Ma Nhất dẫn theo tả hữu Kiếm Tiên va chạm với Vương Khả.
- Chúng tiên nhân của ta?
Ma Nhất cả kinh kêu lên.
Quay đầu, Ma Nhất muốn lao về phía Thiện Hoàng.
Mặc dù Thiện Hoàng thao túng Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ gian khổ, nhưng, chung quanh Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ còn có một cỗ hấp lực, giống như muốn hút người tới gần vào trong Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ.
- Dừng lại!
Ma Nhất cả kinh kêu lên.
Ma Nhất ngăn cản tả hữu Kiếm Tiên.
- Không đến gần được, một khi tới gần bọn họ, sẽ bị lực trường cường đại của Nguyệt Thần Cầu áp chế, sẽ bị hút vào bên trong, đáng chết, đáng chết!
Ma Nhất tức giận.
- Ma Nhất, ngươi qua đây!
Thiện Hoàng trợn mắt kêu lên.
Ma Nhất lườm Thiện Hoàng:
- Hừ, Thiện Hoàng, ngươi đừng đắc ý, trăm tiên nhân sẽ không bị áp chế, sẽ nhanh chóng lao ra khỏi hấp lực và xé nát ngươi mà lực lượng của ngươi cũng là mượn tới, ngươi sẽ càng ngày càng yếu, ta thấy các ngươi bây giờ đã đạt đến thăng bằng, ngươi điều động sức mạnh một nước không ngừng suy yếu, rất nhanh, các ngươi sẽ không ngăn nổi trăm tiên nhân, đến lúc đó sẽ là tử kỳ của ngươi!
Ma Nhất hung ác nói.
- Ngươi nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, ngươi bây giờ không làm gì được ta!
Thiện Hoàng lạnh lùng nói.
- Ta bây giờ không làm gì được ngươi, nhưng ngươi cũng kiên trì không được bao lâu, hơn nữa, chúng ta có thể đối phó Vương Khả!
Ma Nhất nghiêng đầu nhìn về phía Vương Khả.
Lại nhìn thấy, Vương Khả đã bay xa, hóa thành một tia sáng trốn về phía chân trời.
Sắc mặt Ma Nhất cứng đờ:...
Vương Khả, ngươi có thể giảng nghĩa khí hay không? Nhạc phụ của ngươi bị chúng ta vây quanh, ngươi lại tự mình chạy trốn?
Ngươi còn là người sao?
- Hai người các ngươi mắt mù sao? Còn không đuổi theo cho ta!
Ma Nhất gào thét với tả hữu nhị tiên.
Vương Khả bỏ chạy, không chạy không được, bây giờ hắn là Thành Tiên cảnh đệ tứ trọng! Sắp tới thời gian hoả táng! Lúc này quan trọng nhất là cái gì?
Gọi người! Đúng, ta đi gọi người!
Thông tri các đại lão Thần Châu, có thể bảo vệ ta, chuẩn bị công đức cho ta, có thể thực hiện, tại sao mình gọi người? Khẳng định phải thông báo với bọn họ!
Thế nhưng mà, Vương Khả vừa chạy không bao lâu đã bị tả hữu Kiếm Tiên cản lại.
- Oanh!
- Oanh!
Vương Khả bị hai Kiếm Tiên đánh vào ngực.
Vương Khả nhìn hai lỗ thủng lớn trên ngực, bây giờ lại lộ hàng ?
Chẳng lẽ hai Kiếm Tiên này chuyên đánh cơ ngực sao? Mẹ nó, chẳng lẽ bọn họ lúc trước là sắc ma tiên nhân?
- Vương Khả, ta xem ngươi chạy chỗ nào!
Ma Nhất bay tới gần.
- Có chuyện gì cứ từ từ nói, Ma Nhất, ngươi đừng kích động, có chuyện gì từ từ nói!
Vương Khả lập tức cả kinh kêu lên.
Làm sao bây giờ? Làm sao mới có thể lừa Ma Nhất vào trong miệng của ta? Có thể, chắc chắn có thể, ta có thể!
Vương Khả kích động muốn tiếp tục lừa gạt Ma Nhất.
- Chém hắn! Chém tứ chỉ của hắn trước rồi nói sau!
Ma Nhất hét lớn.
Vương Khả:...
Thiên Ma này không nói võ đức! Không thể nói chuyện một chút hay sao? Lúc nào cũng chém chém giết giết làm gì?
- Chờ một chút, Ma Nhất, ta có chuyện muốn nói!
Vương Khả hô.
- Đừng nghe hắn nói nhảm, bây giờ cứ chém tứ chỉ của hắn, nhanh!
Ma Nhất nói.
Chính mình vừa rồi đã bị Vương Khả lừa một lần, bị lừa lần nữa?
Ngươi cho rằng ta ngốc sao? Lão gia đang nhìn chằm chằm vào ta đấy, nếu ta không lập tức chém ngươi, lão gia có thể sẽ giết ta!
- Không muốn, ta có chuyện quan trọng muốn nói, liên quan tới chuyện xưa giữa tổ gia gia Quỷ Cốc Tử của ta và Đại Ma Vương, ngươi chờ một chút!
Vương Khả lo lắng hô lên.
Nhưng, tốc độ của hai Kiếm Tiên quá nhanh, trong nháy mắt đã đến gần.
- Các ngươi cũng là kẻ điếc sao? Nghe ta nói!
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Vương Khả còn có một chiêu có thể đối phó quần tiên, chính là cho Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm nhập thể, để bọn chúng giết mình, tiếp đó Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm tự động phản kích.
Thế nhưng mà, không cần, muốn bọn họ giết mình quá khó khăn, bọn họ chỉ chặt tay chặt chân, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm sẽ không tự động phản kích. Làm sao bây giờ?
- Thử ngâm!
Đột nhiên một đạo ánh kiếm màu xanh chiếu sáng bầu trời bay tới, một đạo kiếm cương xông ra, trong nháy mắt chém vào trường kiếm của hai Kiếm Tiên, trường kiếm của hai Kiếm Tiên bay ngược về phía sau, hai Kiếm Tiên đồng thời lui lại.
- Cái gì?
Sắc mặt Ma Nhất trầm xuống.
Đó là một nam tử mặc quần áo trắng xuất hiện trước mặt Vương Khả, bảo hộ Vương Khả sau lưng mình.
- Sư tôn?
Vương Khả mừng rỡ kêu lên.
- Trần Thiên Nguyên? Làm sao có thể, ngươi chỉ là phàm nhân, ngươi làm sao có thể ngăn cản hai Kiếm Tiên tấn công? Ngươi chỉ là phàm nhân!
Ma Nhất cũng kinh ngạc nói.
Trần Thiên Nguyên không để ý đến Ma Nhất, hắn nhìn về phía Vương Khả:
- Vương Khả, ngươi đang tạo hình gì?