khẽ động, sẽ bị Điền Chân chặt, ta tới lấy cái rắm à.

- Mau tới đây, cháy không chết đâu, nhanh lên!

Vương Khả la lên.

- Ngươi đánh rắm! Ta đi vào sẽ bị thiêu chết!

Bất Giới Hòa Thượng lập tức cự tuyệt nói.

Vương Khả:

-...

Thời điểm Vương Khả buồn bực muốn xông ra ngoài, đột nhiên trên cổ cảm thấy mềm mại.

- Trương Ly Nhi, ngươi làm gì vậy?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Tại sao miệng Trương Ly Nhi lại ở trên cổ của ta?

- Á!

Trương Ly Nhi cắn một cái lên cổ Vương Khả.

- Á đau, ngươi là chó con à, ngươi cắn ta làm gì, á, đau đau đau, á!

Trương Ly Nhi bị Long Cốt đánh trọng thương, chỉ có thể tựa vào Vương Khả! Vừa rồi có người bịt mặt muốn giết Vương Khả, Trương Ly Nhi còn liều mạng đánh ra một kích cuối cùng, đánh rớt trường kiếm, hơn nữa đâm bị thương người bịt mặt.

Trương Ly Nhi không ngửi thấy mùi bàn chân thối sao? Đương nhiên là ngửi thấy, nhưng nàng có thể làm gì chứ? Giờ phút này bản thân suy yếu, lại không đi được, chỉ có thể dựa vào trên người Vương Khả.

Ngay sau đó, Trương Ly Nhi thấy được hình ảnh vô cùng quỷ dị, Vương Khả bị đánh mạnh vào phía sau không những không có việc gì, còn có thể phun ra lửa? Cái này là chiêu thức gì?

Bốn phía bốc cháy, mùi thối liền biến mất.

Nhưng chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng là ngọn lửa này!

- Đây là lửa gì? Vì sao, vì sao ngay cả cương tráo của Điền Chân cũng không phòng được?

Trương Ly Nhi trợn mắt nói.

Trương Ly Nhi tu luyện công pháp cực kỳ đặc thù, Nguyên Anh cảnh, cần nạp lấy một loại hỏa chủng đặc thù, làm Anh Hỏa cho mình! Thứ Trương Ly Nhi tha thiết ước mơ chính là Nam Minh Ly Hỏa! Nhưng Nam Minh Ly Hỏa cũng không quỷ dị như vậy!

Cương tráo của Nguyên Anh cảnh đấy, vậy mà trực tiếp xuyên qua? Đây không phải phá mở cương tráo, mà là thấm vào? Chuyện này không đúng!

Nếu như là mình Điền Chân thì coi như trùng hợp, nhưng Hắc trưởng lão, Bạch trưởng lão cũng bị như thế, hỏa diễm Vương Khả phun ra kỳ dị như vậy sao? Không thèm nhìn cương tráo?

Có lẽ cả đời bản thân cũng khó tìm được Nam Minh Ly Hỏa? Nhưng loại hỏa chủng quỷ dị này, có thể để thần công của mình đột phá.

Trương Ly Nhi dựa vào bên cạnh Vương Khả, nhìn chằm chằm hắn một hồi, nuốt một ngụm nước bọt.

- Mẹ kiếp, ngươi không cho ta nhập cổ phần công ty Thần Vương của ngươi, vậy thì cho ta mượn hỏa chủng của ngươi một chút, để ta ngưng tụ Anh Hỏa mới! Xem như loại lửa thứ nhất của ta! Về phần Nam Minh Ly Hỏa, sau này coi như loại lửa thứ hai! Tu vi của ta dừng chân đã lâu, ta muốn tiến thêm một bước!

Ánh mắt Trương Ly Nhi lộ ra vẻ kích động.

- Bất Giới Hòa Thượng, nhanh, đưa Định Quang Kính cho ta, nhanh lên, ta sắp không chịu nổi nữa rồi!

Vương Khả ở kia la lên.

Trương Ly Nhi lại dán ở trên người Vương Khả, nhìn cổ Vương Khả lộ ra, bỗng nhiên cắn một miếng.

- Trương Ly Nhi, ngươi làm gì vậy?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Tròng mắt Trương Ly Nhi nhíu lại, làm gì? Ta muốn hỏa chủng của ngươi.

- Á!

Trương Ly Nhi cắn một ngụm.

- Á, ngươi là chó con à, ngươi cắn ta làm gì, á, đau đau đau, á!

Vương Khả đau đớn sợ hãi kêu lên.

Vương Khả sợ hãi muốn nhảy dựng lên, con mẹ nó, chuyện gì vậy? Trương Ly Nhi ngươi cắn ta làm gì? Nhanh nhả ra!

- Dao Trì Thần Công, hút!

Trương Ly Nhi trợn mắt.

- Oanh!

Dường như hỏa diễm quỷ dị cuồn cuộn, bị Trương Ly Nhi hút vào trong miệng.

Cách đó không xa, Điền Chân ở trong đại hỏa hừng hực muốn tiến công, cũng mở to hai mắt nhìn.

- Trương Ly Nhi, ngươi, ngươi như này là muốn trả thù đại công tử sao? Dưới tình huống này, vậy mà không để ý liêm sỉ? Liền gặm lên?

Điền Chân sợ hãi kêu lên.

Sư tôn Hoàng Hữu Tiên còn đang dẫn theo mọi người ngăn cản hai người này nảy sinh tình cảm, mẹ nó, Trương Ly Nhi, không phải ngươi tâm cao khí ngạo sao? Ngươi đang chơi cái gì vậy?

- Nhả ra, nhả ra, á, nhanh nhả ra!

Vương Khả trợn mắt sợ hãi nói.

Cảm giác đau đớn khiến toàn thân Vương Khả nổi da gà, muốn đẩy Trương Ly Nhi ra.

Thế nhưng, lúc đẩy được một nửa, đột nhiên sắc mặt Vương Khả thay đổi:

- Tình huống gì vậy?

Bởi vì, Trương Ly Nhi giống như đang hút trọc chân nguyên trong cơ thể mình, không, trọc chân nguyên không có bị hút đi, hình như là nhiệt lượng trong trọc chân nguyên bị hút đi, không còn nóng bỏng như trước nữa?

- Hả? Tại sao lại như vậy? Nhiệt lượng trọc chân nguyên bị áp chế? Không đúng, là bị hút đi?

Vương Khả sững sờ.

Hiệu quả có chút giống với 'Tiên nhân băng', tiên nhân băng dùng hàn khí đè ép nhiệt lượng trọc chân nguyên, còn Trương Ly Nhi lại hút cái nhiệt lượng này đi.

- Trọc chân nguyên! Ra!

Vương Khả phun ra một bộ phận trọc chân nguyên.

- Oanh!

Trọc chân nguyên ra khỏi miệng Vương Khả, bay vào trong không khí, bỗng nhiên cháy lên lần thứ hai.

- Không phải chứ? Cái này cũng không nóng mà, tại sao ra khỏi miệng ta, vẫn còn bốc cháy?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Không đúng, trọc chân nguyên ra khỏi miệng ta, hấp thu nhiệt lượng từ trong không khí, khôi phục nguyên dạng!

Đột nhiên ánh mắt Vương Khả sáng lên.

Trương Ly Nhi hút lấy nhiệt lượng bên trong trọc chân nguyên, có hiệu quả giống như tiên nhân băng, giúp ta áp chế hiện tượng bốc cháy bây giờ?

- Trương Ly Nhi, ngươi giúp đỡ ta đại ân!

Vương Khả lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.

Nhiệt lượng trong thể nội bị Trương Ly Nhi hấp thu, toàn thân trở nên mát mẻ, trong thời gian ngắn sẽ không bốc cháy nữa.

- Đến đây, Điền Chân, ha ha ha, nhìn lửa của ta đây!