Bất Diệt Thần Vương

Chương 689: Thượng Thiên Địa Hạ Duy Ngã Độc Tôn Công




Trong lúc nhất thời, đệ tử Ma Giáo reo hò, còn đệ tử chính đạo thì cảm giác nặng nề.

- Oanh tạch tạch tạch!

Trong nháy mắt, mấy trăm đạo lôi điện đánh về phía Ma Tôn.

- Ầm ầm!

Ma Tôn vẫn làm theo ý mình đi về phía trung tâm đại trận.

Vô dụng, cái lôi điện này vẫn không cách nào bổ ra tầng ánh sáng màu đen bên ngoài thân thể Ma Tôn.

Trong lúc nhất thời, đệ tử chính đạo không ngừng nuốt nước bọt, Ma Tôn kinh khủng như vậy sao?

- Mộ Dung Lục Quang, ngươi có thể sử dụng Tru Ma Bạt Kiếm Thuật bổ vỡ đạo lôi điện này không?

Vương Khả nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang.

- Dưới một kích này, ta đã chết!

Mộ Dung Lục Quang lắc đầu.

Trăm đạo cùng bổ, Mộ Dung Lục Quang nghĩ cũng không dám nghĩ!

- Đừng có gấp, Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận không đơn giản như vậy!

Mặt Cung Vi lộ vẻ khó coi nói.

Quả nhiên, chỉ thấy mây đen trên bầu trời co lại, một tia chớp từ trên trời giáng xuống, tia chớp này thô to cỡ mười trượng!

Đúng, là thô, không phải dài! Lôi điện đường kính mười trượng, sẽ kinh khủng bá đạo cỡ nào, ngay cả Cung Vi, Tử Trọng Sơn ở trong Thiên Lang Điện nhìn ra, cũng cảm thấy da đầu tê dại, hiển nhiên, đối với những Nguyên Anh cảnh cao giai như bọn hắn, đó cũng là tồn tại khủng bố.

- Oanh!

Một tiếng nổ siêu cấp vang lên, bốn phía Thiên Lang Tông biến thành một mảnh sáng chói.

Nhưng tầng ánh sáng màu đen bên ngoài thân thể Ma Tôn, chỉ hơi lay động một cái, chứ không có bị phá mở, Ma Tôn vẫn không bị tổn thương chút nào.

- Tê !

Tử Trọng Sơn hít một hơi lạnh.

Mẹ nó, tại sao lần trước mình và Sắc Dục Thiên lại ép Ma Tôn đến tình cảnh kia được chứ, ta đang nằm mơ sao? Như này cũng không được?

- Cung điện chủ, có phải còn có lôi điện cấp bậc cao hơn hay không? Nhanh dùng đi!

Vương Khả ở một bên thúc giục nói.

- Lôi điện mười trượng đã là lôi điện mạnh nhất của Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận rồi!

Cung Vi nói.

Vương Khả:

-...

Mẹ nó, ngươi đang chơi ta sao? Lúc trước ngươi nói Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận bá đạo như vậy, thần cản giết thần, phật cản giết phật, ta mới ở lại nơi này chơi với ngươi? Ngươi làm nửa ngày, ngay cả một cọng lông của Ma Tôn cũng không thương tổn được? Cái này, cái này tính là cái gì?

- Mười trượng kinh lôi? Chỉ có như này thôi sao?

Ma Tôn ở trên cao nhìn xuống.

Chỉ một ánh mắt, đã khiến đệ tử chính đạo kinh hãi đến tê cả da đầu.

- Đương nhiên không có đơn giản như vậy, Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận còn có thứ mạnh hơn, chỉ sợ ngươi không tiếp được!

Cung Vi trừng mắt nhìn về phía Ma Tôn.

Vương Khả ở bên cạnh sầm mặt lại, không phải ngươi vừa mới nói, đã là mạnh nhất rồi sao? Còn có thứ mạnh hơn? Ngươi đùa giỡn ta à?

- Cửu Tiêu Long Ngâm, mở!

Cung Vi điểu khiển cây cột trước mặt.

- Ầm ầm!

Chỉ thấy, linh sơn dưới chân đám người run rẩy mãnh liệt lần thứ hai, cùng lúc đó, linh khí cuồn cuộn tuôn ra, bay thẳng lên mây đen trên bầu trời.

- Cái này, cái này là linh sơn đang chìm xuống sao?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Không phải linh sơn đang chìm xuống, mà là linh sơn đang điên cuồng tiêu hao!

Mộ Dung Lục Quang nói.

- Cái gì?

Vương Khả biến sắc.

Tiêu hao khủng bố như thế?

- Cửu Tiêu Long Ngâm?

Ma Tôn ngẩng đầu nhìn lên trời.

Quả nhiên thấy vòng xoáy mây đen trên bầu trời, giống như truyền ra một trận long ngâm.

- Ngao!

- Ầm ầm!

Chín đạo thiên lôi đồng thời bộc phát, trong nháy mắt tụ thành một thể, bay thẳng đến chỗ Ma Tôn, giống như hóa thành một đầu lôi điện chi long, gào thét dữ tợn, cuồng bạo vô địch.

- Chín đạo kinh lôi trăm trượng hợp nhất mà thôi! Hừ!

Ma Tôn hừ lạnh một tiếng.

- Ngao!

- Oanh!

Một tiếng nổ rung trời, tầng ánh sáng màu đen bên ngoài thân thể Ma Tôn nổ tung, Ma Tôn dùng một tay chống trời.

- Oanh!

Trong tiếng nổ lớn, một cánh tay của Ma Tôn va chạm với lôi long cuồng bạo, vô số tia điện nổ tung, tóc Ma Tôn bung ra bốn phía, áo bào đong đưa. Lực lượng kinh khủng tản ra, mạnh mẽ chống đỡ được đạo lôi điện này.

Trong chớp mắt này, mọi người thấy lòng bàn tay Ma Tôn như nâng một vầng mặt trời hết sức chói loá.

Gần như tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn.

- Chuyện này, chuyện này không có khả năng!

Mộ Dung Lục Quang sợ hãi kêu lên.

Sắc mặt Cung Vi cũng hết sức khó coi, da đầu đệ tử chính đạo không ngừng tê dại.

Đây đã là một kích mạnh nhất của Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận rồi, tại sao, tại sao vẫn bị Ma Tôn chặn được.

Chúng đệ tử Ma Giáo ở nơi xa reo hò, ba đại đường chủ cũng hít vào một ngụm khí lạnh, ngay cả Ô Hữu Đạo nhìn thấy lôi điện kinh khủng này, cũng không dám chống đỡ, thế nhưng Ma Tôn chỉ dùng một tay là có thể nâng lôi đình lên?

- Chẳng lẽ Ma Tôn không phải Nguyên Anh cảnh?

Ô Hữu Đạo kinh ngạc nói.

Không chỉ có Ô Hữu Đạo, mà đệ tử chính đạo cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ma Tôn không thể là Nguyên Anh cảnh, có lẽ hắn đã đột phá huyền quan, nếu không, tại sao lại mạnh mẽ như vậy?

Tử Trọng Sơn sợ hãi kêu lên.

Tử Trọng Sơn đã hối hận, hối hận đến đây trợ giúp Thiên Lang Tông, mẹ nó, đây là trợ giúp sao? Đây là tự tìm cái chết!

Thiên lôi chậm rãi tán đi.

Trán Cung Vi đã toát ra rất nhiều mồ hôi lạnh:

- Tiếp tục, không thể ngừng, không thể ngừng, lại đến! Cửu Tiêu Long Ngâm!

- Ầm ầm!

Linh sơn dưới chân đám người đang không ngừng chìm xuống, lực lượng cuồng bạo bị dẫn vào đại trận, lại là một đạo thiên lôi áp xúc mà đến.

- Chiêu thức giống nhau, lần thứ nhất đã vô dụng với bản tôn, thì lần sau vĩnh viễn không có khả năng hữu dụng!

Ma Tôn lạnh lùng nói.

Thời điểm nói chuyện, Ma Tôn ngẩng đầu nhìn lên trời, lần này, không phải là một chưởng giơ lên trời, mà là bỗng nhiên duỗi ra một đầu ngón tay, nhẹ nhàng điểm về phía lôi long đang gào thét trong mây đen bay đến.

- Oanh!

Chỉ là một đầu ngón tay, nhưng lôi long to lớn lại bị mạnh mẽ chặn lại, hình ảnh nhẹ nhàng điểm phá bầu trời, rung động trái tim tất cả mọi người.

Đệ tử chính đạo không khỏi lộ ra vẻ tuyệt vọng.

- Một đầu ngón tay, một đầu ngón tay sao?

Rất nhiều người giống như bị ngây ngốc.