- Oanh!
Vương Cô Sơn và Đại Ma Vương tiếp tục đánh nhau.
Không có biện pháp, Vương Khả chỉ có thể kẹp ở giữa hai người và không ngừng tránh né, cũng may Vương Khả hiện giờ đã Thành Tiên cảnh bát trọng, trong dư âm này, cũng có thể chịu đựng một chút, tu vi không có tiếp tục đột phá.
Vào giờ phút này, một trận tiên nhạc bỗng nhiên vang vọng thiên địa. Tiên nhạc du dương, thải vân từ trên trời giáng xuống, làm cho cả Thần Châu tinh đều bao phủ trong không khí vui mừng.
- Cái gì?
Sắc mặt Đại Ma Vương biến đổi.
- Oanh!
Một tiếng nổ vang thật lớn, Đại Ma Vương đánh bay Vương Cô Sơn, đột nhiên nhìn sang nơi khác.
- Làm sao vậy? Âm nhạc tới từ đâu? Đã là khi nào rồi, còn có ban nhạc tấu nhạc? Ách, thật dễ nghe?
Vương Khả tò mò nhìn bốn phía.
- Phàm nhân vượt qua Địa Tiên kiếp, đại đạo chúc phúc? Ail Sắc mặt Đại Ma Vương biến đổi.
- Hô!
Đại Ma Vương vung tay lên, cách đó không xa xuất hiện một quầng sáng, bên trong quầng sáng, chính là Nam Thần Châu Thi Đế, toàn thân Thi Đế hiện tại bao phủ trong thất thải hà quang, giơ tay nhấc chân cũng toả ra uy áp khổng lồ.
- Chúc mừng Thi Đế, thành tựu Địa Tiên!
Chung quanh Thi Đế xuất hiện tiếng hoan hô nồng nhiệt.
- Thi Đế? Ngươi vừa rồi độ kiếp? Độ kiếp chính là Địa Tiên?
Ngươi trước kia là Thành Tiên cảnh thập trọng?
Đại Ma Vương trợn mắt quát.
Nơi xa xôi, Thi Đế chợt nghe thấy tiếng nói của Đại Ma Vương, xoay đầu lại, dường như hắn có thể nhìn thấy Đại Ma Vương.
- Đúng vậy, Đại Ma Vương, trẫm là Đại Tiên!
Thi Đế lộ ra nụ cười khẽ.
- Ngươi không nói với ta? Không đúng, ngươi trước đó biểu hiện vâng vâng dạ dạ, ngươi cố ý mê hoặc ta? Thi Đế, ngươi thật to gan, ngươi biết phản bội ta sẽ có kết cục thế nào không?
Đại Ma Vương lạnh lùng nói.
- Phản bội? Không, ngươi nghĩ sai rồi, trẫm trước nay không nguyện trung thành với ngươi! Trẫm là người Thần Châu tinh, ngươi chỉ là người đến từ bên ngoài! Ngươi muốn tàn sát chúng sinh, diệt chủng tộc ta, ngươi chính là kẻ thù sinh tử của trẫm, không chết không ngừng!
Thi Đế dữ tợn nói.
- Hảo, hảo, hảo, ngươi tìm chết, cũng không trách được ta, ta hạ chú ấn, không phải Địa Tiên không thể phá, Vương Cô Sơn phá chú ấn của ta, hắn cũng dùng rất nhiều năm, mà ngươi, hẳn là còn không kịp, muốn không chết không thôi với ta, ngươi phải xem ngươi có tư cách hay không, chú ấn, động!
Đại Ma Vương tay vung lên.
- Ong!
Trong lòng bàn tay Đại Ma Vương xuất hiện chú ấn đặc thù nào đó, thúc giục chú ấn trong cơ thể Thi Đế.
Trong hình ảnh, Thi Đế cười loạnh, cũng không có bất cứ phản ứng 8ì.
- Sao có thể? Vừa rồi ta còn xác nhận chú ấn còn trong người của ngươi, tại sao lại không cớ? Thời gian ngắn như thế, sao có thể không có?
Đại Ma Vương cả kinh kêu lên.
- Cũng phải cảm tạ ngươi sáng tạo ra Thiên Ma, Ma Nhất vừa rồi đã giúp ta thanh trừ chú ấn, ngươi sẽ không quên, Thiên Ma cũng là năng lượng của ngươi nha? Dùng năng lượng của ngươi cũng có thể bài trừ chú ấn! Đúng là vui sướng, ha ha ha ha ha!
Thi Đế cười to nói.
Sắc mặt Đại Ma Vương trầm xuống:
- Thiên Ma là năng lượng của ta sáng tạo, đúng thế, muốn phá giải chú ấn, không có khả năng đơn giản như vậy, đó là quá trình phức tạp!
- Ngươi nói không sai, nhưng, ngươi cũng không nên xem thường trí tuệ của người Thần Châu tỉnh chúng ta, yêu cầu quá trình phức tạp, chúng ta cũng có người phá giải! Đừng tưởng rằng chính mình là người thông minh nhất, trên đời này không có người thông minh nhất, thông minh quá sẽ bị thông minh hại!
Đại Ma Vương, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Thi Đế hung ác nói.
Ngẩng đầu, Thi Đế nhìn công đức hải biến thành mỏng manh, Thi Đế lần thứ hai mở miệng.
- Người Nam Thần Châu nghe đây, Đại Ma Vương phá phong, mục đích Đại Ma Vương xuất thế chính là muốn cắn nuốt tất cả tà ma, trẫm Thi Đế, đã điều tra rõ tất cả, vận mệnh của chúng ta tuyệt không giao cho người ngoài, trẫm đã là Địa Tiên, có thể đánh một trận với Đại Ma Vương, nhưng, trẫm hy vọng, một trận chiến này không phải một mình trẫm tham dự, mà là chúng ta cùng tham gia, giơ tay phải của các ngươi lên, hội tụ lực lượng cho trẫm, trẫm dùng lực lượng của các ngươi tru diệt Đại Ma Vương!
Thi Đế nói.
- Ẩm ầm ầm!
Ngay lập tức, công đức hải hơi mỏng đã truyền giọng nói của Thi Đế vào tai tất cả người Nam Thần Châu.
Đồng tử Đại Ma Vương co rụt lại:
- Hảo, hảo, Vương Cô Sơn không chỉ cấu kết với chính đạo, tà ma các ngươi cũng dám phản loạn ta? Thi Đế ăn Ma Nhất, mới phá tan chú ấn, các ngươi thì sao? Thần Châu tỉnh này có gần một nửa tà ma, nếu các ngươi sớm phản loạn ta như vậy, ta cũng thu hoạch lực lượng của các ngươi trước, chú ấn, khởi!
Đại Ma Vương hét lớn một tiếng, đồng thời đưa tay thúc giục.
Nhưng, trong hình ảnh, vô số tà ma phía sau Thi Đế cũng không có dáng vẻ khó chịu gì.