Bất Diệt Thần Vương

Chương 386: Ngươi Tính Là Cái Gì?




- Công trình của ta thi công được gần hai tháng mới đến gây chuyện? Làm sao? Các huynh đệ trên đảo Thần Long không nói thân phận của ta cho các ngươi biết?

Vương Khả mở miệng, bên trong đám người áo đen, có vài người bước ra.

- Vương huynh đệ, trước đó ngươi tìm chúng ta chơi mạt chược, có nói muốn xây cho chúng ta một cao ốc, phục vụ cho Ma Giáo, sau này sẽ có sòng bài, đủ loại hoạt động! Chúng ta cũng biết, chúng ta giúp ngươi nói chuyện! Nhưng không biết vì sao hôm nay bọn họ lại làm loạn. Đám người này không phải người dưới quyền Chu đường chủ!

Một tà ma nói.

- Ta rất tin tưởng các huynh đệ trên đảo Thần Long, bọn họ không thể nào đến gây chuyện, hóa ra là thuộc hạ của đường chủ khác, đến cũng đến rồi, có phải nên báo nhà mình ra? Còn có nhiều huynh đệ ma giáo đang nhìn, sao thế, không dám báo thân phận ra mà cũng đến gây chuyện?

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Ha ha, Vương Khả, ngươi đúng là tự tìm cái chết! Một đệ tử chính đạo như ngươi mà cũng dám chui vào ma đạo? Ta đã tìm hiểu từ các đệ tử chính đạo, bọn họ nói cao ốc này dùng để giám thị đệ tử ma giáo? Ngươi nói đúng hay không?

Tà ma cầm đầu lạnh lùng nói.

Trương Chính Đạo cách đó không xa biến sắc, cái gì thế? Những lời mà Vương Khả nói với đám Thiết Lưu Vân, Triệu Tứ bị lộ ra ngoài rồi? Lần này Vương Khả xong đời.

Nhưng trước mặt quần ma, Vương Khả không hề lo lắng, hắn cười lạnh.

- Tin tức truyền ra ngoài đúng là tam sao thất bản, đến tai ngươi thì thành vậy rồi?

- Ừ?

Tà ma kia lạnh lùng nhìn lại.

- Qua đây, cho ngươi cái lệnh bài này! Đập đi!

Vương Khả thả Thần Long Lệnh lên bàn.

- Thần Long Lệnh?

Có tà ma nhận ra.

- Không phải ngươi nói ta là chính đạo nằm vùng sao? Đến đây đập nó đi! Đó là lệnh bài Ma Tôn tự tay cho ta, phong ta làm đà chủ đảo Thần Long, ngươi còn dám nói Ma Tôn có vấn đề, ngay cả chính tà cũng không phân biệt được? Chuyện Ma Tôn làm, ngươi xem như cái rắm! Đến đây, đập đi!

Vương Khả quát mắng!

Quát một câu làm cho thân hình tà ma kia cứng đờ. Ta chỉ hỏi ngươi một câu thôi, ngươi có cần phải chụp mũ cho ta như vậy không?

Đập? Ta không muốn sống nữa? Đứng trước mặt nhiều đệ tử ma giáo đập lệnh bài của Ma Tôn?

- Hừ, không dám đập? Đồ hèn nhát? Loại chỉ biết vũ phu là giỏi! Dưới ánh mắt mấy ngàn người nhìn chằm chằm, ngươi dẫn người đến gây chuyện với ta là muốn làm trò cười cho đệ tử chính đạo sao?

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Ngươi dám mắng ta?

Tà ma kia lạnh lùng nói.

- Ta không chỉ mắng ngươi, ta còn muốn đến chỗ đường chủ Nhĩ Thượng tư để tố cáo ngươi! Ta xây một trung tâm hoạt động cho đệ tử ma giáo, ta tự bỏ tiền phục vụ mọi người, móc tim móc phổi vì ma giáo! Ngươi là cái thá gì? Dám đến đây nói xấu ta? Ngươi có tư cách gì mà nói xấu ta?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ngươi muốn giám thị, kiềm chế đệ tử ma giáo!

Tà ma cầm đầu lạnh lùng đáp trả.

- Ha ha ha. Ta giám thị ai? Các vị, ai bị ta theo dõi thì đứng ra cho ta xem? Cũng chứng minh cho hắn là ta đang giám thị người khác? Ha ha, ai vậy, đứng ra?

Vương Khả cười nhìn về đám tà ma phía sau.

- Văn đà chủ, ngươi hơi quá đáng rồi!

Một tà ma đứng về phía Vương Khả nói.

Văn đà chủ kia nói.

- Ngươi làm gì vậy? Không phải là chúng ta lấy được tin tức từ nằm vùng truyền đến sao? Hai tháng trước, Vương Khả nói với sư huynh nằm vùng là hắn vì giám thị đệ tử Ma Giáo nên mới xây cao ốc này!

- A? Nằm vùng chính đạo? Nằm vùng hay lắm! Vậy xin hỏi hắn có nói hết mọi chuyện hay là đang cắt câu lấy nghĩa. Chỉ nói một nửa?

Vương Khả cười lạnh nói.

- Hắn nói…

- Ngay cả ngươi cũng không biết mà dám đến chỗ ta gây sự? Ngươi biết cao ốc này của ta được ai ủng hộ không?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ngươi có ý gì?

Văn đà chủ ngạc nhiên nói.

- Các ngươi nói cho ta biết, vị Văn đà chủ này là thuộc hạ của đường chủ nào?

Vương Khả nhìn về đám tà ma.

- Hắn? Hắn là thuộc hạ của Đệ Nhị đường chủ!

Một tà ma quen Vương Khả nói.

- A? Đệ Nhị đường chủ? Thuộc hạ của Đệ Nhị đường chủ thì to rồi? Không có chuyện gì thì chạy đi gây sự? Ngươi cũng biết là ta đã bàn bạc với Đệ Tam đường chủ, Đệ Tứ đường chủ rồi, lúc khai trương cao ốc, ta còn mời bọn họ đến cắt băng! Ngươi biết không?

Vương Khả trầm giọng nói.

- Cái gì?

Đám tà ma biến sắc.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm cũng đến cắt băng? Vì sao chúng ta không biết?

- Ngươi nói láo!

Văn đà chủ không tin.

- Ta nói láo làm gì? Chuyện này mà giấu được sao? Nếu ngươi không tin thì đi mà hỏi hai vị đường chủ kia.

Vương Khả nói.

Hắn vừa nói, đám tà ma kia không còn đứng sau lưng Văn đà chủ nữa.

Dù sao, tà ma cũng có phái hệ, mặc dù có chung mối thù với chính đạo, nhưng nếu nội bộ ma giáo, nếu Vương Khả theo lệnh cấp trên để xây cao ốc, bọn họ đến gây chuyện, chẳng phải là đang chống đối cấp trên? Ta chỉ là người qua đường thôi, sao lại tham gia vào cuộc nội đấu ma giáo rồi?

Trong nháy mắt, một số đệ tử ma giáo chạy qua đứng sau lưng Vương Khả. Mẹ nó, phải đứng chung đội, nếu không lát nữa xảy ra chuyện, mình sẽ bị lãnh đạo hỏi tội ngay!

- Ta xây cao ốc, phía sau có hai đường chủ ủng hộ, thậm chí ta cũng là đà chủ Thần Long do Ma Tôn phong! Cũng được xem là môn đồ của Ma Tôn. Sau lưng ta là Ma Tôn, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm! Ngươi là cái thá gì? Hậu trường của ngươi là ai?

Vương Khả vênh váo hống hách hỏi lại.

Long Tiên Trấn, trên một lầu gác nhỏ!

Thiết Lưu Vân trừng to mắt nhìn về phía hội trường đại hội Long Môn!

- Vương huynh đệ đúng là không tầm thường. Một mình chống lại quần ma khí thế hung hăng mà cũng không hề sợ hãi chút nào, vẫn dùng giọng điệu cương ngạnh quát mắng đối phương?

Triệu Tứ ngạc nhiên nói.

- Hắn như thế rất nguy hiểm!

Thiết Lưu Vân lo lắng nói.

Hai người lo lắng sốt ruột, bỗng nhiên đám tà ma kia chia ra, một đám người chạy qua phía sau Vương Khả.

- Ách! Chuyện gì vậy?

Thiết Lưu Vân sững sờ.

- Ta cũng không biết, hình như có tà ma làm phản, đứng ở sau Vương huynh đệ, làm chỗ dựa cho Vương Khả.