- Hừ hừ! Mọi người không cần lo lắng, ta quen thuộc Thiên Lang Tông nhất, hiện tại ta mang mọi người tới nơi không người, là muốn mai phục đại quân của Chu Hồng Y, mọi người không nên gấp gáp, trước điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, đợi chút nữa đánh cho đám đệ tử Ma Giáo trở tay không kịp!
Vương Khả ra vẻ vịt chết còn mạnh miệng, nói.
- A? Thì ra là thế, tốt!
Một đám đệ tử chính đạo ứng tiếng nói.
Chỉ có Trương Chính Đạo làm ra vẻ cổ quái nhìn Vương Khả, ngươi khoác lác, ta xem tiếp theo ngươi làm thế nào!
Vương Khả lạc đường, mặc dù phạm vi bao phủ của sương mù không lớn, nhưng có hiệu quả mê huyễn, một mực vòng quanh ở bên trong!
Bây giờ, đám đệ tử tiên môn còn không biết tình huống, cho rằng Vương Khả đang vận dụng cái chiến thuật gì, nhưng Vương Khả thì có thể có cái chiến thuật quỷ gì, chính mình cũng lạc đường!
Vương Khả để mọi người nghỉ ngơi trước, còn mình thì kéo Trương Chính Đạo sang một bên.
- Ngươi biết đường ra khỏi Thiên Lang Tông không?
Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.
Trương Chính Đạo trừng mắt:
- Ngươi quả nhiên lạc đường!
- Im miệng, ta đang hỏi ngươi mà!
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.
- Ta cũng lạc đường! Trong cái sương mù mê tung này, ta có thể làm được gì?
Trương Chính Đạo giang tay ra.
- Nếu không, ngươi bay lên trời nhìn phương hướng xem?
Vương Khả hỏi.
Trương Chính Đạo nghe thấy trên đỉnh đầu không ngừng truyền đến tiếng nổ, thì sắc mặt cứng đờ.
- Tại sao ngươi không đi?
Trương Chính Đạo lam ra vẻ không tình nguyện.
- Ta? Kỹ thuật bay của ta không tốt, sợ đi lên bị thiên lôi không kiêng kỵ bổ trúng!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Mặt Trương Chính Đạo co quắp lại:
- Ngươi sợ, thế ta không biết sợ chắc?
- Vậy làm sao bây giờ? Hay là đào địa đạo?
Vương Khả cau mày nói.
- Sương mù này từ lòng đất mọc lên, dưới nền đất cũng có sương mù! Ngươi không sợ đào địa đạo vòng quanh sao?
Trương Chính Đạo hỏi.
Vương Khả:
-...
Mẹ nó, ta bị bệnh tâm thần à? Lượn vòng vòng trên mặt đất còn chưa đủ, lại đi xuống lòng đất đào địa đạo đi vòng sao?
- Hơn nữa, sương mù này không ngừng từ lòng đất phun lên, coi như có gió lớn cũng thổi không tan, hiện tại, ngươi nói làm sao bây giờ?
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
Vương Khả nhìn đám đệ tử chính đạo một chút.
- Ngươi nhìn cái gì vậy?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Ta đang nghĩ, nếu không đánh nhau thì tốt biết bao nhiêu!
Vương Khả cau mày nói.
- Không đánh nhau? Bây giờ là lúc chính ma đại chiến, liều mạng tranh đấu, nào có đạo lý lùi bước?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Nhưng đám đệ tử tiên môn chính đạo này, đều giao tính mạng của bản thân và gia đình cho ta, ngộ nhỡ chết một người, lương tâm ta sẽ rất bất an!
Vương Khả buồn bực nói.
Trương Chính Đạo sững sờ:
- Ngươi, từ khi nào mà ngươi biến thành đồng cảm như thế?
- Không phải ta vẫn luôn như thế hay sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Không đúng? Nhất định có nguyên nhân, từ khi nào mà ngươi có lòng đồng cảm như thế? Không phải ngươi là thiết công kê sao? A, ta hiểu rồi, những ngày gần đây, bọn họ và ngươi uống rượu liên hoan ở cao ốc Thần Vương, bị ngươi lừa dối, rất nhiều người đã mua một phần bảo hiểm rồi, thậm chí có người mua mấy phần bảo hiểm, một khi có người chết, ngươi sẽ phải bồi thường thảm! Ngươi là không nỡ mất tiền!
Trương Chính Đạo lập tức hiểu ra hết thảy.
- Ngươi đánh rắm, ta lừa dối lúc nào? Ta bảo mọi người đừng mua, nhưng bọn họ cứ muốn mua, ta có thể làm sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
Trương Chính Đạo lộ vẻ cổ quái nói:
- Vương Khả, ta cảm thấy, nếu lần này ngươi không chết, cũng phải đền sấp mặt, trừ phi ngươi cuỗm tiền chạy trốn!
- Đánh rắm, công ty Thần Vương lấy chữ tín làm đầu, làm sao ta có thể cuỗm tiền bỏ trốn chứ?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Vậy làm sao bây giờ?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Giấu bọn họ đi, nói không chừng Ma Tôn độ kiếp thất bại thì sao, đến lúc đó đệ tử Ma Giáo thấy Ma Tôn bỏ mình, liền bị doạ chạy, ta sẽ không tổn hao chút nào!
Vương Khả nói.
- Uy, không phải ngươi đã nói, mình sẽ chịu trách nhiệm đường khẩu của Chu Hồng Y sao? Ngươi bỏ mặc?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Sương mù lợi hại như vậy, khẳng định đường khẩu của Chu Hồng Y cũng không vthấy phương hướng, so với tự dưng chịu chết, còn không bằng không làm gì, hiện tại mọi thứ đều chờ kết quả của Ma Tôn! Nếu như Ma Tôn vượt qua Huyền Quan Chi Kiếp, ngươi làm nhiều hơn nữa cũng vô ích, nếu như Ma Tôn không vượt qua, chúng ta sẽ là không đánh mà thắng, không chút tổn hao!
Vương Khả nói.
Trương Chính Đạo:
-...
Ngươi vẫn là mặc kệ! Không làm cũng có lý? Ngươi là điện chủ giả sao?
Sau khi bàn bạc với Trương Chính Đạo, Vương Khả lập tức đi đến trước mặt một đám đệ tử chính đạo.
- Chư vị, ta vừa rồi nghĩ, cùng với việc lỗ mãng đi chém giết với Ma Giáo, không bằng chúng ta mai phục ở đây! Chờ đệ tử Ma Giáo đến, đánh cho bọn hắn trở tay không kịp, đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công bất ngờ!
Vương Khả nói với mọi người.
- Chúng ta nghe Vương huynh đệ!
Một đám đệ tử chính đạo ứng tiếng trả lời.
Đương nhiên, còn có một số đệ tử chính đạo lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Tốt, vậy thì mời mọi người mai phục ở đây, tốt nhất đào một địa đạo, ẩn giấu thân hình đi!
Vương Khả dặn dò nói.
Chúng đệ tử chính đạo khẽ nhíu mày, đào địa đạo? Chúng ta đường đường là đệ tử chính đạo, thời điểm hai quân đối chiến, lại đào địa đạo trốn đi sao?
- Đây là chiến thuật, xin chư vị phối hợp!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Được, được?
Một đám đệ tử chính đạo mờ mịt nói.
Ban đầu mọi người chuẩn bị cùng Vương Khả đi đại chiến một trận oanh oanh liệt liệt, nhưng ai có thể nghĩ tới, hiện tại lại cùng nhau đào đất ở đây? Ai, quả nhiên chiến thuật của Vương huynh đệ, thiên mã hành không*.
Rất nhanh, một đám người ẩn nấp thân hình.
- Vương Khả, ta cũng đào cho ngươi một cái rồi, ngươi đi vào trong đi!
Trương Chính Đạo ở bên cạnh khuyên nhủ.
Vương Khả lắc đầu:
- Chư vị, các ngươi ẩn nấp cho kỹ, một khi đệ tử Ma Giáo tiến vào vòng mai phục, các ngươi lập tức động thủ, về phần ta, ta sẽ tới thu hút đệ tử Ma Giáo đi tới!