- Còn nữa, thời điểm thụ lập những giáo tài chính diện, cũng phải lựa ra một vài giáo tài phản diện. Lần trước tham gia khai trương công ty Thần Vương, không phải có người không mua bảo hiểm sao? Bọn họ tự nhiên không được tiền bồi thường! Nhưng ngươi có thể mua hai túi gạo hay là củi dầu an ủi một chút! Chấm một hai giọt nước mắt, nói lời cổ vũ động viên! Cũng là thể hiện quan tâm của chủ nghĩa nhân đạo của công ty Thần Vương chúng ta!
Vương Khả giải thích.
Trương Chính Đạo: “... !”
So sánh kiếm tiền, mình so với Vương Khả, quả thật quá non nớt rồi. Ngươi có biết xấu hổ hay không?
- Trước khi truyền ra tin tức, ngươi và Đồng An An trước tiên tham gia huấn luyện cương vị! Đừng đến lúc đó lại xuất hiện chuyện xui xẻo gì!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Được, được rồi!
Vẻ mặt Trương Chính Đạo trông thật cổ quái.
- Ừm, trong nửa năm, phụ trách doanh tiêu, xác nhận người hưởng lợi, đừng gấp bồi thường, toàn bộ an ủi bọn họ, toàn lưu trình diễn ra chậm nhất có thể, khi tòa cao ốc Thần Vương thứ hai khai trương, sản phẩm thứ hai của ta tuyên bố, lại trả tiền bồi thường!
Vương Khả nói.
- Vì sao?
Trương Chính Đạo khó hiểu nói.
- Bởi vì sản phẩm thứ hai của công ty Thần Vương tuyên bố, rất tốt, rất ưu tú! Ưu tú không kém gì bảo hiểm! Đến lúc đó, người nhận tiền bồi thường sẽ nguyện ý dùng tiền mua sản phẩm thứ hai của chúng ta!
Vương Khả giải thích nói.
- Thì ra là vậy, ngươi ngay cả tiền của bọn họ cũng không buông tha?
Trương Chính Đạo trợn mắt.
- Thối lắm, tiền bồi thường khẳng định sẽ trả! Sản phẩm thứ hai không thể đặt chung với nghiệp vụ bảo hiểm! Bọn họ mua hay không đều tùy ý bọn họ, chúng ta không ép mua ép bán!
Vương Khả cũng trợn mắt.
- Nhưng ta vẫn cảm thấy, sản phẩm thứ hai của ngươi lại đặt bẫy đám có tiền của Thập Vạn Đại Sơn!
Trương Chính Đạo bĩu môi.
- Ta khi nào hại người khác chứ? Ta cung cấp thứ tốt, người khác mua, cũng không phải do ta ép mua ép bán! Ngươi có bệnh à, ngươi vu khống ta làm gì?
Vương Khả trợn tròn mắt.
Cơ mặt Trương Chính Đạo co rút, ai vu khống ngươi chứ?
- Vậy sản phẩm thứ hai là gì?
Trương Chính Đạo tò mò hỏi.
- Đến lúc đó rồi nói sau!
Vương Khả không giải thích.
Vương Khả giữ bí mật càng khiến Trương Chính Đạo tin tưởng, Vương Khả lại sắp thu tiền mỏi tay rồi! Lại có người xui xẻo mất tiền rồi.
- Đúng rồi, lúc ta rời đi, kiến thiết tòa cao ốc Thần Vương thứ hai thế nào?
Vương Khả nhìn Nhị biểu ca bên cạnh.
- Khởi bẩm gia chủ, hơn hai tháng sau Long Môn đại hội, hai đạo chính ma, không ai tìm đến chúng ta gây phiền toái, hết thảy đều tiến hành theo lẽ thường. Hiện tại tiến hành giai đoạn trang hoàng, hiệu suất cực cao, hẳn là không bao lâu sẽ tiến thành bộ phận nhuyễn trang, tiểu biểu muội cũng tự mình trông coi.
Nhị biểu ca giải thích.
- Ừm, vậy là tốt rồi!
Vương Khả gật đầu.
- Đúng rồi, gia chủ, tòa cao ốc Thần Vương chỗ Long Tiên Trấn làm sao phân biệt với tòa cao ốc Thần Vương chỗ Lang Tiên Trấn?
Nhị biểu ca hỏi.
- Đều gọi là cao ốc Thần Vương, phục vụ cho đệ tử chính đạo, dùng chữ màu trắng! Bên này phục vụ cho đệ tử Ma giáo, dùng chữ màu đen! Thêm dấu hiệu nhỏ, đóng dấu của Lang Tiên Trấn Điếm và Long Tiên Trấn Điếm, dấu hiệu phân biệt thứ hai!
Vương Khả phân phó.
- Vâng!
Nhị biểu ca cung kính nói.
Vương Khả trở về, là người có tâm phúc với anh em Vương gia, hết thảy hiệu suất đều rất cao!
Mà Vương Khả bình yên trở về, tự nhiên được các tông Long Tiên Trấn đến bái phỏng, Vương Khả đều ứng đối toàn bộ.
Trương Chính Đạo, Đồng An An, buổi tối nhận huấn luyện cương vị, chủ yếu là anh em Vương gia không ngừng tẩy não hai người. Ban ngày, Đồng An An giao thiệp cùng đám đệ tử Ma giáo lục tục tiến đến, Trương Chính Đạo lại bắt đầu xử lý công việc bồi thường tiền giai đoạn đầu.
Vương Khả trở nên thanh nhàn.
Đồng thời, tin tức Vương Khả trở về truyền khắp bốn phương tám hướng Long Tiên Trấn. Trong một gian đại điện Thập Vạn Đại Sơn, Mạc Tam Sơn nghe bẩm báo của thuộc hạ.
- Vương Khả? Rốt cục lộ diện rồi?
Trong mắt Mạc Tam Sơn hiện lên sát khí.
- Điện chủ, chúng ta còn tra ra, càng ngày càng nhiều đệ tử Ma giáo tụ tập ở Long Tiên Trấn! Người thật sự phải đi qua đó!
Một thuộc hạ lo lắng nói.
Thanh âm Mạc Tam Sơn lạnh lùng nói:
- Đi, phải đi!
Vương Khả liên tiếp phá hỏng chuyện lớn của mình, khiến danh tiếng mình bị bêu xấu. Mẹ nó, lần này kết thù lớn, còn muốn mở công ty Thần Vương thứ hai? Nằm mơ đi! Ta lần này không giết chết ngươi, ta sẽ không tên là Mạc Tâm Sơn!
----------oOo----------
Long Tiên Trấn! Trong sân một gian đại trạch!
Mạc Tam Sơn nhìn tòa đại lâu ở trung ương hội trường tổ đại hội Long Môn! Hít sâu mấy hơi, bình phục lại phiền não trong lòng.
- Điện chủ, người đã đến Long Tiên Trấn hơn bốn tháng rồi! Vẫn không có động tác gì sao?
Một thuộc hạ hỏi.
Mạc Tam Sơn thở dài:
- Tình huống bên kia thế nào rồi?
- Dạ, tòa cao ốc Thần Vương đã kiến thiết tốt lắm, tuy còn chưa khai trương, nhưng Vương Khả đang thử buôn bán!
Thuộc hạ kia nói.
- Thử buôn bán?
Mạc Tam Sơn nhíu mày nói.
- Đúng vậy, mấy tháng này, ngày càng nhiều đệ tử Ma giáo tụ tập ở Long Tiên Trấn. Vương Khả an bài Đồng An quản lý tòa cao ốc Thần Vương, phụ trách xử lý chuyện rườm rà tòa cao ốc Thần Vương. Trong khoảng thời gian này, đệ tử Ma giáo càng ngày càng nhiều, cùng tìm hiểu tòa cao ốc Thần Vương. Vương Khả khai triển đơn giản nghiệp vụ thử buôn bán. Do Đồng An An mời, rất nhiều đệ tử Ma giáo đều tiến vào tòa cao ốc Thần Vương, nơi đó có tửu lâu, có phòng mạt chược! Khí thế ngất trời!
Thuộc hạ kia giải thích nói.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn cổ quái:
- Sao lại như thế? Làm sao có thể? Đồng An An và Vương Khả không phải địch nhân sao? Vì sao lại làm thuộc hạ của Vương Khả?
- Điện chủ, người không phải đã sớm biết rồi sao? Đồng An An hiện giờ là thủ hạ của Vương Khả! Đệ tử Ma giáo còn nói, trong miệng Đồng An An hiện giờ toàn lời khen Vương Khả! Nói Vương Khả có tấm lòng bao dung, độ lượng, rất đáng đi theo! Còn mời người cùng nhau gia nhập phân đà Thần Long!
Thuộc hạ kia hiếu kỳ nói.