Bất Diệt Thần Vương

Chương 235: Cao ốc Thần Vương




Trước là xây dựng ký túc xá cho dân công bình thường, khiến vô số Tiên Thiên Cảnh nhìn mà không khỏi lộ vẻ bất mãn.

Bất mãn cũng không làm gì được, lần này là điện chủ Thiên Lang Tông phát lời, Thiên Lang Tông lại ở ngay bên cạnh, ai dám gây chuyện ở chỗ này? Nhìn xem, tên Trương Chính Đạo kia ngày ngày đều tuần tra qua đây.

Vương Khả tìm Thiết Lưu Vân hỗ trợ triệu tập một đám sư huynh đệ làm giám sát, Thiết Lưu Vân không nói hai lời, đáp ứng, Vương Khả làm việc tính là công chính, các sư huynh giúp ta để ý công trường, ta chẳng lẽ không chút biểu thị? Tiền công nên cấp đều cấp … khiến đám sư huynh giám sát công trường không ngừng tán dương Vương Khả.

Tiên Thiên Cảnh san lấp mặt bằng, tiến độ còn hơn cả máy ủi đất, xe lu, một đường san bằng hết thảy, tốc độ cực nhanh.

Mười ngày sau, Thiên Lang Tông, trong Đông Lang Điện.

Mộ Dung Lục Quang truy kích Đồng An An trở về, cũng phát hiện động tĩnh trên Lang Tiên Trấn cách đó không xa. Liền mở miệng hỏi dò đám sư đệ.

- Chuyện gì thế này? Vương Khả đào đâu ra nhiều người như vậy? Bọn họ đang làm gì? Ầm ầm thế … có cho người ta tu luyện nữa không?

Mộ Dung Lục Quang cau mày nói.

- Chúng ta cũng không rõ ràng! Đoạn thời gian trước san lấp mặt bằng, đến sau lại đào hố, hai ngày nay thì cứ ầm ầm, nghe nói là đang đóng cọc, đúc bê tông!

Một sư đệ ở bên đáp.

Những chữ này, Mộ Dung Lục Quang đều nghe hiểu được, nhưng ghép cùng một chỗ lại cái hiểu cái không? Đóng cọc? Đúc bê tông? Cái gì vậy?

- Tông chủ cứ thế để mặc Vương Khả làm càn?

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

- Hôm qua tông chủ đến hỏi dò Vương Khả. Vương Khả nói, lần trước đã nhắc qua với mọi người, nói muốn mở hiệu muốn, hắn đang xây nhà làm cửa hàng, hình như kêu cái gì mà … cao ốc Thần Vương?

Tên sư đệ kia nói.

Mộ Dung Lục Quang;

-... !

- Đại sư huynh, có cần chúng ta đi ngăn cản... ?

Sư đệ kia cau mày nói tiếp.

- Không cần, hừ, Vương Khả không đến chọc ta, ta việc gì phải tìm hắn gây chuyện, miễn người khác nói ta vì U Nguyệt công chúa mà đi làm khó hắn. Hừ, làm càn ngay ngoài sơn môn, không có đại trận thủ hộ, để ta xem kết cục cuối cùng sẽ thế nào!

Mộ Dung Lục Quang lạnh giọng nói.

- Vâng!

Tên sư đệ kia gật đầu ứng tiếng.

- Đại sư huynh, có đuổi bắt được Đồng An An không?

Sư đệ kia hỏi tiếp.

- Có chút tin tức, hừ, hình như Đồng An An đang triệu tập đệ tử Ma giáo, chẳng qua không sao cả, hắn không chạy thoát được đâu, ta thăm dò được, hiện tại Ma giáo cũng chính đang có người muốn đuổi bắt hắn!

Mộ Dung Lục Quang nói.

- Có tin tức là tốt rồi! Lần này nếu đại sư huynh bắt được Đồng An An, tất sẽ khiến càng nhiều sư huynh đệ tin phục, tên Vương Khả kia chỉ biết làm càn, há có tư cách làm phó điện chủ Đông Lang Điện? Sư đệ chúc đại sư huynh sớm ngày trở thành điện chủ Đông Lang Điện!

Tên sư đệ vui vẻ nói.

- Sẽ sớm thôi!

Mộ Dung Lục Quang tự tin nói.

……..

Trên công trường Lang Tiên Trấn.

Vương Khả khó được có dịp buông lỏng đến đây thị sát một lần. Tận mắt chứng kiến hiệu suất khủng bố của công nhân kiến trúc Tiên Thiên Cảnh sau khi được huấn luyện, hắn không khỏi gật đầu mãn ý.

Quấn cốt thép? Trên Địa Cầu muốn làm phải cần không ít công cụ, nhưng ở đây thì sao? Công nhân Tiên Thiên Cảnh vừa dùng lực, cốt thép liền bẻ cong. Căn bản không cần nhiều trình tự.

Cần cẩu như trên Địa Cầu? Chỗ này căn bản không cần, một đống xi măng, công nhân ôm một cái, nhún người nhảy lên lầu ba.

Giàn giáo? Cũng không cần, Tiên Thiên Cảnh dù có là rơi xuống trên tầng đỉnh, đến cả phủi bụi cũng không cần.

- Vương Khả, thế nào? Đã xây đến lầu ba rồi!

Trương Chính Đạo đắc ý tiến đến.

- Giờ mới là bán thành phẩm thôi, còn sớm lắm!

Vương Khả lắc đầu.

- Thế đã nhanh lắm rồi, ngươi xem xem, thuê bao nhiêu là Tiên Thiên Cảnh, ngươi lấy đâu ra nhiều tiền thế? Đây không phải đốt tiền thì là gì? Ta ngày ngày thấy tiểu biểu muội kia của ngươi phát tiền đi xuống, tâm tạng đều run rẩy!

Trương Chính Đạo hoảng hốt nói.

- Chút tiền đó đã tính là gì? Ngươi không tiêu tiền dựng lên thanh thế, người ta sẽ ngu ngốc mặc cho ngươi gạt tiền? À không, mua sản phẩm của ngươi?

Vương Khả khinh thường nói.

- Ngươi, ngươi rốt cuộc muốn bán cái gì?

Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.

- Đừng gấp, ta mới chỉ có ý tưởng ban đầu, nhưng trước cứ dựng lên thanh thế cái đã!

Vương Khả giải thích nói.

- Hả?

Vẻ nghi hoặc trên mặt Trương Chính Đạo càng đậm.

Ba tầng lầu, mười tầng lầu, mười lăm tầng lầu!

Cao ốc Thần Vương càng xây càng cao, càng khiến cho người Lang Tiên Trấn rất là trông đợi, không chỉ người Lang Tiên Trấn trông mong, ngay cả Thiên Lang Tông, mỗi ngày đều có không ít đệ tử tò mò nhìn lên.

Thậm chí Trần Thiên Nguyên trên Linh Sơn ngày ngày chứng kiến cao tốc Thần Vương càng lúc càng cao, trong lòng cũng không khỏi tràn ngập hiếu kỳ, song rốt cuộc hắn là người đứng đầu một tông, suốt ngày cứ phải muốn đi hỏi đồ đệ cái này cái kia, vậy chẳng phải quá mất mặt?

Dù mỗi ngày hiếu kỳ trong lòng Trần Thiên Nguyên lại lớn thêm một phần, song hắn vẫn gắng nhẫn nhịn không hỏi.

Trần Thiên Nguyên không hỏi, ở trong mắt đám đệ tử lại chính là ngầm cho phép, thế là ai cũng không dám đi tìm Vương Khả gây sự.

Động tĩnh như thế cũng dẫn lên chú ý từ một ít tiên môn trong Thập Vạn Đại Sơn, song rốt cuộc đây chỉ là xây phòng ốc, các tiên môn khác cùng lắm chỉ phái mấy tên tiểu đệ tử tới quan sát thôi.

Thẳng đến ba tháng sáu, cao ốc ba mươi tầng phong đỉnh, lúc này chúng nhân mới chuyển từ thái độ khinh thường, nghi vấn và nhìn chuyện cười khi trước thành vẻ kinh kỳ không cách nào giấu diếm.

Cao ốc Thần Vương phong đỉnh. Đừng tưởng cũng đơn giản giống như trên Địa Cầu. Vương Khả bỏ ra số tiền cực lớn, mời tới một ít Luyện Khí Sư đến kiểm nghiệm chất lượng, kiểm tra sai sót bổ sung. Ở Địa Cầu, một ít kiến trúc cao tầng vẫn tồn tại sai sót, nhưng nơi này tuyệt đối không có, ánh mắt Luyện Khí Sư sao mà cay độc? Độ khó khi kiến tạo cao ốc này quả thực không kém gì pháp bảo tinh diệu. Quá trình kiến tạo, tất cả mọi vấn đề dù là nhỏ nhặt nhất đều bị bóp chết ngay từ trong trứng nước.