Bất Diệt Thần Vương

Chương 484: Đại lão Ma giáo tụ họp




- Tính thêm ta nữa!

- Tính thêm ta nữa!

Nhất thời, một trận cuồng phong nhằm vào Mạc Tam Sơn khởi dậy khắp Thập Vạn Đại Sơn. Trương Chính Đạo ở bên cạnh nhìn thấy Vương Khả vỗ mông đứng dậy ở xa xa, Vương Khả không hề có việc gì.

- Vương Khả bây giờ không cần tự mình khoác lác rồi? Ngay cả bị ám sát, cũng có thể được nâng lên trời?

Trương Chính Đạo lộ vẻ mặt cổ quái.

- Trương Chính Đạo, ngươi đang nói cái gì? Vương huynh đệ khoác lác cái gì chứ! Ngươi hơi quá đáng rồi, còn đang làm tổng giám đốc của công ty Thần Vương lại quở trách Vương Khả sau lưng, ngươi thật tệ hại!

- Đúng vậy, ngươi nhìn danh dự của công ty Thần Vương, lần này mua bảo hiểm, người tử vong ngoài ý muốn! Công ty Thần Vương chịu trách nhiệm cỡ nào, tiền bồi thường công bố khắp bảy mươi hai tiên trấn. Hơn nữa, vì để người chết tâm an, công ty Thần Vương còn phụ trách xác nhận mỗi người được lợi!

- Đúng vậy, còn kinh động đến tông chủ tông môn ta, còn nói, tuyệt không để tiền bồi thường của anh hùng rơi vào tay đạo chích, không thể để anh hùng đổ máu hy sinh mà còn phải rơi lệ. Làm cho tông chủ các tông đều trả tiền bồi thường về đúng chỗ, không cho phép sơ suất gì!

- Bảo hiểm của Vương Khả, thật sự quá tốt! Thái độ phụ trách như vậy, ta lúc trước còn hoài nghi? Hiện tại, ta quyết định, mua một phần cho tất cả người nhà của ta!

- Đúng vậy, đúng vậy. Trương Chính Đạo, ngươi ở công ty Thần Vương là phúc phần của ngươi, ngươi ở sau lưng quở trách Vương Khả, ngươi thật tệ quá!

Một đám người vừa khen ngợi Vương Khả vừa quở trách Trương Chính Đạo. Trương Chính Đạo đen mặt, mẹ nó, phụ trách tiền bồi thường đúng chỗ, còn có tuyên truyền xí nghiệp là ta, là ta, các ngươi biết hay không? Khen Vương Khả làm gì? Vì sao không khen ta!

- Tốt lắm, đừng nói nữa, Vương Khả cũng may an toàn rồi, chỉ giật mình một chút!

Thiết Lưu Vân mở miệng nói.

- Vương huynh đệ trở về tòa cao ốc Thần Vương rồi, ôi, trà trộn trong đám tà ma, thật không dễ dàng. Chẳng những phải đề phòng hãm hại của Ma giáo, còn phải đề phòng ám sát sau lưng của chính đạo, ôi! Về sau, nếu ai còn tung lời đồn nhảm về Vương Khả, nhất định phải nói cho ta biết, ta tìm hắn lý luận, hừ!

Một đệ tử chính đạo nói.

- Còn có ta!

Một đám người đều gật đầu.

Vẻ mặt Trương Chính Đạo cổ quái nhìn đám người này, mẹ nó, Vương Khả rốt cuộc cho các ngươi uống thuốc mê gì, liều mạng không cần tiền thổi phồng hắn!

Mọi người kiên nhẫn chờ, chờ đến hừng đông. Từ hôm nay, càng nhiều đệ tử Ma giáo từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, cho nên, hội trường đại hội Long Môn rất nhanh tràn ngập đệ tử Ma giáo.

Đệ tử chính đạo trên Long Tiên Trấn càng thêm cẩn thận.

- Mau nhìn xem, là Ma Tôn! Ma Tôn đến đây rồi!

Mọi người ngừng thở, nhìn Ma Tôn đạp không đến, chậm rãi dừng trên chỗ sân thượng tòa cao ốc Thần Vương.

- Bái kiến Ma Tôn!

Vô số đệ tử Ma giáo cung kính bái lạy.

Người đầu tiên Ma giáo đến, tuy chỉ có một người, nhưng thanh thế to lớn không thể so sánh. Trong nháy mắt Ma Tôn đến! Hai thân ảnh bay lên tận trời, dừng bên cạnh người này là Chu Hồng Y và Tử Bất Phàm.

- Cung nghênh Ma Tôn!

Hai người cung kính nói.

Trên mặt Tử Bất Phàm lúc này có một loại tức giận không thoải mái, ánh mắt u ám nhìn Chu Hồng Y. Chu Hồng Y không dám đối diện, xoay mặt đi.

- Sao chỉ có hai người các ngươi!

Ma Tôn trầm giọng nói.

“Oa!”

Đột nhiên, một con quạ đen đen sì bay đến bên cạnh, đậu lên mặt đất.

- Bái kiến Ma Tôn! Thuộc hạ đang tu luyện đến thời khắc mấu chốt, không thể xuất quan! Chỉ có thể lấy thế thân quạ đen này đến yết kiến, Ma Tôn thứ tội!

Con quạ đen phát ra âm thanh trầm thấp của nam tử!

Ma Tôn Nhìn vào mắt quạ đen, âm thanh lạnh lùng nói:

- Đường chủ đệ nhất, gặp mặt ngươi một lần cũng thật không dễ dàng!

- Ma Tôn thứ tội!

Quạ đen lần nữa cúi đầu thỉnh tội.

Ngay khi quạ đen cúi đầu, bỗng nhiên một bàn chân to đạp xuống.

“Oa!”

Quạ đen tức giận kêu lên, nhất thời né tránh.

Vương Khả vội vã đến, thiếu chút nữa đạp lên quạ đen.

- Ai nha, nơi này sao lại có một con quạ đen! Ai phụ trách quét dọn nơi này? Quạ đen trà trộn vào mà không nhìn thấy, thiếu chút nữa làm ta ngã… không, thiếu chút nữa quấy nhiễu đến Ma Tôn rồi, có biết không hả? Hôm nay là ngày trọng đại của Ma giáo, chỉ cho chim khách bay qua, các ngươi để quạ đen bay đến, không phải xui xẻo sao?

Vương Khả nhất thời khiển trách bọn thuộc hạ cách đó không xa.

Ma Tôn: “…!”

Chu Hồng Y: “…!”

Tử Bất Phàm: “…!”

- Vương Khả, ngươi nói ai xui xẻo!

Quạ đen vỗ cánh bỗng nhiên mở miệng nói.

Vương Khả sửng sốt, quạ đen này còn có thể nói chuyện?

- Đây là phân thân của Đường chủ đệ nhất!

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Hả? Đường chủ đệ nhất! Ta nhớ ra rồi, ở Ma Long Đảo, ngươi cũng từng xuất hiện! Ai da, thật ngại quá, vừa rồi ngươi đậu trên mặt đất, ta chỉ nhìn thấy Ma Tôn, không thấy ngươi, thiếu chút nữa đạp lên ngươi, thứ lỗi, thứ lội!

Vương Khả lập tức nhận lỗi.

Quạ đen nhìn chằm chằm Vương Khả, trong mắt hiện lên bất mãn.

Vương Khả cũng không nhiều lời với quạ đen nữa, lập tức quay đầu bái lạy Ma Tôn.

- Phân đà Thần Long, Vương Khả, bái kiến Ma Tôn! Vừa rồi đang chuẩn bị công việc khai trương tòa cao ốc, không nghĩ đến Ma Tôn đã đến! Đến chậm một bước, mong Ma Tôn thứ lỗi!

Vương Khả lập tức cung kính nói.

- Ừm!

Ma Tôn trầm giọng nói. Hiển nhiên, không định trách phạt Vương Khả.

- Ma Tôn, tầng cao nhất này là văn phòng của ta! Người vừa đến, hay là nghỉ ngơi một chút! Ta để người ta thông tri mọi người, để mọi người chuẩn bị? Dù sao, ngày hôm nay cực kỳ long trọng!

Vương Khả khuyên nhủ.

- Được!

Ma Tôn trực tiếp nói.

- Chư vị Đường chủ, mời!

Vương Khả khách khí nói.

Khi Vương Khả mời, một đám người đi vào văn phòng của Vương Khả!

Lang Tiên Trấn, trong một trạch viện cực kỳ bí ẩn.

Mạc Tam Sơn cuối cùng trốn khỏi bức cung tra tấn của Tử Bất Phàm. Nhưng lúc này còn thảm hại hơn trước, tuy đã thay một bộ xiêm y sạch sẽ, nhưng lông tóc hoàn toàn biến mất, trên mặt chỉ cần vết thương bị lôi điện nổ, được mấy thuộc hạ đỡ ngồi trên ghế, hai tay hai chân bó thạch cao cố điịnh lên giá pháp bảo, nhìn tòa cao Thần Vương ở xa xa.