Đại Ma Vương nhìn không ra sao? Đại Ma Vương đã nhìn ra, Vương Cô Sơn lúc trước giả vờ tôn trọng, thái độ bá đạo, hắn đang trào phúng mình.
- Vương Cô Sơn, ngươi biết kết cục khi ngươi phản bội ta?
Đại Ma Vương lạnh lùng nói.
- Kết cục? Là kết cục này sao? Tiểu Nghệ, buông tay đi, trả pháp bảo lại cho ta!
Vương Cô Sơn lạnh lùng nói.
Nơi xa, Thiện Hoàng cùng Long Đế thúc giục Nguyệt Thần Cầu đột nhiên mừng như điên.
- Long Đế, buông tay!
Thiện Hoàng vui vẻ nói.
- Cái gì?
Long Đế vẻ mặt khó hiểu.
- Ta bảo ngươi buông tay!
Thiện Hoàng lập tức lôi kéo Long Đế.
- Oanh!
Chỉ thấy hai người vừa buông tay, Nguyệt Thần Cầu đột nhiên chấn động, ném bách tiên ra ngoài.
Lúc này, Nguyệt Thần Cầu cũng không có công kích bách tiên, bỗng nhiên thu nhỏ lại, xông thẳng về phía Vương Cô Sơn.
- Oanhl!
Nguyệt Thần Cầu dừng lại trên tay trái của Vương Cô Sơn.
Vào lúc này, Vương Cô Sơn buông eo Ác Hoàng, tay trái bắt lấy Nguyệt Thần Cầu, tay phải cầm Nguyệt Thần Loan Đao, ngọn lửa bảy màu quanh thân bùng nổ, một cổ khí tức khủng bố bộc phát, hư không chung quanh sinh ra phong bạo, thất thải hà quang che phủ thiên địa.
- Địa Tiên? Đây là khí tức Địa Tiên? Địa Tiên?
Ma Nhất cả kinh kêu lên.
Vào lúc này, Long Đế, Vương Khả đều sợ ngây người. Tình huống như thế nào? Vương Cô Sơn biến thành Địa Tiên?
- Vương Cô Sơn, Địa Tiên? Ngươi dám gạt ta?
Đại Ma Vương thông qua Ma Nhất biểu lộ tức giận của mình.
- Ta lừa ngươi? Không phải bình thường sao? Đại Ma Vương, ngươi sẽ không thật sự cho rằng, ta nguyện trung thành với ngươi chứ? Ngươi quên nhiều lão tổ tông Vương gia ta bị ngươi tàn sát như thế nào hay sao? Ngươi cho rằng, ta thật sự quên mất? Hừ, còn nữa, Hoàng Thiên Phong thì sao? Ngươi cho rằng ta không biết hắn là người do ngươi phái tới nằm vùng? Ta biết, ta biết tất cả!
Vương Cô Sơn hung ác nói.
- Ngươi, ta hiểu rồi, một ngàn năm trước đại chiến với chính đạo, chỉ là một trận diễn kịch? Ngươi là vì gạt ta, cố ý bị phong ấn ngàn năm?
Đại Ma Vương lạnh lùng nói.
- Không sai, ta cố ý, không có một ngàn năm phong ấn, ta sao có thể luyện hóa Nguyệt Thần Cầu? Không có bố cục ngàn năm này, ta sao có thể có ngày hôm nay, có thể hoàn toàn nắm giữ hai pháp bảo Địa Tiên?
Vương Cô Sơn lạnh lùng nói.
- Một ngàn năm? Một tuồng kịch? Vương Cô Sơn, ngươi thật sự dùng trăm phương ngàn kết Đại Ma Vương lạnh giọng nói.
- Ba ngàn năm trước, Nguyệt Thần Cầu trên tay trái, Nguyệt Thần Loan Đao tay phải, lấy tu vi Địa Tiên, quét ngang toàn cầu!
Nếu ta không bố cục như thế, sao có thể công thủ đổi chỗ? Hiện giờ, pháp bảo Địa Tiên đều nằm trong tay ta, bách tiên khôi lỗi của ngươi, toàn bộ thành khôi lỗi của ta! Ta hiện giờ cũng có tu vi Đại Tiên! Mối thù ba ngàn năm, là thời điểm tính toán rõ ràng!
Vương Cô Sơn ta hôm nay đứng trong thiên địa này, trảm Ma Vương ngươi!
Vương Cô Sơn quát.
Vương Cô Sơn quát lớn vang vọng tứ phương.
Hiện tại, Ác Hoàng nhìn về phía Vương Cô Sơn, dường như phu quân trở nên xa lạ.
Long Đế không dám tưởng tượng nhìn sang Thiện Hoàng:
- Ngươi đã sớm biết? Ngươi đã sớm biết đúng không? Vì sao ngươi không nói với ta?
- Loại chuyện này, ta làm sao dám nói ra? Khắp thiên hạ, không có vài người biết được, ta chỉ biết được từ chỗ phụ thân ta, bằng không, ta cũng không biết tỷ phu ta lại là người mưu lược và khí phách như vậy!
Thiện Hoàng cảm thán nói.
- Ta hiểu rồi, vị trí Đại Đế? Ha ha ha, ngươi năm đó muốn vị trí Đại Đế từ ta, căn bản không phải vì trở thành Đại Đế, mà là vì ám độ trần thương? Có thể thông qua vị trí Đại Đế, lặng lẽ truyền tống Nguyệt Thần Cầu cho ngươi! Ngươi mang Nguyệt Thần Cầu của ta xuống lòng đất luyện hoá?
Đại Ma Vương lạnh lùng nói.
- Không, chỗ tốt của vị trí Đại Đế là có thể mượn Thiên Đạo chỉ lực, bức tu vi Nhân Tiên của ta đến Địa Tiên! Ta năm đó vẫn là Nhân Tiên, cách Địa Tiên một bước, phong ấn ngàn năm? Cũng là bế quan ngàn năm! Ta luyện hóa Nguyệt Thần Cầu, Nguyệt Thần Cầu cũng thành toàn ta, trên đó có dấu vết của Địa Tiên, giúp ta đột phá Địa Tiên! Đại Ma Vương, tất cả là do đảm Thiên Ma thủ hạ của ngươi quá vô năng! Ha, ha ha ha hai Vương Cô Sơn dữ tợn nói.
- Tìm chết!
Đại Ma Vương gào lên.
Nơi xa, Vương Khả cũng ngạc nhiên nhìn Vương Cô Sơn:
- Trời ơi, vừa rồi nói quá sớm, Vương Cô Sơn mới là nằm vùng lớn nhất?
Nam Thần Châu! Thần Tiên điện!
Thi Đế nhìn hình ảnh trước mặt, dường như hắn không thể tưởng tượng nổi.
Đại Ma Vương lại âm trầm:
- Vương Cô Sơn? Hảo, hảo, rất tốt, ba ngàn năm, ngươi là kẻ đầu tiên dám tính kế ta, ngươi cho rằng Nguyệt Thần Loan Đao, hiện tại chính là của ngươi sao?