Vương Khả nhíu mày nói.
- Nếu không, gia chủ tạm thời trốn đi, tránh đầu sóng ngọn gió?
Đại biểu tỷ khuyên Vương Khả.
- Thối lắm! Bọn họ là người của Vương gia, đi theo ta ăn cơm, ta có thể đi như vậy sao? Mộ Dung Lục Quang đã nhằm nhò gì, ta có thể đạp một phát chết hắn!
Vương Khả nhìn lông chim vàng trong tay và trầm giọng nói.
- Gia chủ, không cần thiết đâu. Ngài tốt nhất không nên lộ diện! Nếu để con cháu Vương gia bị bắt biết là ngăn chặn tai họa cho gia chủ, nhất định sẽ cam tâm tình nguyện, mong gia chủ không nên mạo hiểm!
Đại biểu tỷ lo lắng nói.
- Câm miệng, đến lượt ngươi quyết định sao?
Vương Khả trừng mắt nhìn đại biểu tỷ.
- Vâng! Thuộc hạ vượt qua giới hạn!
Đại biểu tỷ lập tức cảm động nói.
- Yên tâm, không có chuyện gì lớn đâu! Đây chỉ là cục diện nhỏ! Loại chuyện như vậy, ta đã không biết gặp qua bao nhiêu lần rồi! Các ngươi tiếp tục đào đường hầm tới Trấn Ma Tự, chuẩn bị nghĩ cách cứu viện!
Vương Khả tự tin nói.
- Xin nghe theo phân phó của gia chủ!
Đại biểu tỷ cung kính nói.
Vương Khả tuyệt đối không vội vào Chu Kinh, mà tiếp tục nhét đầy tiền cho lông chim màu vàng, còn đợi mấy canh giờ đến khi lông chim màu vàng hoàn toàn khôi phục lại, Vương Khả mới một mình chậm rãi đi về phía Chu Kinh.
- Má nó, một trăm vạn cân linh thạch đấy! Mộ Dung Lục Quang, đợi lát nữa, ngươi ép ta dùng ra Như Lai Thần Cước, ngươi nhất định phải đền tiền cho ta đấy!
Vương Khả hít sâu một hơi và nói.
Chẳng mấy chốc, Vương Khả đã đi tới cửa thành.
- Gào!
Lập tức, một đám yêu thú giận dữ há miệng gầm hét với Vương Khả, như đang cảnh cáo Vương Khả không được tới gần vậy.
- Mắt chó của ngươi mù rồi à, ngay cả ta cũng không nhận ra sao?
Vương Khả lập tức mắng một đám yêu thú.
Đám yêu thú đờ ra. Người này không sợ chết sao? Ngươi dám mắng chúng ta? Đám yêu thú dường như muốn ra tay với Vương Khả.
- Đi, gọi bốn đại Kỳ Chủ tới dẫn đường cho ta! Ái chà, các ngươi còn dám nhe răng trợn mắt với ta à? Ngươi không nhận ra ta là ai sao? Đợi lát nữa ta sẽ bảo Huyết Bào Lão Tổ giết chết ngươi!
Vương Khả trừng mắt mắng.
Đám yêu thú thoáng ngẩn người. Tình huống gì vậy? Người này quen biết với Huyết Bào Lão Tổ và bốn đại Kỳ Chủ à?
- Là ngươi à? Vương Khả? So ngươi có thể nhanh chóng tới Chu Kinh vậy?
Một Báo Yêu bỗng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.
Một đám yêu thú nhìn thấy có bạn nhận ra Vương Khả, đều hỏi thăm.
- Ta không muốn lãng phí thời gian giải thích với các ngươi. Ta không có thời gian đâu. Ngươi nhanh đi thông báo với bốn đại Kỳ Chủ qua gặp ta, hoặc dẫn ta đi gặp Huyết Bào Lão Tổ. Ta không rảnh để nói nhảm với ngươi!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Hừ, Vương Khả, ngươi tưởng ngươi có thể sai khiến được ta sao?
Báo Yêu trợn mắt nói.
- Ái chà? Ngươi còn thích tranh luận à! Ngươi quên mất chuyện ở Liên Hoa Huyết Quật lúc trước sao? Lẽ nào ngươi còn nhớ mong tên phản đồ Chuột Vương kia? Hừ, ta là ân nhân cứu mạng của Sắc Dục Thiên, còn có thân phận khác mà các ngươi không biết nữa! Các người đừng đứng đó lắm lời với ta. Ta có chuyện quan trọng liên quan tới Liên Hoa Huyết Quật, cần đi gặp Huyết Bào Lão Tổ để báo. Nhanh lên! Đừng cản ta. Nếu không, các ngươi đi tìm một bốn đại Kỳ Chủ tới! Nếu làm chậm trễ hỏng chuyện lớn, ngươi sẽ có kết quả như Chuột Vương vậy!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ngươi nói thối lắm!
Báo Yêu này trợn mắt nói.
- Ngươi không tin à? Ngươi có thể thử. Nhưng ta cảnh cáo ngươi! Phản bội chủ thượng là tội chết đấy!
Vương Khả hung ác nói.
Báo Yêu không ngừng thay đổi sắc mặt. Nhưng cuối cùng hắn vẫn bảo một yêu thú đi mời một trong bốn đại Kỳ Chủ.
Có thể vì may mắn, bốn đại Kỳ Chủ đang ở cùng nhau, nghe nói Vương Khả muốn gặp mình lên cùng tới!
- Vương Khả, ngươi muốn tìm chúng ta?
Bốn đại Kỳ Chủ nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả.
Bốn đại Kỳ Chủ thật sự rất ghét Vương Khả. Nếu không phải chủ thượng Sắc Dục Thiên nhất thời chưa nghĩ ra nên xử lý hắn thế nào, bốn người đều muốn giết chết hắn!
Vương Khả nhìn bốn người và hít sâu một hơi. Bắt đầu đi, hắt nước bẩn cho Mộ Dung Lục Quang!
- Ta nghe nói Mộ Dung Lục Quang dẫn theo một đám người Liên Hoa Huyết Quật, bắt tất cả thuộc hạ Trấn Ma Tự của ta? Có chuyện này sao?
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ha ha, không sai. Chuyện này, ngươi tốt nhất đi hỏi Mộ Dung Lục Quang. Hắn vẫn ôm cây chờ thỏ chờ ngươi đấy!
Một Kỳ Chủ cười lạnh nói.
- Muốn giết ta diệt khẩu? Hừ, nằm mơ!
Vương Khả lạnh lùng nói.
- Giết ngươi diệt khẩu?
Một Kỳ Chủ không hiểu nói.
- Mộ Dung Lục Quang cũng giống như Chuột Vương, đã giải được mê tâm thuật! Hắn giả vờ nương nhờ chủ thượng, mục đích của hắn là muốn ám sát chủ thượng, hủy diệt Liên Hoa Huyết Quật!
Vương Khả trầm giọng nói.
Các Kỳ Chủ không tin.
- Các ngươi không tin à? Ta có thể đi đối chất với Mộ Dung Lục Quang. Các ngươi thấy thế nào?
Vương Khả hỏi.
Các Kỳ Chủ kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả. Ngươi đi đối chất với Mộ Dung Lục Quang? Đầu ngươi hỏng rồi à? Hắn là Nguyên Anh cảnh, muốn giết chết ngươi lại dễ như trở bàn tay! Hắn muốn giết ngươi, ngươi còn muốn tự chui đầu vào lưới à?
- Không chỉ có bốn đại Kỳ Chủ các ngươi, ta còn hi vọng Huyết Bào Lão Tổ làm chứng. Tốt nhất là các ngươi dãn theo nhiều cường giả Kim Đan Cảnh đi vào. Nếu chẳng may chứng minh được lòng phản bội của Mộ Dung Lục Quang, các ngươi cũng tiện bắt hắn, giao cho chủ thượng xử lý!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Vương Khả, ngươi không nói đùa chứ? Ngươi muốn đối chất với Mộ Dung Lục Quang thật sao?
Một Kỳ Chủ trợn trừng mắt, cảm giác không thể tin nổi.
Ngươi làm vậy là tự tìm đường chết đấy!
- Không sai, ta không chỉ muốn vạch trần Mộ Dung Lục Quang. Trong thời điểm chủ thượng đang lâm nguy, ta cảm thấy mình có trách nhiệm phải đứng ra gánh vác một chút!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Bốn đại Kỳ Chủ:
-... !
- Các ngươi có biết lệnh bài này không?
Vương Khả lấy ra một tấm lệnh bài màu đỏ.
Lúc trước hắn cạy Huyết Trì Động, tìm được một đống lệnh bài ở trong động. Đây là một trong số chúng.
- Đây là? Lệnh bài thông hành, yêu ma của Liên Hoa Huyết Quật không được gây khó dễ cho người cầm lệnh bài này, có thể một đường thông suốt!